Chương 760 Bị giam
Doanh Nghiễm đang cầm quả trứng rồng, cẩn thận quan sát.
Doanh Vô Minh nói: "Vết lõm tại đáy hố sâu, hoàn toàn trùng khớp với quả trứng rồng này, hơn nữa vỏ ngoài của quả trứng cực kỳ cứng, không sợ đao kiếm hay hỏa diễm."
Doanh Nghiễm nhắm mắt lại, dường như muốn cảm nhận khí tức năng lượng nằm bên trong quả trứng, ông chưa từng thấy rồng, nhưng đã gặp qua Long Chi Hối.
Thật sự có thể cảm nhận được một luồng lực lượng, một luồng lực lượng vô cùng thần bí và quỷ dị, thậm chí còn có thể mơ hồ ngửi thấy khí tức của Long Chi Hối.
Quan trọng nhất là chất phóng xạ bên trong quá thần bí, chưa từng xuất hiện qua tại thời nay, liên tục không ngừng phóng ra năng lượng phóng xạ, càng khiến người ta cảm thấy bên trong đang thai nghén một con rồng.
Vì vậy, quả trứng rồng này cực kỳ giống như một quả trứng thật, Thẩm Lãng chưa từng thấy qua trứng rồng, có lẽ trứng rồng thật sự, sẽ không có năng lượng nào thẩm thấu ra ngoài.
Hiên tại chuyện quan trọng nhất của hai cha con Doanh Nghiễm cần làm, chính là tìm cách ấp quả trứng này nở ra, bởi vì hoàn toàn không có tiền lệ, hơn nữa quả trứng rồng này quá quý giá, không dám tùy tiện thử nghiệm, chỉ có thể liều mạng tìm kiếm trong điển tịch cổ, hy vọng có thể tìm được tư liệu liên quan.
Doanh Nghiễm dặn dò: "Chuyện quả trứng rồng này không được nói cho bất kỳ ai, kể cả vị hôn thê của con."
Doanh Vô Minh đáp: "Vâng."
Doanh Nghiễm hỏi: "Thẩm Lãng bên kia, con định thế nào?"
Doanh Vô Minh cười lạnh: "Hắn là người thông minh nhất trên đời, thậm chí không cần phải uy hiếp, hắn mà dám hé nửa lời, con sẽ thiến hắn, kẻ yêu quý tính mạng và thân thể của mình như hắn nhất định sẽ không nói."
Doanh Nghiễm tiếp tục mân mê quả trứng rồng trong tay, thậm chí còn cảm thấy giống như đang cầm Ngọc Tỷ truyền quốc của hoàng đế.
Chân long thiên tử, có rồng chính là thiên tử.
Doanh Vô Minh hỏi: "Hoàng đế có phản ứng gì, khi biết con đại diện Phù Đồ sơn tham gia hội nghị không?"
Doanh Nghiễm nói: "Hoàng đế không nói gì, nhưng thái tử lại nói, muốn gặp con tại hội nghị."
Doanh Vô Minh nói: "Vậy có nghĩa là kiên quyết không cho phép."
Doanh Nghiễm nói: "Đương nhiên không cho phép, thiên hạ có một Bạch Ngọc Kinh là đủ rồi. Hơn hai mươi năm trước, Khương Ly xuất hiện, ý đồ phá vỡ trật tự Phương Đông, kết quả là chết thảm. Bây giờ, thái tử đương nhiên không cho phép có người thứ hai phá vỡ trật tự, nhưng mà... Phụ tử chúng ta đã không còn lựa chọn nào khác."
Hoàng đế Đại Viêm nhất định sẽ thống nhất thiên hạ, không chỉ nhắm vào Tấn quốc, mà còn nhắm vào cả Tân Càn.
Bây giờ Tấn quốc tổn thất hơn sáu mươi vạn quân, thái tử vẫn chưa rõ sinh tử, chắc chắn sẽ tổn thương nguyên khí. Vậy nên chướng ngại lớn nhất ngăn cản hoàng đế thống nhất thiên hạ, chính là Doanh Nghiễm và Phù Đồ sơn.
Doanh Nghiễm nói: "Hội nghị siêu thoát lần này vô cùng quan trọng, một khi con chính thức đại diện cho Phù Đồ sơn tham gia, sẽ chính thức đại diện cho việc Tân Càn và Phù Đồ sơn liên thủ, chính thức thoát khỏi trật tự hiện tại. Vì vậy, hoàng đế nhất định sẽ tìm mọi cách ngăn chặn chuyện này xảy ra, thậm chí sẽ có những chuyện đáng sợ đang chờ Càn quốc chúng ta."
Doanh Vô Minh nói: "Cho nên chúng ta cần một uy hiếp chiến lược, Thẩm Lãng trở nên vô cùng quan trọng."
Doanh Nghiễm nói: "Vào thời khắc mấu chốt, bắn ra một cây Long Chi Hối, cảnh cáo Đại Viêm chớ nên manh động, một khi con thành công tham gia hội nghị lần này, mà hoàng thất Đại Viêm bất lực, chúng ta coi như thành công bước đầu tiên, chính thức bước ra con đường tự lập."
Doanh Vô Minh nói: "Kỳ thực, hoàng đế vẫn còn kỳ vọng vào Thẩm Lãng, vẫn hy vọng hắn ta sẽ cản trở chúng ta, gây thêm phiền phức cho chúng ta, chỉ tiếc Thẩm Lãng đã khiến ông ta thất vọng."......
Một ngày, ba ngày, năm ngày, mười ngày, nửa tháng.
Sau đó lại vài ngày nữa, Thẩm Lãng vẫn bị giam lỏng trong căn phòng hơn hai mươi thước vuông này, không được ra khỏi cửa nửa bước, vẫn không biết đây là nơi nào, vẫn chưa nhìn thấy người thứ hai.
Người hắn đối mặt vẫn luôn là nữ nhân cao lớn kia, ngoại trừ không thể trả lời câu hỏi, nàng vĩnh viễn không nói câu thứ hai, thậm chí Thẩm Lãng còn không biết tên của nàng.
Mấy ngày nay, hắn chỉ ăn với ngủ, hoàn toàn bị nuôi như heo, không thể giao tiếp, không thể đọc sách.
Nếu là người khác, có lẽ đã sớm phát điên, bị nhốt trong căn phòng này mười mấy ngày liền, không có bất kỳ thú vui nào, cũng không có ai nói chuyện.
Nếu như không có trí não nói chuyện, hắn sẽ còn không biết thời gian, không phân biệt được ngày và đêm, cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.
Hoàn toàn là sống một ngày bằng một năm.
Nhưng chỉ có con kiến không biết phương hướng mới cuống cuồng chạy loạn trong chảo nóng, Thẩm Lãng là người cực kỳ thông minh, đừng nói là phát điên, hắn còn không có chút khác thường nào.
Kẻ địch đang cố gắng làm mọi chuyện trở nên khó hiểu, nhưng hắn vẫn nắm bắt nhịp điệu thời gian một cách rõ ràng.
Rất nhanh sẽ có người muốn gặp hắn, không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ là trong hai ba ngày tới, bởi vì hội nghị siêu thoát đang đến gần, cơ hội của hắn cũng sắp đến.
Quả nhiên đến ngày thứ mười chín.