← Quay lại trang sách

Chương 743 Kỳ thủ

Bệ hạ, đây là nơi cách thành Định Viễn một trăm dặm về phía đông. Sở quốc của chúng ta không diệt vong. Bệ hạ Thẩm Lãng đã đến, ngài ấy phóng ra mấy chục nhánh Long Chi Hối, tiêu diệt toàn bộ mấy chục vạn quân của thái tử nước Tấn. Chúng ta thắng rồi, chúng ta thắng rồi." Mấy vị đại tướng ở đây, một lần nữa kích động hét lớn, tin tức này cho dù bọn họ có nói một trăm lần cũng không chán.

Sở vương ngẩn người, một lúc lâu sau, trên mặt vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, lúc này phải có một câu thoại trong phim xuất hiện mới đúng.

Cái gì là kinh hỉ? Ngươi hãy giải thích cho trẫm nghe, cái quái gì gọi là kinh hỉ? Con mẹ nó cái quái gì gọi là kinh hỉ?

Hiện tại chính là kinh hỉ, hơn nữa còn là kinh hỉ cực độ, chính vì vậy mà đầu óc Sở vương gần như trống rỗng.

Một lúc lâu sau, Sở vương mới thốt ra bốn chữ: "Bệ hạ ngưu bức!"

Thật sự không thể tưởng tượng nổi, thật sự quá ngưu bức, không cần nói đến việc Viêm kinh phỏng đoán Thẩm Lãng chỉ có một nhánh Long Chi Hối, ngay cả Sở vương cũng cho rằng Thẩm Lãng chỉ có một nhánh Long Chi Hối. Bởi vậy y đã chuẩn bị sẵn sàng để chết, thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng cho việc Sở quốc diệt vong. Chỉ cần bệ hạ Thẩm Lãng bảo vệ được thành Nộ Triều, vậy thì tương lai Sở quốc vẫn còn cơ hội, vẫn có thể niết bàn trọng sinh.

Không ngờ lại xảy ra kỳ tích long trời lở đất thế này? Thật sự là niềm vui bất ngờ.

"Bệ hạ đâu? Bệ hạ đâu?" Sở vương đột nhiên muốn xuống giường.

"Bệ hạ Thẩm Lãng không có ở đây, ngài ấy nói là để bệ hạ nghỉ ngơi thật tốt, quân tử giao hảo ở tâm, không phải ở lễ nghi." Xu mật sứ Sở quốc nói: "Hơn nữa, ngài ấy còn nói là quân Sở đã thể hiện tinh thần chiến đấu kiên cường, ngài ấy đã nhìn thấy rất rõ ràng. Tiếp theo, hy vọng bệ hạ có thể gánh vác trọng trách của Đại Càn. Thành Nộ Triều sẽ nhanh chóng tìm cách trang bị cho quân Sở."

Sở vương không nói gì, quỳ gối trên giường, hướng về phía đông, nơi có thành Nộ Triều, dập đầu: "Thần tuân chỉ."

Xu mật sứ Sở quốc ngượng ngùng nói: "Bệ hạ Thẩm Lãng, hình như đang ở phía tây."

Sở vương kinh ngạc, sau đó đổi sang hướng khác, quỳ xuống, dập đầu về phía tây: "Thần tuân chỉ."......

Phía đông thành Định Viễn!

Công chúa Dora hỏi: "Chúng ta thắng rồi sao?"

Thẩm Lãng nói: "Nhìn từ phương diện nào?"

Công chúa Dora nói: "Đương nhiên là nhìn từ kết quả."

Thẩm Lãng nói: "Nhìn từ kết quả, chúng ta đương nhiên là thắng, đại thắng, hoàng đế Đại Viêm sẽ sớm hạ chỉ lui binh, Ngô, Sở, Việt không còn chiến sự, trận chiến sẽ không nổ ra.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Công chúa Dora nói: "Vậy nếu nhìn từ phương diện khác thì sao?"

Thẩm Lãng nói: "Phương diện nào? Nhìn từ phương diện chỗ đó sao? Ta ngược lại muốn xem nha!"

Công chúa Dora quay sang hỏi Cừu Yêu Nhi: "Nữ vương bệ hạ, người không quản hắn sao?"

Cừu Yêu Nhi nói: "Ta quen rồi, ngươi càng nhiêm túc, hắn sẽ càng đùa giỡn ngươi!"

Nghe vậy, công chúa Dora lập tức ngây người, trừng mắt nhìn Cừu Yêu Nhi thật lâu, muốn xác định xem nàng có phải đang nói đùa hay không, sau đó lại có cảm giác như thần tượng sụp đổ, lượng tin tức trong lời nói thật lớn.

Thẩm Lãng nghiêm mặt nói: "Trên thế giới này đã từng có một trận quyết đấu đỉnh cao, hai mươi mấy năm trước, Khương Ly đối đầu với hoàng đế, kết quả là Khương Ly thua. Bây giờ, sau mấy chục năm, lại có mấy người trở thành kỳ thủ, nhưng vĩnh viễn đừng quên, hoàng đế Đại Viêm mới là kỳ thủ lợi hại nhất, ông ta giống như ẩn nấp trong đám mây trên cửu thiên vậy. Ông ta đã trải qua rất nhiều chuyện, bởi vậy rất nhiều chuyện kinh thiên động địa trong mắt người khác, có lẽ chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể trong mắt ông ta."

Lời này vừa dứt, mọi người xung quanh đều không hiểu lắm.

Thẩm Lãng nói: "Trong đầu ta có một quyển sách, tên là Tam Quốc Diễn Nghĩa. Người đứng ở độ cao khác nhau, sẽ có tầm nhìn khác nhau, bởi vậy nhìn thấy sự vật cũng khác nhau. Giống như Tả Từ các chủ, tầm mắt của ông ta hoàn toàn đặt ở vùng đất hoang vu vạn dặm, thắng bại của Phương Đông đối với ông ta đã trở nên nhạt nhòa. Vậy các ngươi có nghĩ tới hoàng đế đang nghĩ gì không? Doanh Nghiễm đang nghĩ gì không?"

Tuyết Ẩn nói: "Doanh Nghiễm đang nghĩ, một khi hoàng đế tiêu diệt chúng ta, tiếp theo sẽ là ai? Là Tấn quốc, hay là Tân Càn? Mà ý chí của hoàng đế càng thêm rõ ràng, thống nhất thiên hạ, trở thành chí tôn duy nhất của Phương Đông. Bất luận là ai cản đường đều không được, ngươi cũng vậy, Doanh Nghiễm cũng vậy, thậm chí ngay cả Phù Đồ sơn cũng không ngoại lệ."

Thẩm Lãng nói: "Từ khi khai quật được di tích thượng cổ khổng lồ dưới đáy biển phía nam của Phù Đồ sơn, cục diện thiên hạ đã thay đổi. Trong sáu thế lực siêu việt, có một Bạch Ngọc Kinh đã quá đủ rồi, tin rằng hoàng đế cũng không muốn nhìn thấy Bạch Ngọc Kinh thứ hai xuất hiện. Trong mắt ta, hoàng đế Đại Viêm là kẻ địch lớn nhất, thế nhưng trong mắt hoàng đế, ta có lẽ còn chưa đủ tư cách, ta không phải kẻ địch lớn nhất của ông ta."