Chương 897 Doanh Nghiễm phun máu
Cây Long Chi Hối thứ nhất nhắm thẳng về phía tổng bộ Phù Đồ sơn, cây thứ hai lao xuống Kim Cương phong.
Chúng đến từ đâu? Không ai biết!
Phải chăng chúng được phóng ra từ khoảng cách hàng vạn dặm? Nếu đúng như vậy, thì phạm vi tấn công tối đa năm trăm dặm của Long Chi Hối đã bị phá vỡ.
Nhưng chắc là không phải, vậy Đại Viêm đã thực hiện loại tấn công chiến lược tầm xa này bằng cách nào?
Có lẽ là không kích, bởi vì Đại Viêm bay quá cao, nên tuyết điêu không phát hiện ra.
Hơn nữa, cả hai cây Long Chi Hối này đều được phóng ra từ độ cao vài ngàn mét.
Tổng bộ Phù Đồ sơn nằm trên một hòn đảo nhỏ giữa biển, diện tích chỉ có vài trăm km.
Mà cây Long Chi Hối này lại lớn hơn rất nhiều so với bình thường, rõ ràng uy lực của nó cũng lớn hơn rất nhiều, một khi nó nổ, hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc.
"Vút, vút, vút, vút..."
Cây Long Chi Hối ngày càng tiếp cận tổng bộ Phù Đồ sơn.
Năm ngàn mét.
Ba ngàn mét.
Lúc này nó đã bắt đầu lao xuống.
Đúng lúc này, từ tổng bộ Phù Đồ sơn bỗng xuất hiện vô số con tuyết điêu bay lên, như ong vỡ tổ.
Tổng bộ Phù Đồ sơn đang đứng trước nguy cơ bị hủy diệt.
Thế nhưng đúng vào lúc này.
"Vút, vút, vút, vút..."
Từ tổng bộ Phù Đồ sơn bỗng bắn ra năm mũi tên khổng lồ.
Năm mũi tên này có kích thước gần như giống hệt với cây Long Chi Hối, sau khi được bắn ra, chúng bay với tốc độ cực nhanh, mang theo động năng kinh người.
Hóa ra tổng bộ Phù Đồ sơn cũng có vũ khí phòng không thượng cổ.
"Vút..."
Mũi tên thứ nhất, chặn thất bại.
Mũi tên thứ hai, chặn thất bại.
Mũi tên thứ ba, chặn thành công, nó đâm thẳng vào thân cây Long Chi Hối khổng lồ kia.
"Ầm, ầm, ầm, ầm..."
Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, cây Long Chi Hối siêu cấp nhắm vào tổng bộ Phù Đồ sơn phát nổ ngay trên không trung, tạo thành một đám mây hình nấm khổng lồ, ánh sáng phát ra lại một lần nữa che lấp cả mặt trời.
Do nổ trên cao hai ngàn mét, cộng thêm sức nóng kinh người, dù cách đó vài trăm dặm vẫn nhìn thấy rõ ràng.
Như vậy, cuộc tấn công bằng cây Long Chi Hối siêu cấp nhằm vào tổng bộ Phù Đồ sơn đã thất bại.
Không ngờ, tổng bộ Phù Đồ sơn lại có hệ thống phòng không mạnh mẽ đến như vậy.......
Mục tiêu của cây Long Chi Hối thứ hai là mười vạn quân ở dưới chân núi Kim Cương Phong.
Nó lao xuống với tốc độ gấp tám, chín lần vận tốc âm thanh, giống hệt như cảnh tượng thiên thạch rơi xuống Trái Đất trong truyền thuyết.
Nhậm sơn chủ và Doanh Nghiễm đồng loạt ngước nhìn lên bầu trời, cơ thể run lẩy bẩy, vẻ mặt hoảng sợ.
Chuyện này... Cây Long Chi Hối này từ đâu ra vậy? Từ trên trời rơi xuống sao?
Trong vòng ngàn dặm xung quanh đây, không hề có bất kỳ thiết bị phóng Long Chi Lực nào mà.
"Chặn lại! Mau chặn lại!"
Theo một tiếng mệnh lệnh.
"Vút, vút, vút, vút..."
Hàng loạt cường nỏ và chiến nỏ thượng cổ khổng lồ được bắn ra.
