Chương 827 Chỉ còn lại 5 vạn người
Mấy năm trước, hai huynh đệ bọn họ đã từng giao đấu với Đại Ngốc, bất phân thắng bại.
Đồ Đại vỗ ngực nói: "Bệ hạ, người ngàn vạn lần đừng để ý, chúng thần tuy rằng gọi riêng người là tiểu bạch kiểm, tay trói gà không chặt, thực sự không giống con trai của bệ hạ Khương Ly, nhưng người vẫn là người phi phàm nhất, ba anh em chúng thần đều vô cùng kính nể, nguyện dốc lòng vì người..."
Nhưng sau đó, gã nhìn thấy ánh mắt của mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào ba người bọn họ, gã không khỏi yếu ớt nói: "Chúng ta... Chúng ta nói sai rồi sao? Chúng ta có nên dập đầu tạ tội không?"
Căng Quân nói: "Các ngươi tự biết lấy!"
Ngay lập tức, ba gã to con quỳ xuống, dập đầu nói: "Tham kiến tiểu... Bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế..."
Nhìn ba người bọn họ, trong lòng Thẩm Lãng tràn đầy vui mừng.
Quân đội của hắn vốn không nhiều, tướng lĩnh và dũng tướng cũng thiếu, chỉ có Lan Phong, công chúa Dora, Cừu Yêu Nhi, Aru Na Na...
Văn thần càng thiếu hơn, đến Trương Xuân Hoa cũng phải được trọng dụng, còn Tác Huyền đã nghỉ hưu mấy chục năm cũng bị Thẩm Lãng lôi ra dùng.
Giờ đây, nhân tài đông đủ, lập tức có thêm rất nhiều dũng tướng siêu cấp, còn có một thiên tài thống soái như Căng Quân, văn võ song toàn, Tô Nan cũng vậy, võ có thể làm mật thám, văn có thể vào Thượng Thư đài.
Tiếp theo đó, Vương hậu tộc Sa Man, vợ của Căng Quân, bưng một bát cháo nóng hổi đi tới, mỉm cười nói với Thẩm Lãng: "Trong tay thần đang bưng cháo nóng, không quỳ được."
Thẩm Lãng mỉm cười với nàng, trong lòng của nữ nhân mạnh mẽ này, Thẩm Lãng có lẽ mãi mãi vẫn là Thẩm Lãng của ngày xưa.
Cố gắng đứng dậy, Thẩm Lãng bước ra khỏi phòng.
Lần đầu tiên hắn được nhìn thấy toàn cảnh di tích Kim Cương Phong, đây là một tòa thành cổ được xây dựng theo kiểu bậc thang, từng tầng, từng tầng một, uốn lượn lên cao.
Ánh nắng xuyên qua nhiều lớp kết cấu chiếu vào trong, nơi đây còn có cả ruộng đồng, vườn hoa, bãi cỏ.
Di tích này thật đặc biệt, hoàn toàn khác với những nơi mà Thẩm Lãng từng gặp.
Nhìn thấy Thẩm Lãng xuất hiện, mấy vạn người bên ngoài đồng loạt quỳ xuống.
"Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"......
Sau đó Lan Phong Tử bắt đầu báo cáo tình hình cho Thẩm Lãng.
"Bệ hạ, sau khi người rời đi, chúng ta tiến vào nước Đại Nam, ban đầu số người của chúng ta không những không giảm mà còn tăng lên, vô số anh hùng hào kiệt không tìm thấy người, liền trực tiếp đến nước Đại Nam đầu quân vào chúng ta, thời điểm đông nhất, chúng ta có tới 20 vạn quân, cộng thêm quân đội của các bộ lạc tộc Sa Man, tổng cộng là hơn 30 ạn quân.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
"Ninh Kỳ dẫn theo 30 vạn quân tấn công Đại Nam, chúng ta và Ninh Kỳ ngầm phối hợp, đánh qua đánh lại nửa năm, hai bên đều không có thương vong gì. Sau đó, Huyết Hồn quân của Thiên Nhai Hải các đến, 35 vạn quân của chúng ta chỉ còn lại 5 vạn người."
"Rất nhiều người đã bỏ mạng trên chiến trường, quốc sư Sa Ẩm, 24 vị tộc trưởng của các bộ lạc tộc Sa Man, đã chết 22 người, chỉ còn sống sót hai người. Mấy đứa con trai của Nam Cung Ngao cũng chết mất một đứa."
"Năm vạn người còn lại này, đều là tinh nhuệ."
"Đương nhiên, bọn họ chưa trải qua huyết mạch biến dị, cho nên muốn đạt đến tiêu chuẩn của Huyết Hồn quân là không thể. Nhưng môi trường ở đây rất đặc biệt, thức ăn của chúng ta cũng đặc biệt, mấy năm nay chúng ta không ngừng chiến đấu, chém giết, huấn luyện, cho nên thần cho rằng, trong số năm vạn người này, có ba vạn người đạt đến tiêu chuẩn của Niết Bàn quân."
Thẩm Lãng hỏi: "Khổ Đầu Hoan thì sao?"
Căng Quân đáp: "Bệ hạ cũng đã nhìn thấy, ở phía đông của di tích này có một vòng xoáy năng lượng, nếu thần đoán không nhầm, bệ hạ đến đây là thông qua vòng xoáy đó."
Thẩm Lãng nói: "Đúng vậy, đầu bên kia của vòng xoáy là di tích khổng lồ mà Phù Đồ sơn khai quật được."
Căng Quân nói: "Sau khi tiến vào di tích này, chúng thần đã nhiều lần cử người đi thăm dò vòng xoáy năng lượng này, kết quả vô cùng thảm khốc, bất kỳ vật chất nào chạm vào vòng xoáy năng lượng đều tan thành mây khói."
Quả nhiên, vòng xoáy năng lượng này là cấm địa hai chiều, bất kể là bên nào, chỉ cần không có quyền hạn, một khi chạm vào sẽ bị nghiền nát thành tro bụi.
Căng Quân tiếp tục nói: "Chúng thần đã ra lệnh cấm, không cho phép bất kỳ ai đến gần vòng xoáy đó. Trác huynh là người cố chấp, người cũng biết, huynh ấy muốn rời khỏi nơi này, muốn đi tìm người, dù có vượt núi băng rừng cũng muốn tìm người. Vì vậy, phần lớn thời gian, huynh ấy đều ở đây, tìm hiểu và nghiên cứu vòng xoáy."
Thật ra, Căng Quân còn muốn nghiên cứu vòng xoáy này hơn cả Khổ Đầu Hoan, bởi vì y là người duy nhất trong số bọn họ từng tiếp xúc với di tích. Nhưng y không thể, bởi vì y phải quản lý mấy vạn người còn sót lại, để bọn họ canh gác, huấn luyện, quan trọng nhất là để bọn họ không sống sót trong tuyệt vọng.
"Trác huynh có chút tẩu hỏa nhập ma, nhiều lần muốn nhảy vào vòng xoáy đó, mỗi lần huynh ấy đến vòng xoáy, thần đều phải phái hai người theo sát." Căng Quân nói: "Nhưng mà, cách đây 130 ngày, vòng xoáy này đột nhiên thay đổi dữ dội, nó trở nên trong suốt, Trác huynh liền nhân cơ hội xông lên, sau đó biến mất."