Chương 1968.
Đường Nhược Tuyết khẽ gật đầu với Diệp Phi: “Được, nghe anh”
Diệp Phí cười hì hì: “Cái gì mà em cũng nghe tôi thì tốt rồi”
Đường Nhược Tuyết liếc Diệp Phi: “Không đứng đắn chút nào…”
‘Vẻ mặt dịu dàng như dòng nước chảy.
Giống như một dòng sông mùa xuân, trong nháy mất đã làm trái tim Diệp Phi tan chảy.
Hai giờ rưỡi chiều, lúc Đường Nhược Tuyết và Diệp Phi xuấ quả nhiên là mặt Miêu Kinh Vân tối sâm lại.
Cô là đồ đần thì anh ta cũng biết Miêu Gia Ý đã thất thủ, thậm chí có thể đã gặp phải chuyện bất trắc rồi.
Hao tâm tổn sức sắp đặt kế hoạch, không những không được xem một vở kịch hay mà còn mất một đại tướng, Miêu Kinh Vân cảm giác mình sắp thổ huyết luôn rồi.
ở tòa án, “Tổng giám đốc Đường, không tệ, không tệ, đúng là để đạt được mục đích mà không thèm ngoảnh đầu lại”
Lúc Đường Nhược Tuyết và Tiền Gia Hân đi tới vị trí, Miêu Kinh Vân tranh thủ thời gian dẫn người vây quanh.
Sắc mặt Tiền Gia Hân trở nên lạnh lùng: “Miêu Kinh Vân, anh muốn làm gì?
Đây là tòa án đấy!”