Chương 1729.
Diệp Phi còn không nhìn Dương Mạn Lệ lấy một cái, chân trái đá một cái, một cái gậy côn được phóng ra. Đùng một cái, gậy côn văng bay thẳng súng ống, còn khiến Dương Mạn Lệ khó chịu rên khẽ, loạng chuạng lùi mấy bước về phía sau “Vù..* Diệp Phi không dừng lại ở đó, chân phải lại vừa rút vừa đá, dao của một tên vị sĩ bay văng ra ngoài.
Dương Mạn Lệ muốn tránh cũng không kịp, chỉ đành giương mắt nhìn con dao phóng gần đến “Bụp!” Âm thanh của con dao vang lên sắc nét, năm bên cạnh cổ Dương Mạn Lệ.
Phù điêu của lò sưởi trong tường nháy mắt có thêm một cái hốc.
Mép con dao kề khít da Dương Mạn Lệ. Băng giá, lạnh cắt da cắt thịt, đem theo mùi chết chóc.
“Bảo vệ Bà Hàn!”
Mười mấy tên vệ sĩ bị thương lổm ngổm bò dậy thét lên. Một lượng người bảo vệ Dương Mạn Lệ, một lượng bao vây Diệp Phi.
Bất chấp sự ác liệt của bọn họ, Diệp Phi, kéo chắc Hàn Tử Thất đang đâm đìa nước mắt.