← Quay lại trang sách

Chương 1624.

“Ừ, bạn của em, em nói anh ta thả người, sau đó xin lỗi, chuyện này coi như chuyện cũ mà bỏ qua, có được hay không?”

Trần Tích Mặc cắn đôi môi đỏ mọng xinh đẹp: “Hơn nữa, hôm nay là ngày đính hôn của chúng ta, nhìn thấy máu thì thật quá xui xẻo”

Kim Văn Đô nghe thấy thế thì phun ra một làn khói dày đặc, lạnh lùng nhìn Diệp Phi thở dài một hơi.

“Vi mặt mũi của Tích Mặc, tôi cho anh một cơ hội sống sót để ra khỏi đây”

“Ngay lập tức làm theo lời nói của Tích Mặc, thả người ra, sau đó xin lỗi rồi bồi thường cho mọi người, nếu không thì tôi sẽ thả nhóm người của anh xuổng biển cho cá ăn.