← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 07

Tracy đỗ xe ở phía cuối đoàn xe đang xếp hàng trên con đường trải sỏi dẫn vào khu nghỉ dưỡng chưa-từng-được-xây-dựng mang tên Cascadia. Cô buộc tóc lên rồi ngồi lên thanh hãm xung ở cuối xe để thay đôi giày bằng đôi ủng leo núi. Mặc dù bầu trời tháng Mười trong xanh và thời tiết tương đối mát mẻ nhưng để đề phòng, cô vẫn buộc thêm một chiếc áo khoác Gore-Tex ở quanh hông. Cô biết rằng mưa có thể kéo đến rất nhanh và nhiệt độ sẽ hạ thấp khi mặt trời xuống dưới những ngọn cây.

Sau khi tập trung, Finlay Armstrong dẫn bọn họ đi xuôi theo một con đường mòn, Calloway đi ngay đằng sau, kế đến là Rosa và đội của bà. Rosa mang theo túi dụng cụ to bằng một chiếc túi du lịch với nhiều ngăn nhỏ phía ngoài để đựng đồ như thanh cào, chổi cọ và các dụng cụ nhỏ cầm tay khác. Stanley và Coles thì khuân theo giá gỗ, một tấm sàng và những chiếc xô màu trắng. Bên đường, lá thông đang ngả màu vàng nhạt. Chúng rụng xuống, tạo thành một tấm thảm tự nhiên trải dưới chân cùng mùi hương quen thuộc. Cả những cây phong và cây phỉ cũng báo hiệu mùa thu đang tới. Dọc theo con đường, họ đi qua một tấm biển đề chữ ‘Cấm xâm phạm’. Tracy, Sarah cùng những người bạn vẫn thường ném đá vào tấm biển đó mỗi khi đạp xe qua con đường trên núi dẫn tới hồ Cascade.

Sau khoảng nửa tiếng, con đường dẫn họ tới một khu vực đã được phát quang. Lần cuối cùng Tracy đến đây, có một khu nhà tạm được dựng lên ở nơi này để làm văn phòng bán hàng cho Cascadia.

“Cô đợi ở đây.” Calloway nói.

Tracy dừng chân. Những người còn lại trong nhóm tiến tới gần chỗ một viên cảnh sát đang đứng chờ bên cạnh một vài cây cọc gỗ được cắm xuống đất. Băng sọc đen vàng được giăng qua loa giữa những cây cọc, tạo thành một khu hình chữ nhật rộng tầm hai mét rưỡi và dài ba mét. Ở góc phía dưới bên phải, Tracy nhìn thấy thứ gì đó trông như một cái que nhô lên khỏi mặt đất bị đào xới. Ngực cô như thắt lại.

“Chúng ta sẽ quây thêm một khu thứ hai ở đây.” Calloway nói với Armstrong, cố giữ giọng nhỏ nhẹ và lịch sự. “Hãy dùng thân cây.”

Armstrong cầm lấy cuộn băng bảo vệ hiện trường và bắt đầu quây tiếp khu cách ly thứ hai. Tracy nghĩ rằng điều đó thật thừa thãi. Sẽ chẳng có thêm bất kỳ ai đến dây. Người dân Cedar Grove chẳng còn quan tâm đến chuyện đó và báo chí cũng sẽ không tìm đến xó xỉnh này làm gì.

Armstrong lại gần chỗ Tracy đứng, vẻ mặt áy náy. “Điều tra viên, phiền cô lùi lại một chút.” Anh ta nói.

Cô lùi về phía sau để Armstrong quấn dải băng bảo vệ hiện trường màu đen và vàng quanh những thân cây.

Rosa nhanh chóng vào cuộc. Sau khi đào rộng kích thước của hố chôn, bà dùng dây buộc để chia nó thành tùng ô nhỏ hơn rồi quỳ xuống chỗ có cái chân đang trồi lên và bắt đầu xới đất. Bà dùng cái xẻng cầm tay để xúc đất vào một trong những cái xô hai mươi lít. Mỗi cái xô lại được đánh dấu bằng một chữ cái từ A đến D, tương ứng với từng ô được đào xới. Stanley dốc đất vào tấm sàng đã được mắc sẵn vào hai giá gỗ. Anna Coles đứng ngoài chụp ảnh. Bất kỳ khúc xương hay mẩu xương nào được tìm thấy đều được đánh dấu bằng một chữ cái viết thường. Tất cả những thứ còn lại, từ mảnh vải, kim loại, khuy áo… đều được đánh số. Rosa làm việc rất có khoa học và không ngừng nghỉ. Bà muốn hoàn tất công việc trước khi tắt nắng.

Sau khoảng một tiếng rưỡi, Tracy mới thấy Rosa nghỉ tay lần đầu. Nhà nhân chủng học ngừng đào bới rồi lùi lại phía sau. Bà nhờ Stanley lấy giúp mình một cái chổi cọ nhỏ từ túi đổ nghề rồi tiếp tục phủi đất ở một góc hẹp hơn. Nửa tiếng sau, bà đứng dậy, đôi tay đeo găng của bà cầm một vật gì đó vừa đào được. Bà thảo luận với Roy Calloway rồi đưa vật đó cho Stanley. Anh nhét nó vào một chiếc túi nhựa đựng chứng cứ, đánh dấu cái túi bằng một cây bút đen. Sau đó, Stanley không đưa trả chiếc túi cho Rosa mà đưa cho Calloway. Ông kiểm tra rất kĩ thứ mà Rosa đã đào được.

Rồi ông đột ngột quay đầu lại, hướng ánh mắt về phía Tracy.

Tracy cảm thấy chất adrenaline đang dâng lên. Những giọt mồ hôi chảy ra từ hai bên thái dương và lăn xuống cái áo cô đang mặc.

Calloway càng tiến lại gần, tim cô càng đập mạnh hơn. Ông đưa chiếc túi cho cô nhưng cô không dám nhìn vào nó. Cô vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Calloway cho tới khi vị cảnh sát trưởng chẳng thể chịu được ánh mắt đó nữa. Ông buộc phải quay đi chỗ khác.

Tracy nhìn xuống thứ mà Kelly Rosa tìm thấy, và lồng ngực cô thắt lại.