← Quay lại trang sách

Chương 717 Tìm kiếm Ninh Hàn

Nửa ngày sau, Ngô vương gặp kỵ binh của Xung Nghiêu tại phía bắc, hai quân hội sư, tổ chức một buổi tiệc nghênh đón.

Tuy nhiên, yến tiệc này không hề vui vẻ, chỉ có sự nặng nề vô tận. Xung Nghiêu truyền đạt lời của Ninh Chính, nói rằng cho dù khai chiến cũng không cần liều mạng với Đại Viêm, nên vừa đánh vừa rút lui về phía bờ biển, ngoài khơi có thủy quân của bệ hạ Thẩm Lãng tiếp ứng, hãy rút về thành Nộ Triều.

Ngô vương im lặng, nếu bệ hạ Thẩm Lãng thua trận, thành Nộ Triều cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Nếu bệ hạ Thẩm Lãng thắng trận, y cũng sẽ không chạy trốn đến đó, y muốn chết trên chiến trường của Ngô quốc.

"Chư vị, ta quyết định tử chiến! Sau khi ta chết, mong chư vị hãy theo thê tử và con của ta rời đi."

Ngô vương nói xong, cầm chén rượu uống một hơi cạn sạch.

Ngày hôm sau, hai chi đại quân tiến về phía bắc, mang theo khí thế bi tráng và quyết tử, đi đến biên giới phía bắc của Ngô quốc, nghênh chiến đại quân hùng mạnh của Đại Viêm.

Ngay lúc này, một con chim ưng trắng từ trên trời bay xuống, hóa ra là Tả Tân, sứ giả của Thiên Nhai Hải các.

"Ta là Tả Tân, truyền tin thay cho Thiên Nhai Hải các." Tả Tân đưa bức thư do Tả Từ tự tay viết cho Ngô vương.

Vẫn là thư bố cáo của Tả Từ, Thiên Nhai Hải các và Thẩm Lãng ngừng chiến, đồng thời rút khỏi Việt quốc.

Ngô vương đọc xong thư, liền kinh ngạc đến ngây người, nước mắt kiềm không được mà tuôn rơi. Không lâu sau khi Tả Tân rời đi, sứ giả của Việt vương cũng đến, trên tay là thư của Việt vương, trên đó viết rõ ràng chiến báo tiêu diệt thủy quân chủ lực của Thiên Nhai Hải các, san bằng Thiên Nhai Hải các tại bờ biển tỉnh Thiên Nam.

Ngô vương suýt nữa thì hoài nghi nhân sinh, sau khi xem kỹ mấy lần, liền đưa cho Xung Nghiêu ở bên cạnh.

Xung Nghiêu sau khi xem xong cũng ngây người, sau đó đưa cho Ngô Trực.

Một lúc lâu sau, Xu mật sứ Ngô Trực hét lớn: "Toàn quân nghe rõ, bệ hạ Thẩm Lãng đại thắng, trong chớp mắt đã tiêu diệt mười vạn quân chủ lực của Thiên Nhai Hải các, đồng thời san bằng Thiên Nhai Hải các!"

Quân đội Ngô quốc vốn đang tuyệt vọng, sau khi nghe được tin này, đều cảm thấy không thể tin nổi.

Nhưng tiếp đó Ngô Trực lại lấy ra bức bố cáo do Tả Từ tự tay viết, đọc từng chữ một.

Như vậy chúng binh sĩ mới tin tưởng, kỳ tích đã thật sự xảy ra, trong phút chốc, toàn quân sôi trào.

"Bệ hạ Thẩm Lãng vạn tuế, Đại Càn vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!".

.....

Vùng biển phía đông Việt quốc, Tả Từ các chủ đang bước đi chậm rãi dưới đáy biển, tìm kiếm Ninh Hàn.

Dù ở dưới đáy biển, lão vẫn như một làn khói nhẹ, di chuyển cực nhanh, dễ dàng lướt qua khoảng cách mấy chục mét.

Lão đã tìm kiếm suốt mấy ngày đêm, nhưng vẫn tìm không thấy tung tích của Ninh Hàn, chẳng lẽ chết thật rồi sao?

Tả Từ các chủ ngồi xuống dưới đáy biển, nhắm mắt lại đầy đau khổ.

Lão không có nhiều thời gian, cần nhanh chóng quay về Thiên Nhai Hải các, sau đó phải dồn toàn bộ nhân lực, vật tư tiến vào đại sa mạc, nơi đó mới là tương lai của Thiên Nhai Hải các.

Lão biết sau chuyện này, danh tiếng của lão và Thiên Nhai Hải các sẽ rớt xuống đáy cốc, nhưng không sao cả, trong dòng lịch sử dài đằng đẵng, đây chỉ là một đợt sóng nhỏ mà thôi.

Khai phá đại sa mạc, kế hoạch trăm năm, sớm muộn gì cũng phải làm, cần gì chút mặt mũi mà chậm trễ đại sự.

Nhưng cứ như vậy mà từ bỏ việc tìm kiếm Ninh Hàn sao? Lão có chút không cam lòng.

Đúng lúc này, một con bạch tuộc khổng lồ bơi đến, hai mắt lóe lên tia sáng trí tuệ, tuổi thọ của bạch tuộc không dài, đây là một con bạch tuộc hiếm hoi, sống được mấy chục năm.

Thân ảnh Tả Từ giống như làn khói nhẹ lướt qua, con bạch tuộc to lớn kia định bỏ chạy.

"Đừng chạy, đừng chạy." Tả Từ gọi, sau đó đặt tay lên đầu bạch tuộc, phát ra một đoạn sóng tinh thần đặc thù.

Lão đang giao tiếp với bạch tuộc sao, lão thật sự có thể giao tiếp với bạch tuộc hả?

Tả Từ nói: "Làm phiền ngươi giúp ta tìm một người tại khu vực này, sống hay chết đều được, cám ơn ngươi."

Sau một khắc, con bạch tuộc khổng lồ nhanh chóng bơi đi, bắt đầu phát ra tín hiệu đặc hữu của nó, trong nháy mắt có vô số con sinh vật biển bơi đến, hàng ngàn hàng vạn con, sau đó chúng tản ra, tìm kiếm khắp đáy biển.

Mấy tiếng đồng hồ sau, con bạch tuộc khổng lồ kia lại xuất hiện trước mặt Tả Từ, lay động xúc tu về phía lão, rồi quay đầu bơi về phía trước dẫn đường. Tả Từ đi theo phía sau nó, đi tới một cái khe nứt sâu, trên đường đi, lão thay đổi trang bị đá ác mộng một lần, như vậy mới có thể tiếp tục hô hấp dưới đáy biển.

Khe nứt này thật sự rất sâu, hơn nữa còn là một vòng xoáy khổng lồ, người bình thường căn bản không dám tiến vào, ngay cả con bạch tuộc khổng lồ này cũng không dám đến gần.

Tả Từ các chủ hóa thành một tia chớp, chui vào bên trong vòng xoáy khổng lồ, lao thẳng tới chỗ của khe nứt, không ngừng đi sâu vào bên trong vòng xoáy.