Chương 751 Giao kèo cùng kẻ điên
Phốc, phốc, phốc..."
Thẩm Lãng nằm trong quan tài không nghe thấy gì cả, thứ duy nhất hắn cảm nhận được là cảm giác như bị điện giật, toàn thân tê dại từng cơn, giống như lúc bom nổ.
Đây là trận chiến cuối cùng sao? Tràn ngập sức mạnh hủy diệt cực hạn, nhưng lại vô thanh vô tức? Giống như một vụ nổ lớn bị tắt tiếng vậy? Đại hủy diệt?
Thời gian trôi qua thật dài, dường như đã rất lâu rồi, nhưng cũng dường như chỉ mới trong nháy mắt.
Không biết qua bao lâu, trận chiến kết thúc, chiếc quan tài cũng được mở ra.
Doanh Vô Minh lên tiếng: "Đệ đệ thân ái, mọi chuyện đã kết thúc, đệ ra ngoài đi."
Thẩm Lãng vừa mở mắt ra liền nhìn thấy Cừu Yêu Nhi nằm trên mặt đất, nàng đã thua.
"Yên tâm, muội ấy không bị thương gì đâu." Doanh Vô Minh nói: "Muội ấy rất mạnh, nhưng ta đã nói rồi, ta mới là người thừa kế duy nhất của Khương Ly, muội ấy có gì ta có đó, ta còn tu luyện lâu hơn muội ấy, thứ muội ấy không có, ta cũng có."
Thẩm Lãng nhìn một lúc, sau đó đặt quả trứng rồng trong lòng xuống, đi tới ngồi xổm trước mặt Cừu Yêu Nhi.
Doanh Vô Minh hỏi: "Đệ đệ thân ái, đệ thấy ta có nên giết Cừu Yêu Nhi hay không?"
Thẩm Lãng nói: "Ta thấy không nên."
"Nhìn xem, đệ lại ngây thơ rồi." Doanh Vô Minh nói: "Vừa rồi ta nói đệ ngây thơ đệ còn không tin, đệ có hiểu việc trảm thảo trừ căn không? Chẳng lẽ ta lại vì nàng là nghĩa muội của ta mà không giết nàng sao? Sao có thể được? Người nhà họ Khương, ta đã giết cả ngàn người rồi, đệ biết chuyện kinh khủng nhất trên đời này là gì không? Là một kẻ làm nhiều việc ác, bỗng nhiên tỉnh ngộ, muốn buông bỏ đồ đao, hoặc trong khoảnh khắc nào đó sinh lòng trắc ẩn, không muốn giết người nữa."
Doanh Vô Minh rút kiếm ra, đây là lần rút kiếm thứ hai, hay là lần đầu tiên? Tóm lại gã đã rút kiếm ra, đi tới trước chỗ Cừu Yêu Nhi, nhắm ngay lưng của nàng, như muốn đâm xuống.
"Lý do ta lúc nãy không giết nàng, là vì ta muốn tự tay giết nàng trước mặt đệ, như vậy đệ mới đau khổ tột cùng, có phải không?" Doanh Vô Minh nói: "Đệ đệ thân ái, đây cũng là người phụ nữ thứ hai của đệ đấy, ta giết đây!"
Sau đó thanh kiếm của Doanh Vô Minh chậm rãi đâm xuống.
Thẩm Lãng đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy mũi kiếm, còn thận sợ làm đứt tay mình.
Thẩm Lãng nói: "Ngươi không thể giết nàng.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
"Tại sao?" Doanh Vô Minh hỏi: "Cho ta một lý do?"
Thẩm Lãng nói: "Phù Đồ sơn của ngươi có rất nhiều Long Chi Hối phải không?"
Doanh Vô Minh gật đầu nói: "Đệ đệ thân ái, ngay cả chuyện này mà đệ cũng biết sao? Phù Đồ sơn của ta chẳng lẽ không thể có chút bí mật nào sao? Đúng vậy, chúng ta có rất nhiều Long Chi Hối!"
Thẩm Lãng nói: "Nhưng đều không phóng ra được phải không?"
Doanh Vô Minh gật đầu nói: "Đúng vậy, thật đáng tiếc, có cả đống vũ khí chiến lược tối tân mà lại không phóng ra được, cảm giác muốn bắn mà không bắn được, có lẽ là nỗi đau lớn nhất của chúng ta."
Thẩm Lãng nói: "Trùng hợp là, ta có thể bắn."
Doanh Vô Minh nói: "Đúng vậy, trùng hợp là đệ có thể bắn, hơn nữa đệ cũng đã từng bắn rồi, cho nên?"
Thẩm Lãng nói: "Cho nên ta mới có thể sống sót, nếu không thì ngươi đã sớm chém ta thành trăm mảnh rồi."
Doanh Vô Minh gật đầu nói: "Đúng vậy, ta cũng nên giết đệ, để trảm thảo trừ căn, nhưng vì có thể phóng Long Chi Hối bất cứ lúc nào, nên ta cho đệ được sống, như vậy Tân Càn của ta mới uy hiếp được Đại Viêm, giá trị của việc này, đệ hiểu rõ nhất, cho nên đệ vô giá, không thể chết được. Lần chạm trán này, thu hoạch của ta rất lớn, thứ nhất là trứng rồng, thứ hai chính là đệ."
Thẩm Lãng nói: "Cho nên ngươi không thể giết Cừu Yêu Nhi, ta là một kẻ điên, đừng nói là giết Cừu Yêu Nhi, ngươi mà giết Tiểu Băng, hoặc Ninh Diễm, thì đủ để hủy hoại tinh thần của ta rồi, ngươi không muốn ta phát điên chứ?"
Doanh Vô Minh lắc đầu nói: "Không muốn, tuyệt đối không muốn, ta muốn tốt cho đệ, đến lúc quan trọng có thể giúp ta phóng ra Long Chi Hối, tốt nhất là đệ có thể chống đỡ đến lúc con rồng này nở ra, như vậy chúng ta mới có lực uy hiếp mới, đến lúc đó, nhiệm vụ của đệ coi như hoàn thành."
Thẩm Lãng nói: "Nói cách khác, từ nay về sau, ta sẽ bị giam cầm?"
Doanh Vô Minh nói: "Đúng vậy, đệ sẽ bị giam cầm, trên cơ bản là chung thân."
Thẩm Lãng nói: "Vậy trước khi ta bị giam cầm, ngươi hãy thả Cừu Yêu Nhi ra? Nếu không ta sẽ phát điên, ngươi nên tin ta là một kẻ điên triệt để."
Doanh Vô Minh nói: "Vậy tại sao ta không bắt nàng về cùng luôn? Dùng tính mạng của nàng để uy hiếp đệ?"
Thẩm Lãng nói: "Uy hiếp ta cái gì? Uy hiếp ta phóng ra Long Chi Hối sao? Chẳng lẽ bây giờ ngươi đã muốn phóng ra rồi? Hay là uy hiếp ta giao ra cách phóng Long Chi Hối? Không được đâu, nếu giao ra ta sẽ chết mất."
Doanh Vô Minh nói: "Có lý!"
Thẩm Lãng nói: "Còn nữa, Cừu Yêu Nhi xinh đẹp như vậy, lại hoạt bát như vậy, nếu ngươi bắt nàng đi, lỡ như nàng bị làm bẩn thì sao? Nếu chuyện đó xảy ra, ngươi nghĩ ta sẽ làm gì?"
Doanh Vô Minh nói: "Phát điên, hủy diệt cả thế giới."