Chương 835 Công năng của chiếc nhẫn
Quá trình này kéo dài khoảng một khắc đồng hồ, Thẩm Lãng vẫn bất động, ngay cả con ngươi cũng không thể chuyển động, giống như một bức tượng.
Cuối cùng tất cả cũng kết thúc.
Đầu óc Thẩm Lãng dần dần khôi phục suy nghĩ, sau đó cơ thể cũng cử động được.
Hắn giơ tay lên, nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út, thử tháo ra, nhưng thất bại, nó như mọc rễ trên ngón tay, căn bản không thể tháo ra, tại sao lại như vậy? Nó đã dung hợp với Thẩm Lãng, không thể tháo rời?
Vậy tại sao lúc nãy lại có thể dễ dàng tháo ra khỏi tay của người thượng cổ kia? Là vì đối phương đã chết sao?
Thẩm Lãng không khỏi muốn thử nghiệm công năng của chiếc nhẫn, nhẫn của vua thượng cổ, chắc phải rất lợi hại.
Có phải là nhẫn không gian không? Có thể chứa đồ đạc, còn có thể lấy đồ ra.
Kết quả chứng minh Thẩm Lãng đã nghĩ nhiều, không hề có chuyện như vậy, hắn thử rất nhiều lần, đều không thể nhét mảnh dao găm gãy vào trong, suýt chút nữa thì cắt đứt cả ngón tay.
Vậy sau khi đeo chiếc nhẫn này, ta sẽ trở thành cao thủ tuyệt đỉnh sao?
Không nói hai lời, Thẩm Lãng lập tức chống đẩy, hít đất, tổng cộng mười lăm cái, sau đó mệt mỏi nằm vật ra đất.
Hắn lại nghĩ.
Vậy có phải sau khi đeo chiếc nhẫn này, trong đầu sẽ xuất hiện một thư viện thiên đạo, bên trong có tất cả điển tịch, sách thượng cổ hay không?
Thẩm Lãng cố gắng tìm kiếm, kết quả trong đầu vẫn là trí não, vẫn là X quang, hắn lại thất vọng.
Vậy có phải bên trong chiếc nhẫn có một lão gia gia hay không?
Tất nhiên, hắn còn nghĩ ra rất nhiều khả năng khác.
Suốt hai canh giờ, Thẩm Lãng thử nghiệm vô số khả năng.
Kết quả phát hiện, chiếc nhẫn này không có bất kỳ công năng nào như hắn dự đoán.
Trong phim chúa tể của những chiếc nhẫn, người đeo nhẫn sẽ trường sinh bất lão, còn có thể tàng hình.
Chuyện trường sinh bất lão tạm thời không có sức hấp dẫn với Thẩm Lãng, bởi vì hắn còn trẻ, còn muốn nâng cao năng lực ở các phương diện khác.
Khả năng tàng hình lại rất hữu dụng, nhưng hắn muốn nhìn phụ nữ tắm rửa, hoàn toàn có thể đường đường chính chính đi vào, căn bản không cần tàng hình, ngay cả công chúa Dora cũng sẽ không để ý Thẩm Lãng nhìn thấy.
Trong phim, sau khi đeo nhẫn ma giới, sẽ tiến vào một không gian quỷ dị đặc biệt, nhưng Thẩm Lãng hoàn toàn không cảm thấy gì, cho nên kỹ năng tàng hình này cũng không có.
Trời ạ, vậy chiếc nhẫn này rốt cuộc có công dụng gì?
Đây là nhẫn của vua thượng cổ, Thẩm Lãng dự cảm giá trị của nó còn hơn cả Long Chi Hối.
Cũng không thể nào không có công dụng chứ.
Nhưng nhẫn đã có trong tay, cứ từ từ nghiên cứu, không cần nóng vội, hắn lập tức đi ra ngoài.
Lại một lần nữa đi tới vòng xoáy năng lượng của thần miếu thượng cổ.
Đột nhiên, trong đầu hắn lóe lên một ý nghĩ, đưa tay chạm vào màn sáng.
Hắn thầm hô: "Đóng!"
Ngay lập tức, màn sáng biến mất.
Bên ngoài, Căng Quân đang ngồi xếp bằng dưới đất, quay lưng về phía vòng xoáy năng lượng, bất động.
⚝ ✽ ⚝
Thẩm Lãng lại thầm ra lệnh: "Mở!"
Ngay lập tức, vòng xoáy năng lượng lại xuất hiện.
Chức năng này có tác dụng gì? Có vẻ rất vô dụng, chẳng lẽ để cho Đồ Đại, Đồ Nhị bọn họ vào đây, khiêng thi thể hóa thạch của người thượng cổ ra ngoài? Hoặc là khiêng luôn cả bức tượng thần linh ra ngoài?
Tất nhiên hắn cũng có thể đóng cửa vòng xoáy năng lượng của di tích mà Phù Đồ Sơn đang kiểm soát.
Nhưng làm vậy cũng vô nghĩa, bên kia vòng xoáy, không biết có bao nhiêu cao thủ của Phù Đồ sơn, đặc biệt là võ giả đặc chủng, vô số vũ khí trang bị thượng cổ, một khi Thẩm Lãng đóng cửa vòng xoáy, người của Phù Đồ sơn sẽ lập tức xông tới.
Chẳng lẽ chiếc nhẫn của vua thượng cổ, chỉ có mỗi công dụng đóng mở vòng xoáy năng lượng sao?
Ta không tin!
Chắc chắn còn có công năng nghịch thiên khác, mà ta chưa phát hiện ra.
Thẩm Lãng đi ra khỏi thần miếu thượng cổ, Căng Quân đứng dậy nói: "Bệ hạ, chúng ta trở về sao?"
Y không hỏi Thẩm Lãng đã lấy được thứ gì, bởi vì Căng Quân cảm thấy đó không phải là điều y nên hỏi.......
Hai canh giờ sau.
Thẩm Lãng lại đến thần miếu, đi cùng còn có ba võ giả siêu cấp là Đồ Đại, Đồ Nhị, Lam Bạo, hắn đóng cửa vòng xoáy năng lượng, để ba tên khổng lồ này thử xem, di chuyển được bức tượng thần linh cao năm mươi mét không.
Kết quả là không thể lay chuyển, bức tượng thần linh này thực sự quá nặng.
Vậy thì khiêng thi thể hóa thạch của vị vua thượng cổ kia ra ngoài.
Kết quả vẫn không thể lay chuyển.
Ba người này đều là võ giả siêu cấp, đừng nói là một thi thể hóa thạch, dù là một con voi, bọn họ cũng có thể khiêng đi, kết quả lại không thể lay chuyển mảy may.
Thẩm Lãng nói: "Vậy thì chặt một cánh tay của người này."
Căng Quân biến sắc, muốn khuyên nhủ: "Bệ hạ, chuyện này... Đây là vua thượng cổ, có huyết mạch tôn quý vô song, làm như vậy có phải không ổn lắm không?"
Thẩm Lãng nói: "Không có gì không ổn, đương nhiên phải tôn trọng văn minh thượng cổ, nhưng nếu như xung đột với lợi ích hiện thực, nhất định phải vì lợi ích hiện thực mà nhường đường."