Chương 971 Tiếng lòng (2)
Hạ Tầm nhàn nhạt nói: “Kỷ huynh, đừng ngốc nữa, đã quên ngươi lúc năm đó ở huyện Bồ Đài, là như thế nào phân trần chân tướng một chuyện vua Thuấn ‘nhường ngôi cho
vua Vũ? Chân tướng kia của ngươi, ai nghe? Ngươi bị đuổi khỏi thư viện, không phải là vì những lời ‘hoang đường vô lý” này sao?”
Hạ Tầm bĩu môi nói: “Lịch sử, là người thắng viết!”
Kỷ Cương tim đập mạnh và loạn nhịp thật lâu sau, đau khổ cười một cái nói: “Bỏ đi, ta vốn cho rằng, ít nhất cũng có một điểm là mạnh hơn Quốc Công, bây giờ xem ra, cũng không bằng ngươi!”
Ha Tầm nhiên nói: “Chuyện gì không bằng ta?” ngạc
Kỷ Cương thở dài nói: “Tâm đen!”
Hạ Tầm sờ sờ cái mũi, giống như không có việc gì nói: “Ngoã Lạt bên kia, vẫn là toàn quyền do ngươi phụ trách, Thát Đát bên kia ta sẽ mau chóng an bài người đi qua”.
Kỷ Cương dị quang trong mắt khẽ lóe nói: “Hạ quan hao hết tâm lực, lại có Vạn Tùng Lĩnh làm nội ứng, mới ở Ngõa Lạt mai phục mấy cái đinh, đi qua một chuyện ám sát, lại bị phá huỷ hơn nửa, còn muốn một lần nữa bố trí, đi thêm thiết kế. Quốc Công bây giờ mới hướng Thát Đát phái người, tới kịp sao?”
Hạ Tầm mỉm mỉm cười, nói: “Kỷ huynh còn nhớ Tiểu Anh cô nương từ đâu mà đến không?”
Kỷ Cương nói: “Tự nhiên nhớ rõ, lúc ấy nàng theo ở Bổn Nhã Thất Lý hãn hoàng hậu Đồ Môn Bảo Âm thân như người nhà”.
Kỷ Cương nói tới đây, thanh âm im bặt mà ngừng, hắn muốn hiểu rồi.
Hạ Tầm chớp chớp mắt nói: “Vị cô nương này vốn chính là người Thát Đát, nhưng lại là con gái nuôi của A Lỗ Đài Thái Sư, tin tức nàng đi vào Trung Nguyên, bên ngoài hoàn toàn không biết, ngươi nói nàng nếu trở về Thát Đát, hơn nữa mang đi tình báo Ngoã Lạt sắp phát binh công phạt Thát Đát, A Lỗ Đài có thể tin hay không?”
Kỷ Cương đối phương này biết Tiểu Anh còn có một tầng thân phận như vậy, sau kinh ngạc, lập tức khả nghi nói: “Việc này quan hệ trọng đại, nữ nhân này… Có thể tin được không?”
Hạ Tầm nói: “Tuyệt đối đáng tin!”
Kỷ Cương nói: “Quốc Công dùng cái gì dám khẳng định như thế?”
Hạ Tầm chần chờ một chút nói: “Trong đó có rất nhiều chuyện, một mực cũng khó phân trần rõ ràng. Tóm lại, việc Thát Đát do ta phụ trách, ta sẽ không mạo hiểm, ngươi yên tâm là được!”
Kỷ Cương nhìn không chuyển mắt nhìn hẳn sau một lúc lâu, ha ha cười rộ lên: “Ta hiểu rồi!”
Hạ Tầm nhíu mày nói: “Ngươi rõ ràng cái gì?”
Kỷ Cương hắc hắc cười gian hai tiếng nói: “Tử trung vệ tồn tại, đơn giản lấy xuống mấy điểm, biểu đạt lấy ân, hiểu lấy nghĩa, động lấy tình, dụ lấy lợi, ép lấy uy. Quốc Công chắc chắn như thế, nghĩ đến vị Tiểu Anh cô nương này là lưới tình hãm sâu rồi, ha ha, cái này thật là tin cậy nhất!”
Hạ Tầm nghe xong bỗng nhiên giật mình, cả người cũng dừng ở nơi đó.
Hắn chỉ là chắc chắc Tiểu Anh nhất định vì hắn toàn bộ, nhất định sẽ tận lấy trung, căn bản không có lý do, căn bản không cần suy nghĩ sâu xa, hắn chính là có cái nắm chắc này, thẳng đến những lời này của Kỷ Cương ra miệng, mới như một cây chày sắt hung hăng va trúng một cái chuông đồng lớn, chấn đến lòng hắn. Ong ong vang lên.
