Chương 1008 Trá hàng (3)
Hạ Tầm dọc cầu thang chậm rãi đi xuống, khi đi đến trên sàn tàu tầng dưới chót, liền thấy Phí Anh Luân kia đang ở trên sàn tàu đông sờ sờ, tây nhìn nhìn, vẻ mặt hưng phấn, thường thường đứng lại, chậc chậc lấy làm kỳ một phen. Vị thông dịch kia đứng ở một bên, hơi hơi bĩu môi, giống như trước mặt là một lão nhà quê chưa từng thấy qua chuyện đời.
Thấy Hạ Tầm đi tới, Phí Anh Luân khen không dứt miệng: “Quá tuyệt vời, thì ra lúc ở trên bờ nhìn không quá rõ ràng, đi lên con thuyền này mới phát hiện nó là thật lớn như vậy, ở phương tây chúng ta, không có hạm đội so với quốc gia chúng ta cường đại hơn, nhưng mà thuyền lớn nhất của quốc gia chúng ta, đặt ở trong chi hạm đội này của các ngươi, chênh lệch kia cũng giống chim cút nhỏ bé đứng trước mặt ở gà tây. Chẳng qua, ta nghe phiên dịch tiên sinh nói, thuyền của các ngươi là đáy bằng? Cái này chỉ sợ bất lợi cho di chuyển biển sâu”.
Hạ Tầm cười nói: “Không, đại bộ phận hải thuyền của chúng ta là đáy ngọn, mặc kệ là chiến hạm hay là thương thuyền. Chỉ có số ít mấy con thuyền khổng lồ nhất mới chọn dùng đáy bằng, bởi vì hạm đội của chúng ta quá lớn, thứ cần vận tải quá nhiều, thuyền đáy bằng tải trọng lượng lớn, có thể di chuyển ở trên đường nước cạn. Nếu không lấy cự hạm của chúng ta như vậy, nếu dùng đáy ngọn, trên đời hiện nay không tìm thấy mấy chỗ cảng có thể để chúng ta đi vào”.
Hạ Tầm hướng Phí Anh Luân đơn giản giới thiệu vài câu, liền không nhiều lời nữa. Trên thực tế khi Trịnh Hòa một lần trước từ Tây Dương trở về, cũng từng mang về qua máy con thuyền kiểu Tây Dương, ở xưởng đóng tàu Long Giang, các công tượng từng phân giải những thuyền buồm gỗ này, cẩn thận nghiên cứu qua thuyền của người Tây Dương, phát hiện thuyền buồm gỗ đáy nhọn của bọn họ không có long cốt, long cốt có thể khiến thuyền đề cao trên diện rộng tính vững vàng cùng tính chắc chắn, thuyền biển đáy ngọn của Trung Quốc từ triều Tống sớm liền có long cốt của nó.
Đồng thời, vật liệu tấm thuyền của chúng ta chọn dùng kỹ thuật tiếp nối bằng, mà phương pháp liền thuyền Tây Dương chọn dùng vẫn là tương đối lạc hậu, cái này cũng ảnh hưởng tính chắc chắn của thuyền. Mặt khác, các công tượng còn chú ý tới, bộ phận rộng nhất ở trong thân tàu của thuyền Tây Dương dựa vào vị trí trước, giống hình dạng của cá, mà hình thuyền hải thuyền của Trung Quốc giống chim bói cá, bộ phận rộng nhất ở trong hình thuyền dựa vào địa phương phía sau, cho nên ở trên tính linh hoạt cùng tốc độ thắng thuyền Tây Dương một bậc.
Về phần buồm, buồm của thuyền buồm Trung Quốc là chắn ngang dùng cây trúc gia cố “buồm cứng”, loại phàm này cân bằng lòng, thao tác linh hoạt, có thể thừa nhận sức gió các phương hướng, điểm này cũng là thuyền Tây Dương so ra kém. Mặt khác chính là kỹ thuật khoang thuyền đặc, thuyền buồm Tây Dương tương tự không có, cuối cùng bình định kết quả là, tính năng của thuyền buồm Trung Quốc xa xa dẫn đầu với thuyền buồm Tây Dương, kỹ thuật mấy con thuyền Tây Dương này có thể cung cấp tham khảo phi thường ít.