Hàng trăm mũi tên khổng lồ, như cơn mưa, lao thẳng lên trời, cố gắng chặn đứng cây Long Chi Hối đang lao xuống.
Dưới mặt đất, mười vạn quân kinh hãi nhìn lên bầu trời, toàn thân lạnh toát, trong lòng không ngừng cầu nguyện.
Nhất định phải chặn được, bằng mọi giá phải chặn nó lại!
"Ầm, ầm, ầm..."
Họ đã chặn được, ít nhất cũng có hơn mười mũi tên khổng lồ đâm trúng cây Long Chi Hối đang lao xuống kia.
Tuy nhiên tất cả đều vô nghĩa.
Những mũi tên này quá nhỏ, uy lực quá yếu.
Sau khi đâm vào cây Long Chi Hối siêu cấp kia, chúng lập tức bị bẻ gãy, chỉ khiến cho tốc độ của Long Chi Hối giảm đi một chút, quỹ đạo bay bị lệch đi một chút, hoàn toàn không thể nào khiến cho nó phát nổ.
Nhậm sơn chủ và Doanh Nghiễm đứng cách đó vài vạn mét, nhìn thấy vậy, cả hai đều đau đớn nhắm mắt.
Không thể nào chặn nổi.
Ông có vũ khí chặn đứng Long Chi Hối, đó là thứ ông tìm được trong di tích tại biển nam, nhưng chỉ có ba bộ.
Một bộ được dùng để bảo vệ lối vào của di tích, một bộ bảo vệ tổng bộ Phù Đồ sơn, một bộ bảo vệ Càn kinh.
Kim Cương Phong mặc dù quan trọng, nhưng vẫn không thể nào so sánh với ba nơi kia được.
Hai người đều im lặng.
Nhưng các trưởng lão Phù Đồ sơn và các tướng lĩnh của Địa Ngục quân lại điên cuồng hét lên.
"Rút xuống hầm! Nhanh chóng rút xuống hầm!"
Vô số binh lính Địa Ngục, vô số tinh binh đặc chủng liều mạng chạy về phía hầm.
Nhưng điều này cũng không có nhiều ý nghĩa.
Đây là lục địa, không phải biển, dù có xây dựng hầm thì cũng chỉ là hầm tạm thời, làm sao mà lớn và sâu được?
Nếu ở dưới biển, họ có thể lặn xuống đáy biển, dùng nước biển làm giảm sức nóng kinh khủng của vụ nổ.
"Vút, vút, vút, vút..."
Vô số cường nỏ và chiến nỏ khổng lồ vẫn đang được bắn ra không ngừng, cố gắng chặn đứng Long Chi Hối.
Nhưng mọi nỗ lực đều đã muộn.
Năm, bốn, ba, hai, một.
Cây Long Chi Hối siêu cấp rốt cuộc cũng đâm xuống mặt đất.
"Ầm, ầm, ầm, ầm..."
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
Sức mạnh hủy thiên diệt địa.
Một quả cầu lửa khổng lồ như từ địa ngục phun trào lên trên bầu trời.
Một đám mây hình nấm khổng lồ lại một lần nữa bốc lên bầu trời.
Vùng đất dưới chân núi Kim Cương Phong vốn là rừng rậm nguyên sinh, đã bị cháy rụi sau trận hỏa hoạn do Chúc Hồng Tuyết gây ra.
Giờ đây vùng đất này lại một lần nữa bị ngọn lửa thanh tẩy.
Quả nhiên là Long Chi Hối siêu cấp, bán kính sát thương của Long Chi Hối thông thường chỉ có khoảng ba km, nhưng Long Chi Hối siêu cấp lại có bán kính sát thương lên đến năm km.
Toàn bộ quân đội trong vòng tám mươi km2 đều bị xóa sổ khỏi thế gian này, không còn một ai sống sót.
Vô số binh lính Địa Ngục, vô số tinh binh đặc chủng, tất cả đều bị hóa thành tro bụi.
Vô số cường nỏ và trang bị thượng cổ đều bị nấu chảy thành nước thép.
Lúc nổ khoảng cách đến Kim Cương phong chỉ có khoảng ba ngàn năm trăm mét.
Chính vì vậy, ngọn núi này cũng bị ảnh hưởng.
Bị sóng sung kích của Long Hối tấn công trực diện, cả ngọn núi bỗng chốc bốc cháy, ngọn núi rung chuyển dữ dội.
