Chương 800 Đừng có giỡn
Lúc này, bên ngoài vang lên một giọng nói lạnh lùng: "Đếm ngược đã kết thúc, Thẩm Lãng, ngươi không tạo nên kỳ tích, cánh tay trái của ngươi coi như bỏ, giơ tay ra đây, ta muốn chặt đứt nó."
Thẩm Lãng vẫn im lặng, thậm chí còn giơ tay trái ra.
Dù sao hắn từ trước đến nay đều là người sống ung dung, coi như đến lúc nguy cấp vẫn còn tay phải, cho nên mất đi tay trái cũng không phải chuyện gì to tát.
Nhưng ngay sau đó, Thẩm Lãng lại buông tay trái xuống, nói đùa, ngay cả một đầu ngón tay hắn cũng không nỡ cắt bỏ, sao có thể cam tâm mất đi cả một cánh tay?
"Giơ thẳng tay ra thì ta còn chặt ngắn chút, sẽ chém đứt từ cổ tay, nếu ngươi rụt tay lại, ta phải chặt từ bả vai, chặt đứt tận gốc." Đối phương lạnh lùng nói, trong giọng nói còn cảm nhận được sự sắc bén của lưỡi đao.
Thẩm Lãng thản nhiên nói: "Đừng có giỡn, nơi này không phải mật thất, ta vẫn ở chỗ cũ, vẫn ở trong lăng mộ dưới lòng đất, mật thất trước mắt chỉ là một loại ảo giác không gian mà thôi, tuy tạo dựng rất hoành tráng, nhưng kỳ thực chẳng có gì đặc biệt, chỉ là một căn phòng bình thường, cho ta thời gian, ta có thể tạo ra một cái còn hoành tráng hơn. Loại mật thất giả này mà cũng muốn mở sao? Ngươi coi ta là kẻ ngốc hả?"
Đối phương im lặng hồi lâu, sau đó mới lên tiếng: "Thông minh, ta chưa từng thấy ai thông minh như ngươi, nhưng ngươi nên nhớ kỹ, người quá thông minh sẽ bị trời tru đất diệt."
Ngay sau đó, gáy Thẩm Lãng bị đánh một cái, hắn lập tức ngất xỉu.......
Khi hắn tỉnh lại lần nữa, vẫn là căn phòng quen thuộc kia, căn phòng giam giữ hắn mấy tháng qua.
Nữ võ sĩ cao lớn vẫn đứng ở cửa, chỉ có điều nàng rõ ràng gầy đi không ít.
Thẩm Lãng vừa tỉnh lại liền vội vàng cỡi quần áo ra, nữ võ sĩ trừng mắt, sau đó quay lưng lại.
Chưa từng thấy ai trơ trẽn như vậy, bây giờ còn cỡi quần áo nữa, cho ai nhìn?
Nhưng ngoài việc không mặc quần áo, Thẩm Lãng không còn hành động khiêu khích nào khác, bề ngoài vô cùng ngoan ngoãn, không lải nhải tẩy não, lúc nào cũng im lặng.
Cũng không rèn luyện thân thể nữa, không chống đẩy mười ba lần mỗi ngày, hít đất cũng không làm, nằm duỗi cũng không thèm, chỉ đứng ngẩn người ra đó.
Thời gian một ngày một ngày trôi qua.
Giao dịch giữa hắn và Sơn chủ Phù Đồ sơn chỉ có thời hạn nửa tháng, bây giờ đã qua ba ngày.
Hắn đã mạnh miệng nói muốn tạo nên kỳ tích, lấy cho sơn chủ Phù Đồ sơn mười cây Long Chi Hối, hơn nữa còn chữa khỏi bệnh cho công chúa Phù Đồ sơn.
Nhưng đối phương không để hắn rời đi, càng không đưa hắn đến di tích thượng cổ khổng lồ ở vùng biển phía Nam.
Ngày thứ tư, ngày thứ năm, ngày thứ sáu, ngày thứ bảy... Ngày thứ chín.
Thời hạn nửa tháng càng ngày càng gần, Thẩm Lãng vẫn im lặng như trước, giống như đã biến thành một pho tượng.
Nữ võ sĩ lên tiếng: "Mặc quần áo vào, đi theo ta."
Thẩm Lãng đáp: "Không mặc, thích thì nhìn đi."
Nữ võ sĩ nhíu mày: "Tùy ngươi."
Sau đó, nàng xoay người đi ra ngoài, Thẩm Lãng lẽo đẽo theo sau.
Đến cửa hang, bên trong vẫn tối om như trước.
"Thẩm Lãng, ngươi đã trộm được hai cây Long Chi Hối, tại sao còn chưa đi?" Công chúa Phù Đồ sơn lên tiếng.
Thẩm Lãng đáp: "Đi đâu? Làm sao mà đi? Ta chỉ là đệ nhất mỹ nam tử tay trói gà không chặt, đến con ngỗng cũng có thể đánh bại ta, ta có thể chạy đi đâu?"
Lát sau, công chúa Phù Đồ sơn hỏi: "Ngươi muốn làm gì? Ngươi ở lại đây có mục đích gì?"
Thẩm Lãng đáp: "Ta muốn chạy trốn, nhưng không có cơ hội. Long Chi Hối đã trộm được, nhưng nếu ta không quay về thì không thể sử dụng được, ta nằm mơ cũng muốn quay về."
Im lặng một lúc, công chúa Phù Đồ sơn nói: "Ngươi nói ta biến thành bộ dáng bây giờ, là do mẫu thân ta từng đi qua một vòng xoáy năng lượng trong di tích thượng cổ? Cho nên khi đó ta vẫn còn là bào thai, bị loại năng lượng vòng xoáy này xâm nhập, dẫn đến biến dị sao?"
Thẩm Lãng đáp: "Có lẽ vậy, có một số loại năng lượng phóng xạ rất nguy hiểm đối với thai nhi."
Công chúa Phù Đồ sơn hỏi: "Ngươi nói muốn chữa khỏi cho ta, phải tìm được căn nguyên biến dị trên người ta, cho nên muốn thử đến vòng xoáy năng lượng đó sao?"
Thẩm Lãng đáp: "Đúng vậy."
Ở một mức độ nào đó, Thẩm Lãng nói rất có lý, ví dụ như một số tia phóng xạ có thể gây ung thư, nhưng cũng có một số tia phóng xạ có thể tiêu diệt tế bào ung thư, các loại tia phóng xạ khác nhau có tác dụng khác nhau, mà trong vòng xoáy năng lượng có vô số loại tia phóng xạ.
Công chúa Phù Đồ sơn nói: "Nhưng ngươi cũng biết, mẫu thân ta vì đi qua vòng xoáy năng lượng đó mà trở thành cái xác không hồn, mất đi toàn bộ thần trí. Vòng xoáy năng lượng mà bà ấy đi qua đã rất yếu, vòng xoáy năng lượng trong di tích thượng cổ ở vùng biển phía Nam, còn mạnh hơn rất nhiều, bất kỳ ai tiến vào đều sẽ tan xương nát thịt."
Thẩm Lãng đáp: "Chỉ cần có thể cứu công chúa, dù sóng to gió lớn, nguy hiểm tới đâu, ta cũng không hối tiếc."
"Ngươi là người vĩ đại như vậy sao?" Công chúa Phù Đồ sơn nói: "Có lẽ với Kim Mộc Lan thì ngươi là vậy, nhưng với ta thì chắc chắn không phải, lời ngon tiếng ngọt nói nhiều quá, sẽ mất đi sức lay động lòng người."