Chương 782 Uy hiếp Đại Viêm
Quốc vương Vu Lan kêu gào, dập đầu nói: ''Vi thần đã rõ, là động đất và hỏa hoạn đã hủy diệt quốc đô Vu Lan, không phải Long Chi Hối, không phải Long Chi Hối. ''
Nói xong, ông không nhịn được nữa, ngã gục xuống đất, gần như muốn khóc ra máu.......
Sau đó, quốc vương Vu Lan đóng cửa không ra, sinh bệnh nặng.
Đại Viêm bày tỏ sự quan tâm sâu sắc đối với thảm họa động đất xảy ra ở Vu Lan quốc, đồng thời kêu gọi quý tộc và thương nhân quyên góp vật tư, ngay cả thái tử cũng quyên góp một năm bổng lộc của mình, giúp Vu Lan quốc xây dựng lại quốc đô.
Không một ai nói Vu Lan quốc đô bị Long Chi Hối phá hủy, thế giới này thật quá hoang đường, mọi lúc mọi nơi đều đang diễn ra trò bịa đặt trắng trợn.
Tại sao Đại Viêm lại muốn phủ nhận việc quốc đô của Vu Lan bị Long Chi Hối phá hủy, mà nói là do động đất? Đồng thời phong tỏa toàn diện tin tức liên quan? Bởi vì một khi thừa nhận chuyện này, chẳng khác nào thừa nhận Đại Càn và Phù Đồ sơn cũng nắm giữ khả năng phóng Long Chi Hối, chứng minh bọn họ cũng có lực lượng uy hiếp chiến lược.
Tất nhiên cao tầng Viêm kinh, không có kẻ ngốc nào cả, ai cũng biết là Doanh Nghiễm đã phóng Long Chi Hối phá hủy quốc đô của Vu Lan.
Tại sao lại là quốc đô của Vu Lan? Bởi vì nó là tiểu quốc, bởi vì nó yếu, còn là nước phụ thuộc của Tấn quốc.
Điều này cho thấy Doanh Nghiễm chỉ muốn nói với Đại Viêm rằng: ''Chúng ta cũng có vũ khí sát thương chiến lược, nhưng chúng ta không muốn hoàn toàn xé rách mặt mũi của Đại Viêm, cũng không muốn phát sinh chiến tranh, chúng ta chỉ muốn độc lập trong hòa bình. ''
Nhưng toàn bộ Viêm kinh vẫn bị chấn động mạnh mẽ, toàn bộ nội các, toàn bộ quý tộc đều chết lặng.
Chuyện này quá mức khủng khiếp, hoàng đế bệ hạ sở hữu Long Chi Hối, hơn nữa còn có khả năng bắn ra, vì cảnh cáo Doanh Nghiễm, trực tiếp dùng Long Chi Hối phá hủy thành Hoàn Lộ.
Nhưng không ngờ Doanh Nghiễm và Phù Đồ sơn cũng có Long Chi Hối, cũng có khả năng bắn ra? Lần này phóng ra ở phá hủy quốc đô Vu Lan, chẳng khác nào một lời cảnh cáo, tiếp theo có thể sẽ rơi vào những thành trì khác hay không? Có thể rơi vào đầu bất cứ ai hay không?
Thật sự có rất nhiều người bị chấn động đến mức hồn bay phách lạc, không dám phát biểu bất kỳ ý kiến nào.
Hiện tại mọi người rốt cuộc đã hiểu rõ, Trầm Lãng luôn miệng nói bản thân có Long Chi Hối, nhưng hắn căn bản không có, còn Doanh Nghiễm và Đại Viêm đều nói không có Long Chi Hối, nhưng trên thực tế bọn họ lại có, hơn nữa còn bắn qua bắn lại.
Hội nghị siêu thoát càng ngày càng gần.
Ngày hai mươi tháng chín, thái tử Đại Viêm một lần nữa giá lâm Càn phủ, một lần nữa gặp thái tử Tân Càn, hai người một lần nữa trò chuyện vui vẻ, còn đánh cờ với nhau, quan hệ có vẻ rất hòa hợp, thậm chí thái tử Đại Viêm còn ở lại Càn phủ dùng cơm.
"Thái tử điện hạ có thể ở lại phủ dùng cơm, là vinh hạnh của Doanh gia chúng ta." Thái độ của Doanh Vô Minh cung kính hơn trước rất nhiều, có thể quỳ thì tuyệt đối không đứng, có thể đứng thì tuyệt đối không ngồi.
Thái tử Đại Viêm cười nói: "Bữa trưa hôm nay rất ngon, cô ăn nhiều hơn một bát cơm so với bình thường, đầu bếp nhà khanh tay nghề thật tuyệt vời, ban thưởng!"
Lập tức, mấy trăm người quỳ ở bên ngoài dập đầu nói: "Tạ ơn thái tử điện hạ ân điển."
Sau đó, một thái giám bên cạnh thái tử Đại Viêm bưng khay vàng đi ra ngoài, mỗi người được chia một thỏi.
"Hiền đệ, ta không vội hồi cung, chúng ta đánh thêm một ván nữa thế nào?" Thái tử Đại Viêm nói.
Doanh Vô Minh đáp: "Điện hạ không chê cờ nghệ của thần thô bỉ, thần xin được phụng bồi."
Sau đó, hai người lại tiếp tục chơi cờ.
Thái tử Đại Viêm hỏi: "Hiền đệ, nghe nói nhạc phụ của đệ không khỏe, gần đây có khá hơn chút nào không?"
Nhạc phụ của Doanh Vô Minh? Gã có rất nhiều nhạc phụ, ngay cả con trai của gã cũng có mấy người, nhưng nhạc phụ chân chính chỉ có một, đó chính là sơn chủ Phù Đồ sơn.
Doanh Vô Minh đáp: "Nhạc phụ hai mươi năm trước từng bị thương, gần đây tuổi cao, bệnh tình bất cứ lúc nào cũng sẽ tái phát, mấy hôm trước còn cố chấp muốn đích thân đến Viêm kinh tham gia hội nghị siêu thoát, nhưng vừa xuống giường đã nôn ra máu, vì vậy những người khác của Phù Đồ sơn không dám để cho người tới nữa. Điện hạ cũng biết đấy, người không thể bị gió thổi, cũng không thể bị ánh nắng chiếu vào, haiz..."
Thái tử Đại Viêm nói: "Vậy thì hiền đệ vất vả rồi."
Doanh Vô Minh nói: "Thần đã nói rất nhiều lần, phụ vương cũng đã nói nhiều lần, Doanh Vô Minh ta tuy là con rể Phù Đồ sơn, nhưng dù sao cũng là thái tử Tân Càn, hoàn toàn không thích hợp xuất hiện ở hội nghị siêu thoát, đây là chuyện gì chứ, xin thái tử điện hạ yên tâm, Phù Đồ sơn đã phái người khác làm đại biểu, nghe nói đã lên đường, chẳng mấy chốc sẽ đến Viêm kinh."
Thái tử Đại Viêm hỏi: "Ồ? Là vị nào đại diện Phù Đồ sơn tham gia hội nghị vậy? Lần này thật gấp gáp, ba ngày nữa sẽ khai mạc hội nghị."