Đây là sự thật, tính năng của thuyền buồm Tây Dương là từ thế kỷ mười sáu mới đề cao trên diện rộng, trong đó phát minh kỹ thuật long cốt cùng mấu chốt kỹ thuật chỗ rộng nhất của thân tàu lui về phía sau có thể làm cho thuyền lái càng thêm linh hoạt lại ở mấy trăm năm sau mới có thể phát hiện. Hạ Tầm cũng không muốn hướng Phí Anh Luân khoe ra những kỹ thuật tiên tiến này, mấu chốt của những kỹ thuật này ở chỗ phát minh, mà không phải chế tạo, nếu cho hắn biết mấu chốt trong đó tiết lộ cho người phương Tây, một phen sờ soạng có thể chế tạo ra.
Hạ Tầm tựa như Grandet vắt cổ chày ra nước, keo kiệt như mạng, khoa học kỹ thuật của Tây Dương phàm là có một chút địa phương tiên tiến, hắn đều muốn lập tức học đến, nhưng sở trường của mình sao… có thể dấu bao lâu liền dấu bất lâu, tật xấu thích lên mặt dạy đời, Hạ Tầm cho tới bây giờ đều không có.
Hạ Tầm tùy ý giới thiệu hai câu, liền chuyển hướng đề tài, cười hỏi: “Chỗ ở của ngươi an bài tốt chưa? Còn hài lòng không?”
Phí Anh Luân vội vàng không ngừng gật đầu: “Hài lòng! Hài lòng! Phi thường hài lòng! Chỗ ở rộng rãi, sạch sẽ, sáng ngời, thông gió cũng tốt, giường cũng thoải mái, địa phương giống như so với ổ chó chỗ thuyền ta trước kia đi mạnh hơn nhiều lắm, Hạ Tầm tiên sinh…”
Phí Anh Luân tới gần Hạ Tầm, nhỏ giọng nói: “Ngài ở trên thuyền phi thường có địa vị hả? Ta phát hiện thuyền trưởng của chiếc thuyền này, vị tướng quân nắm giữ mấy trăm tên binh lính kia, chỗ ở cũng không có rộng rãi, hoa lệ của địa phương ngài”.
Hạ Tầm hơi hơi nhíu mày, cười nói: “Ò? Xem ra ngươi đã đi thăm qua cả con thuyền rồi? Không sai, bởi vì một chút duyên cớ nào đó, vị tướng quân kia tương đối tôn kính ta”.
“Cáp, hiểu, hiểu!”
Thấy Hạ Tầm một bộ dáng nói không tỉ mỉ, Phí Anh Luân hướng hắn nháy nháy mắt, giảo hoạt cười lên, cũng không biết hắn hiểu cái gì.
Hạ Tầm nhìn hắn tóc xoăn, râu rối tung, còn có vết đao thật sâu kia trên má, luôn cảm thấy nếu buộc trên đầu cho hắn một khối khăn trùm đầu Hoa lí hô tiếu, khoác một cái áo sơmi nhiều nếp nhăn, trên mắt lại che một cái bịt một mắt màu đen, trên đai lưng đeo một thanh thứ kiếm, hoàn toàn chính là một gã hải tặc.
Hạ Tầm có thể cảm giác ra, đây là một người Tây Dương rất có chuyện xưa, tuyệt không giống tình huống trải qua theo như lời chính hắn đơn giản như vậy. Hạ Tầm đang muốn nói bóng nói gió hỏi thăm một chút tình huống của hắn, Trịnh Hòa đã tự mình tiễn vị sứ
tiết nước Bột Lâm Bang kia đi ra, vị sứ tiết kia đứng ở bên cầu thang, phi thường khách khí hướng phía Trịnh Hòa cúi đầu thi lễ, xin hắn dừng bước.
