← Quay lại trang sách

Chương 1016 Bắt cóc tống tiền (2)

Mỗi người đàn bà, đều muốn nắm lấy thời gian thanh xuân xinh đẹp nhất trong đời người, không cho nó từ trong kẽ tay mình trốn, nhưng lộng lẫy này, nàng còn có thể nhìn bao lâu?

Ánh lệ mơ hồ…

Hạ Tầm tựa như biết lo lắng trong lòng nàng, ở giữa cổ nàng nhẹ nhàng hôn một cái, ôn nhu nói: “Nữ nhân ngốc, nghĩ nhiều như vậy, người luôn sẽ lão, chờ lúc nàng già đi ta cũng giống vậy. Một ngày nào đó, nàng cùng ta đều đã tóc trắng xoá, cháu nội, chắt trai ở dưới gối vui đùa ầm ĩ, đó là một loại hạnh phúc khác”.

Tô Dĩnh kìm lòng không đậu cầm tay Hạ Tầm, hai người lẳng lặng dựa sát vào cùng một chỗ.

Lúc này, chỉ có tim đập lẫn nhau, tiếng sóng ngoài cửa sổ tựa như cũng biến mất …

“Quốc Công, Tích Lan vương tử cầm một phần tờ đơn, đến đòi xạ hương hai mươi rương, tơ ba vạn thất, lụa màu ba vạn thất, đồ sứ một ngàn rương, long não hai trăm rương, mặt khác còn đòi tiền đồng năm mươi vạn miếng, nói là Trịnh Hòa công công đáp ứng ban thưởng cho nước họ. Trương Hi Đồng đại nhân không dám làm chủ, hắn đang kéo Tích Lan vương tử, bảo ta mời Quốc Công làm chủ!”

Nói chuyện là một vị quan văn theo thuyền mà đến, tên là Đỗ Binh.

Quan viên trong triều ít có không biết Hạ Tầm, cho nên đối với bọn họ cũng không có cố ý giấu diếm thân phận của Hạ Tầm.

Chợt đụng tới một việc như vậy, Trương Hi Đồng trước nay không có kinh nghiệm như vậy, không khỏi hoảng tay chân, đáp ứng mà nói, số lượng hàng hóa tài sản lớn như vậy, hắn một đường xuống dưới còn chưa thấy đối với bất cứ một quốc gia nào có ban thưởng dày như vậy.

Không đáp ứng mà nói, chẳng may đây thật sự là Trịnh Hòa công công nhận lời, nơi này lại từ chối giao hàng, vậy liền đem mặt Đại Minh ném đến chân trời góc biển rồi. Rơi vào đường cùng, Trương Hi Đồng đành phải bảo Đỗ Binh vội vàng đến mời Hạ Tầm.

Hạ Tầm đang cùng vợ yêu vuốt ve an ủi, liền bị Đỗ Binh vội vàng mời đến, hai người vừa đi, vừa nói, mắt thấy sắp đến đại hạm của Trịnh Hòa, Hạ Tầm mới nghe rõ ràng ngọn nguồn.

“Ồ? Có thủ dụ Trịnh Hòa công công hoặc người bên người hắn cùng đi trở về hay không?”

“Không có!”

“Náo loạn! Số lượng tài vụ khổng lồ như vậy, ngay cả thủ dụ của Trịnh công công cũng không có, cũng không có người bên người Trịnh công công cùng đi, còn cần cân nhắc cái gì?”

Hạ Tầm vừa nghe liền biết trong đó có lừa dối, cho dù trước kia triều cống mậu dịch, Chu Lệ cũng là đi kiếm tiền, không phải đi làm tán tài đồng tử, những người này muốn chiếm tiện nghi của Đại Minh, chỉ có thể lợi dụng cơ hội tiến cống, từ trên cống vật đòi chút tiện nghi, hạm đội của Trịnh Hòa một đường xuống dưới, tự làm chọn mua, ngươi không bán cũng có người nguyện bán, há có mặc ngươi chào giá đầy trời.

