Chương 891 Điều kiện
Thẩm Lãng bước tới, gãi nhẹ cằm nó: "Về nhà nào."
Đại Siêu mở choàng mắt, ngoạm lấy Thẩm Lãng rồi lao ra ngoài như bay.
Nó thật sự không muốn nán lại nơi này thêm một khắc nào nữa, bởi vì khí tức năng lượng bên trong nhà tù này khiến cho Đại Siêu vô cùng khó chịu, thậm chí sợ hãi, nhưng cụ thể là sợ điều gì thì nó cũng không rõ.
Sau một ngày thăm dò, Thẩm Lãng rời khỏi nhà tù thượng cổ dưới đáy biển, đồng thời phong tỏa hoàn toàn lối vào, ngăn cản bất kỳ ai tiến vào.
Bởi vì hắn có thể cảm nhận được, nhà tù thượng cổ này vô cùng quan trọng, còn quan trọng hơn cả di tích khổng lồ của Phù Đồ sơn.
Mặc dù bên trong có thể không có bất kỳ trang bị thượng cổ, vũ khí thượng cổ nào, càng không có Long Chi Hối, nhưng lại cất giấu bí mật và chân tướng cuối cùng.......
Liêm thân vương cuối cùng cũng gặp lại Thẩm Lãng.
Ban đầu, ông vô cùng tức giận, nhưng chỉ trong nháy mắt, cơn thịnh nộ đã tan biến như tuyết tan gặp nắng, bởi vì điều đó là vô nghĩa.
Liêm thân vương nói: "Thẩm Lãng, kỳ thực thứ chúng ta muốn cũng không phải con cự thú kia."
Thẩm Lãng đáp: "Ta biết, các ngươi không muốn ta có một lực lượng không quân có tính cơ động cao, tốc độ cao hơn cả tuyết điêu, dù chỉ có một con cũng không được, vạn nhất ta nổi điên tấn công Đại Viêm, các ngươi sẽ rất khó phòng bị."
Liêm thân vương nói: "Nói chuyện với người thông minh quả nhiên đỡ tốn sức, nếu ngươi không muốn giao ra con cự thú kia, vậy thì bẻ gãy cánh của nó cũng được, chúng ta sẽ không còn lo lắng về khả năng bay lượn của nó nữa."
Thẩm Lãng bưng chén trà lên: "Liêm thân vương, ngươi còn nói thêm câu nữa, ta sẽ tiễn khách đấy."
Liêm thân vương lập tức ngừng đề tài này lại.
Thẩm Lãng nói: "Liêm thân vương, nói thẳng ra luôn, cuộc đàm phán của chúng ta có thành công hay không, Viêm kinh đều sẽ phóng ra hai cây Long Chi Hối về phía Doanh Nghiễm và Phù Đồ sơn, thứ nhất là để thị uy, thứ hai là để cho quần thần Viêm kinh, cho chư quốc thiên hạ thấy uy nghiêm của Đại Viêm là bất khả xâm phạm."
Liêm thân vương nói: "Đúng vậy, hai cây Long Chi Hối này, chúng ta nhất định sẽ phóng. Nhưng phóng vào lúc nào, bắn vào mục tiêu nào, điều này mới là mấu chốt. Chúng ta hoàn toàn có thể trì hoãn thêm vài tháng nữa, ví dụ như đợi đến lúc quân đội của Doanh Vô Minh đánh hạ Sở đô, hoặc đợi đến khi Căng Quân bỏ mạng rồi mới phóng.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Thẩm Lãng nói: "Không sai, thứ chúng ta cần thương lượng chính là điều này, phóng vào lúc nào? Mục tiêu là nơi nào? Không bằng ta cho Viêm kinh hai kiến nghị, vào ngày hai mươi chín tháng mười hai, phóng một cây tới Kim Cương Phong, tiêu diệt liên quân của Doanh Nghiễm và Phù Đồ sơn, nhất định sẽ giáng cho bọn chúng một đòn chí mạng. Bởi vì bọn chúng đã bố trí thiên la địa võng ở đó, huy động tinh binh đặc chủng, Địa Ngục quân, quân đoàn bí mật cực kỳ hùng mạnh, nên cây Long Chi Hối này hoàn toàn có thể tạo ra sức sát thương kinh người hơn lần trước. Còn cây thứ hai, không bằng nhắm thẳng vào tổng bộ Phù Đồ sơn thì sao?"
Liêm thân vương nói: "Được, hoàn toàn được. Nhưng ngươi có thể trả giá bao nhiêu?"
Thẩm Lãng đáp: "Ta sẽ giữ bí mật."
Liêm thân vương nhíu mày: "Giữ bí mật? Giữ bí mật gì?"
Thẩm Lãng chậm rãi nói: "Các chủ Tru Thiên các có được một quả trứng rồng giả."
Lời vừa dứt, Liêm thân vương run lên, sau đó kinh hô: "Trừng rồng gì cơ? Ta hoàn toàn không hiểu? Trên thế giới này còn có trừng rồng sao?"
Thẩm Lãng nói: "Trước đây ta vẫn luôn nghi hoặc điều này, Tru Thiên các rõ ràng là dòng chính của Đại Viêm, các đời các chủ đều mang họ Cơ, rõ ràng là người một nhà. Mà lúc thiên thạch rơi xuống thành Định Viễn, giết chết hơn sáu mươi vạn quân của Đại Viêm, trong đó phần lớn là quân đội của Tấn quốc và các nước chư hầu, điều này ta có thể lý giải, còn dụ chết quân đoàn bí mật của Thông Thiên tự, ta cũng có thể lý giải, nhưng tại sao hai vạn quân đoàn bí mật của Tru Thiên các lại bị vạ lây? Cũng bị chôn vùi trong đó? Hoàng đế Đại Viêm và thái tử chắc chắn đều biết rõ ràng về vụ thiên thạch, bọn họ biết rõ ta căn bản không có mấy chục cây Long Chi Hối."
Liêm thân vương im lặng không nói.
Thẩm Lãng tiếp tục nói: "Còn có một điều, ta đã đánh tráo trứng rồng. Đương nhiên lúc đó không ai biết quả trứng rồng đó là thật hay giả, với lại trứng rồng là thứ vô giá. Đại Viêm có vô số cao thủ tuyệt đỉnh, tại sao lại phái người của Tru Thiên các đi cướp trứng rồng? Vụ va chạm thiên thạch, có trứng rồng hay không? Người khác có thể không rõ, nhưng hoàng đế chắc chắn biết rõ, thái tử cũng biết rõ. Đã biết rõ, vậy tại sao còn để quả trứng rồng giả đó rơi vào tay của các chủ Tru Thiên các?"
Liêm thân vương vẫn giữ im lặng.
Thẩm Lãng nói: "Đương nhiên, đây là tuyệt mật trong tuyệt mật, ngoại trừ hoàng đế Đại Viêm và thái tử ra, không ai khác ở Viêm kinh biết chuyện này. Liêm thân vương chắc cũng chỉ mới biết gần đây thôi, bởi vì ngươi muốn đến đàm phán với ta, cho nên thái tử mới phải cho ngươi biết chuyện này."