Trịnh Hòa mỉm cười đứng lại, lại đối với người nọ nói vài câu gì, người nọ mới hạ thấp người rời thuyền.
Phí Anh Luân tay đặt lương bồng nhìn vị sứ giả kia, kinh ngạc hỏi Hạ Tầm: “Hạ Tầm tiên sinh, đó là người nào?”
Hạ Tầm thuận miệng đáp: “Đó là sứ giả quốc vương nước Bột Lâm Bang phái tới, ta nghĩ hẳn là mời hạm đội của chúng ta viếng thăm nước đó!”
“Nước Bột Lâm Bang?” Sắc mặt Phí Anh Luân thoáng biến đổi.
Hạ Tầm cũng không chú ý vẻ mặt của hắn, nói: “Ta đi lên hỏi tình hình một chút.” Nói xong liền hướng cầu thang bên sườn tàu đi đến.
Phí Anh Luân vươn tay ra như muốn ngăn cản, nhưng là thấy Hạ Tầm đã cất bước đi lên cầu thang bên sườn tàu, hơi do dự, lại ngậm miệng lại.
Hạ Tầm đi lên đỉnh khoang thuyền, trở lại phòng thuyền, Trịnh Hòa vừa thấy hắn đến, lập tức cười dài nói: “Quốc Công, ngươi đoán quốc vương nước Bột Lâm Bang kia là loại người nào?”
Trong lòng Hạ Tầm hơi kì lạ, Trịnh Hòa không nói sứ giả nước đó đến ý gì, lại hỏi hắn thân phận quốc vương nước đó, hay là người nọ là mình quen biết, người nào hắn quen biết có thể chạy đến Nam Dương làm vương? Ngươi đem ngươi là Cầu Nhiệm Khách sao? Ngươi nếu Cầu Nhiệm Khách, ta đây chẳng phải thành Lý Tĩnh?
Nghĩ đến đây, Hạ Tầm không khỏi đột nhiên bật cười, liền nói với Trịnh Hòa: “Công công không cần đánh ách mê nữa, ta thật sự đoán không ra, vị quốc vương này rốt cuộc là ai?”
Trịnh Hòa ha ha cười nói: “Năm đó Quốc Công phụng chỉ tiêu diệt khấu, thu phục quần đạo (Đám giặc cướp) Song Tự, cùng Nam Dương đạo tặc Trần Tổ Nghĩa cũng từng có chút giao thủ. Sau, quần đạo Song Tự thành quan binh Đại Minh ta, nay chính là binh mã bảo hộ Quốc Công hạ Tây Dương, Nam Dương đạo tặc Trần Tổ Nghĩa kia đâu? Đều cho rằng hắn mai danh ẩn tích rồi, ai hiểu được, hắn vậy mà đã thành chủ nước Bột Lâm Bang!”
Hạ Tầm chấn động: “Cái gì? Trần Tổ Nghĩa thế nào liền thành chủ một quốc gia?”
Trịnh Hòa từ trên bàn cầm lấy một phong thư, nói: “Trần Tổ Nghĩa chính là tội phạm quan trọng triều đình truy nã, hắn biết tin tức hạm đội Đại Minh ta mênh mông cuồn cuộn mà đến, mười phần hoảng sợ, sợ thân phận bại lộ, bị thiên binh thảo phạt. Lúc trước hắn làm hải tặc, có thể ngồi thuyền mà chạy, xâm nhập biển lớn để tránh chiến, nay hắn là chủ một quốc gia, có thể hướng nơi nào trốn? Là sai sứ đến hàng, chủ động thỉnh tội, nguyện liền vậy thần phục Đại Minh, vĩnh viễn là phiên thuộc của Đại Minh! Ha ha, Quốc Công, chúng ta lần này đến, chưa bước lên địa giới Tây Dương, liền lập một vương, hàng một vương, Hoàng Thượng biết, nhất định sẽ mặt rồng cực kì vui vẻ!”