Một đường ban thưởng các nước, cũng nhiều là vật linh kiện chủ chốt, đây là đại biểu thiên tử tuyên phủ thần tử, nếu ban thưởng mấy thứ này, liền tương đương với lãnh đạo

phát cái giấy khen cho ngươi, còn có thể gói lớn gói nhỏ dọn nhà của mình tặng đồ cho ngươi hay sao?

Một lần này sửa lại triều cống mậu dịch làm tự do mậu dịch, tính mục đích chính trị của đội tàu Trịnh Hòa so với một lần trước càng yếu đi, càng không có đạo lý ban thưởng bốn phía. Cho nên Hạ Tầm vừa nghe liền biết tin tức không đúng.

Đỗ Binh cười khổ nói: “Trương đại nhân cũng cảm thấy hoang đường, nhưng đối phương thân là vương tử một quốc gia, thân phận như thế, đi lừa dối? Thật sự là không thể tưởng tượng, Trương đại nhân cũng không dám kết luận, cho nên…”

Hạ Tầm cười lạnh nói: “Ngươi cho là chư phiên ngoài biển đều giống Thiên triều thượng quốc ta sao? Không cần nói là vương tử, cho dù chủ một quốc gia làm đầu lĩnh cường đạo kia, cũng không đủ là lạ, từng liền có bát tự xưng là quốc gia văn minh, đốt giết đánh cướp, không chuyện ác nào không làm, so với cường đạo còn cường đạo hơn!!”

Đỗ Binh vội hỏi: “Nếu như thế, vậy hạ quan thông báo Trương đại nhân, đánh bọn họ trở về!”

“Được! Chậm đã!”

Hạ Tầm đột nhiên gọi hắn lại, sắc mặt ngưng trọng hẳn lên, chậm rãi nói: “Nếu bọn họ có thủ dụ của Trịnh công công, ta cũng không tin thật sự là Trịnh công công đồng ý cho bọn hắn, chẳng qua, nếu bọn họ có thủ dụ, ít nhất chứng minh Trịnh công công bình yên vô sự, hoặc chỉ làm con tin. Nay không có thủ dụ của Trịnh công công, ta lại rất là lo lắng…”

Đỗ Binh vội hỏi: “Quốc Công lo lắng cái gì?”

Hạ Tầm trầm giọng nói: “Ta lo lắng… Trịnh công công đã gặp bất trắc!”

“Tắc Nạp khắc trở về rồi sao?”

“Vẫn chưa, bệ hạ!”

Đây đã là lần thứ sáu A Liệt Khổ Nại Nhi hỏi Tổng quản cung đình của hắn, được trả lời thuyết phục như trước là chưa trở về.

Trịnh Hòa mỉm cười nói với A Liệt Khổ Nại Nhi: “Quốc vương bệ hạ, bản khâm sai đã không thắng sức rượu, liền vậy tan buổi tiệc đi, rất cảm tạ quốc vương bệ hạ khoản đãi, bản khâm sai hẳn là về hạm …”

Đang cùng Tổng quản cung đình nói nhỏ A Liệt Khổ Nại Nhi nghe thấy thông dịch thuật lại lờ của Trịnh Hòa, vội vàng xoay qua, đánh cái ha ha nói: “Trịnh Hòa đại nhân không

cần vội, bổn vương là rất hiếu khách, ngươi khó được đến một chuyến, nhất định phải uống nhiều mấy chén. Nếu thời gian quá muộn, liền ngụ ở trong cung được rồi, không vội, không vội!”

Bỗng nhiên, một gã võ sĩ cung đình bước nhanh tới, tiến đến bên tai A Liệt Khổ Nại Nhi nói: “Bệ hạ, hạm đội quân Minh phái người tới đón khâm sai đại nhân của bọn họ trở về!”

A Liệt Khổ Nại Nhi ngẩn ra, nói: “Sao người của bọn họ cũng tới đón khâm sai rồi, vương tử còn chưa trở về?”

Võ sĩ kia nói: “Người hạm đội nước Minh nói, vương tử điện hạ đang ở trên thuyền làm khách, bởi vì tiệc rượu ăn cao hứng, có chút say, đang ở trên thuyền dùng trà tỉnh rượu, thưởng thức ca múa. Còn nói, mời quốc vương bệ hạ đưa khâm sai đại nhân trở về, vừa lúc đón vương tử điện hạ trở về!”