← Quay lại trang sách

Chương 733 Hạ lệnh lui binh

Thái tử Tấn quốc đứng trên đài cao, trong lòng tràn đầy xúc động, sáu mươi lăm vạn quân, trong đó có bốn, năm vạn quân đoàn bí mật, ba nghìn quân đoàn cao cấp bí mật, một trăm năm mươi tên võ giả đặc chủng, đây là lực lượng cường đại chưa từng có trong tay gã, đủ để quét ngang ba nước Ngô, Sở, Việt.

Doanh Vô Minh, Vũ thân vương, ta biết các ngươi đang chờ đợi tín hiệu của ta, nhưng ta sẽ không cho các ngươi quá nhiều cơ hội đâu, trận chiến này, công lao lớn nhất thuộc về ta.

"Diệt Đại Càn, giết Thẩm Lãng!" Đây là khẩu hiệu mới của thái tử Tấn quốc.......

Lúc này, Thẩm Lãng hô hấp hơi run rẩy, hai mươi mốt canh giờ đã trôi qua, nhưng vụ va chạm vẫn chưa xảy ra.

Trong khoảng thời gian này, Thẩm Lãng gần như dành toàn bộ thời gian ở trước kính viễn vọng thiên văn, quan sát quỹ đạo của sao chổi, bởi vì ánh sáng của nó ngày càng yếu, cho nên ban đêm cũng nhìn không rõ lắm.

Ba mươi ba canh giờ trôi qua, sao chổi vẫn chưa va chạm, bốn mươi lăm canh giờ trôi qua, vẫn chưa va chạm.

Thẩm Lãng lấy thêm ba chiếc kính viễn vọng thiên văn, để Cừu Yêu Nhi cùng tham gia giám sát bầu trời, nàng cũng không hề ghen tuông, coi như không nhìn thấy đại tế ti Shelly không thích mặc quần áo.

"Tốc độ của nó chậm lại, hơn nữa càng ngày càng chậm." Cừu Yêu Nhi nói.

Quả nhiên là như vậy, điều này đã xác nhận phán đoán của Thẩm Lãng.

Đại tế ti Shelly nói: "Điều này... Điều này là không thể nào!"

Tốc độ bay của sao chổi không phải bất biến, bởi vì nó luôn chịu tác dụng của lực hấp dẫn, nhưng sẽ không thay đổi lớn như vậy, nhưng sao chổi Hỏa Long trên bầu trời này, tốc độ lại không ngừng chậm lại, biên độ thay đổi rất lớn.

Điều này hết sức bất thường, bản thân sao chổi không hề có động lực.

Đúng lúc này, kính viễn vọng thiên văn của Thẩm Lãng đột nhiên lóe sáng, sao chổi Hỏa Long kia lại đột nhiên nổ tung, phát ra quầng sáng chói mắt vô cùng, xinh đẹp mộng ảo, nhưng biến mất trong nháy mắt.

Bởi vì chịu tác dụng của lực hấp dẫn, nó lại vỡ vụn một lần nữa, vô số mảnh vỡ bị lực hấp dẫn của tinh cầu kéo xuống, hóa thành cơn mưa sao băng, bay vụt xuống trong chớp mắt.

Bộ não của Thẩm Lãng lại một lần nữa nhanh chóng tính toán, mô phỏng hết lần này đến lần khác.

Sau đó, Thẩm Lãng hạ lệnh: "Nhanh, nhanh, toàn quân rút lui, toàn quân rút lui, cách xa thành Định Viễn ra!"

Đại tế ti Shelly run rẩy nói: "Quy mô lần va chạm này lớn đến vậy sao? Ngay cả thành Định Viễn cũng không an toàn?"

Thẩm Lãng nói: "Không biết, ta không dám chắc, nhanh chóng rút lui, nhanh chóng rút lui!"

Khi Thẩm Lãng bày tỏ ý định lui binh, các tướng sĩ nước Sở đồng loạt quỳ xuống, dập đầu thưa: "Bệ hạ, tuy quân ta thương vong quá nửa, nhưng vẫn còn sức chiến đấu, không thể từ bỏ thành Định Viễn. Nếu lui binh, e rằng uy danh của ngài sẽ bị hủy hoại!"

"Bệ hạ, trong chiếu thư ngài đã nói rõ, quân địch không được phép xâm phạm lãnh thổ của Đại Càn dù chỉ nửa bước, mà thành Định Viễn là lãnh thổ cuối cùng của chúng ta. Một khi lui binh, trận chiến này coi như thua, lời vàng ngọc của ngài sẽ mất giá trị, Đại Càn sẽ mất hết tôn nghiêm!"

"Chúng ta còn mười mấy vạn quân, dù toàn bộ bỏ mạng tại đây, cũng quyết không lùi về sau nửa bước!"

Thẩm Lãng chậm rãi nói: "Trẫm rất cảm động, nhưng hãy nhớ kỹ lời trẫm đã nói, bất kỳ kẻ thù nào dám bén mảng đến lãnh thổ Đại Càn, đều sẽ bị xóa sổ hoàn toàn khỏi thế giới này. Trẫm muốn dùng đến vũ khí cấp chiến lược, tiêu diệt sáu mươi vạn quân của nước Tấn trong nháy mắt. Uy lực của nó vô cùng lớn, gần như hủy thiên diệt địa, thậm chí thành Định Viễn cũng sẽ bị ảnh hưởng, vì vậy các khanh nhất định phải lui binh."

Vừa dứt lời, các tướng sĩ nước Sở đều kinh ngạc đến ngây người.

Bệ hạ muốn 'Nổ' nữa sao? Không, không đúng, bệ hạ muốn dùng đại sát khí? Không phải ngài chỉ có một cái thôi sao?

Nhưng tất cả những lời 'Nổ' của bệ hạ Thẩm Lãng trước đây, đều đã trở thành hiện thực, các tướng sĩ nước Sở không khỏi sục sôi nhiệt huyết, kích động đến phát điên.

Nếu thật sự tiêu diệt toàn bộ sáu mươi vạn quân nước Tấn, vậy chẳng phải trận chiến này coi như thắng lợi rồi sao? Nước Sở sẽ được an toàn?

Thẩm Lãng nói: "Giờ thì hãy lui binh theo lệnh!"

Sở vương vẫn chưa tỉnh lại, các tướng sĩ nước Sở đồng loạt dập đầu: "Mạt tướng tuân chỉ!"

Sau đó mười mấy vạn quân Sở còn sống sót, mang theo thương binh, mang theo thi thể của đồng hương, lặng lẽ rút lui.

Việc này nhanh chóng bị kỵ binh trinh sát của Tru Thiên các phát hiện, bẩm báo cho thái tử nước Tấn.......

"Thẩm Lãng muốn chạy?" Thái tử nước Tấn nghe xong, muốn hạ lệnh truy kích, nhưng lập tức lại bác bỏ ý định này.

Hiện tại trời tối đen, truy kích trong đêm rất dễ rơi vào bẫy của Thẩm Lãng, tên gian xảo kia cái gì cũng dám làm.

Lúc này, bên ngoài bỗng có người hô: "Bẩm điện hạ, sứ giả của Thẩm Lãng đến!"

Thái tử nước Tấn bước lên đài cao, nhìn thấy một người một ngựa từ thành Định Viễn đi ra, cứ như vậy đơn độc tiến thẳng về phía doanh trại của sáu mươi vạn quân, nhìn kỹ lại, hóa ra là Cừu Yêu Nhi.