Vì thần sao?
Vì sao ta có thể tin tưởng nàng như vậy?
Vì sao nàng có thể trung với ta như thế?
Đơn giản là…
***
Rất nhanh, người của Kỷ Cương lại đưa tới tin tức, liền ở trước linh vị cha con Mã Cáp Mộc - Thoát Hoan cùng Cáp Thập Cáp, bọn thị vệ đã tìm được bằng chứng thích khách đến từ Thát Đát, thủ lĩnh các bộ lạc Ngoã Lạt tham gia phúng viếng ở đại hãn dưới Thoát Thoát Bất Hoa cùng Khoát A cáp truân đề xướng, nhất trí quyết định phát binh thảo phạt Thát Đát. Bởi vì thân phận của Thoát Thoát Bất Hoa không nhận được người, tuy do hắn thống soái toàn cục, nhưng mà công khai tuyên bố với bên ngoài, lại là do bà góa Tát Mộc Nhi công chúa của Thuận Ninh Vương Mã Cáp Mộc thống ngự các bộ lạc.
Ngay sau đó, Ngoã Lạt hướng Đại Minh phái ra sứ tiết chạy tới Bắc Kinh, do phụ trách dịch thự của Đại Minh đem hắn đưa đến Nam Kinh đi gặp hoàng đế, hắn mang đến một phần tấu chương lấy bà góa Tát Mộc Nhi công chúa của Mã Cáp Mộc cùng với các bộ lạc
Ngoã Lạt liên danh ký tên, lên án chuyện Thát Đát A Lỗ Đài Thái Sư bí mật sai thích khách, giết hại Cáp Thập Cáp cùng Mã Cáp Mộc hai vị thủ lĩnh bộ lạc, cũng nói rõ Ngoã Lạt dốc hết toàn tộc, hướng Thát Đát trả thù.
Bởi vì Mã Cáp Mộc là Thuận Ninh Vương Đại Minh khâm phong, mà Thát Đát A Lỗ Đài Thái Sư bây giờ là Đại Minh khâm phong Hòa Ninh Vương, vì xuất sự nổi danh, ở trên đạo nghĩa -trên lễ pháp dừng bước, tránh cho Đại Minh can thiệp, cho nên Tát Mộc Nhi công chúa giành trước hướng Đại Minh dâng biểu lên án A Lỗ Đài, để được Đại Minh duy trì.
Trên thực tế thực lực Ngoã Lạt trước mắt ở trên Thát Đát, tuy Cáp Thập Cáp cùng Mã Cáp Mộc hai vị thủ lĩnh kiệt xuất gặp chuyện, đối với thực lực Ngoã Lạt tổng hợp lại đến nói, trước mắt vẫn không tạo thành ảnh hưởng gì, nhưng lại có một loại ai binh chi thế, Tát Mộc Nhi công chúa cũng không cần Đại Minh thật sự giúp, chỉ cần Đại Minh có thể bởi vì Ngoã Lạt chiếm đạo nghĩa, khoanh tay đứng nhìn cũng được.
Sứ giả Ngoã Lạt đến Bắc Kinh liền đem tin tức rải ra, người của dịch thừa thự còn chưa đem hắn tiễn khỏi thành Bắc Kinh, tin tức Ngoã Lạt đã chết hai vị nhân vật lớn đã ở trong toàn bộ thành Bắc Kinh truyền ra.
Hạ Tầm biết, Tiểu Anh cũng nên xuất phát rồi.
Ngoài trường đình, bên cổ đạo.
Cỏ cây điêu linh, gió lạnh lạnh rung, tràng tuyết đông thứ nhất đại khái rất nhanh liền muốn đến rồi.
Tiểu Anh trong một thân nam trang, đầu đội mũi da, che chống bụi mặt, cùng Hạ Tầm song song, chậm rãi mà đi.
“Các ngươi chờ một chút, ta cùng với Tiểu Anh cô nương có chuyện nói!”
Hạ Tầm ra lệnh một tiếng, Tiềm Long bí tham phụ trách hộ tống Tiểu Anh bọn thị vệ Vương Như Phong - Khương Minh lập tức ghìm ngựa đứng lại.
Tiểu Anh giơ lên hai con mắt lam nhạt, kinh ngạc nhìn Hạ Tầm một cái, thấy Hạ Tầm như trước giục ngựa về phía trước, liền cũng theo đó mà đi, hai người lại đi hơn hai mươi trượng, ở dưới một mảng rừng hoa trắng dừng lại.
Con mắt lam của Tiểu Anh khẽ chuyển, nghi hoặc nói: “Không phải đều đã dặn dò rõ ràng rồi sao, còn có chuyện gì chưa nói?”