Nhưng chỉ có vậy mà thôi.
Dù sao đây cũng là một ngọn núi lớn, cao hàng ngàn mét so với mực nước biển, bề mặt cứng như thép, nên mới được gọi là Kim Cương Phong, không thể nào bị một cây Long Chi Hối phá hủy được.......
Nhậm sơn chủ và Doanh Nghiễm đứng rất xa vụ nổ, hai người đứng trên cao, nhìn thấy quá trình diễn ra vụ nổ.
Chính vì vậy, khi vụ nổ xảy ra, hai người vẫn đứng im tại chỗ.
Trợn mắt nhìn mọi thứ xảy ra.
Ánh sáng chói lòa từ vụ nổ khiến cho hai người choáng ngợp, hai mắt như muốn mù lòa.
Một lúc sau, sóng sung kích kinh khủng mới ập đến.
Dù cách xa vài vạn mét, nhưng sức nóng vẫn rất khủng khiếp, giống như một con rồng lửa khổng lồ.
Hai người vẫn không nhúc nhích.
Một lúc lâu sau.
Ngọn lửa khổng lồ dần tan đi, khói lửa cũng tan dần.
Hai người nhìn thấy, đội quân của mình đã biến mất, chỉ còn lại một cái hố sâu hoắm.
Trong bán kính một ngàn mét từ tâm vụ nổ, mọi thứ đều bị hóa thành tro bụi, không chừa lại một mảnh xương.
Phải ra khỏi bán kính hai ngàn mét, mới bắt đầu thấy xuất hiện những thi thể cháy đen.
Tổng cộng bao nhiêu quân lính đã chết?
Chỉ có trời mới biết!
Bao nhiêu trang bị thượng cổ đã bị hủy? Cũng chỉ có trời mới biết.
Nhậm sơn chủ và Doanh Nghiễm nhìn nhau.
Cơ thể Doanh Nghiễm run lẩy bẩy, ánh mắt trợn ngược, hơi thở gấp gáp.
Một lúc sau!
"Phụt!"
Một ngụm máu tươi bỗng phun ra như mũi tên, văng xa vài mét.
Doanh Nghiễm phun máu!......
Trên pháo đài thành Nộ Triều.
Thẩm Lãng nhìn mặt trời phía tây, lúc này đây, mặt trời sắp lặn.
Tuy nhiên, tổng bộ Phù Đồ sơn và Kim Cương Phong đều cách nơi đây quá xa, dù vụ nổ có lớn đến đâu, hắn cũng không thể nhìn thấy.
Nhưng không hiểu sao, hắn cảm giác như cơ thể của mình vừa rung lên một cái.
Cừu Yêu Nhi nói: "Ngươi nói xem, thượng cổ có phải đã bị hủy diệt bởi Long Chi Hối không?"
Người ta cũng nói rằng, Trái Đất hiện đại cũng có thể bị hủy diệt bởi chiến tranh hạt nhân.
Thẩm Lãng suy nghĩ một lát, lắc đầu, đại kiếp thượng cổ quá khủng khiếp, không thể nào do Long Chi Hối gây ra.
Hela nói: "Cứ tiếp tục như thế này, ta thực sự lo ngại thiên hạ sẽ bị Long Chi Hối hủy diệt, mới có hơn một năm mà đã có bao nhiêu cây Long Chi Hối phát nổ rồi?"
Đúng vậy, nếu như hay cây hôm nay đều phát nổ thành công, thì tổng cộng đã có sáu cây được sử dụng.
Trái Đất hiện đại dù đã thực hiện rất nhiều vụ thử nghiệm bom nguyên tử, nhưng số lần sử dụng trong thực chiến chỉ có hai lần.
Thế mà thế giới này, đã dùng đến sáu lần rồi.
Thẩm Lãng nói: "Hy vọng thế giới này sẽ sớm cân bằng lại, chứ cứ tiếp tục bị nổ như thế này, ngay cả ta cũng thấy sợ. Nếu hôm nay Long Chi Hối phát nổ thành công, đó vừa là tin vui, cũng vừa là tin buồn."
Đúng lúc này, Trương Xuân Hoa bước vào báo cáo: "Phu quân, Liêm thân vương cầu kiến."
Thẩm Lãng gật đầu, nhìn về phía hoàng hôn hướng tây, rồi lại nhìn về phía Kim Cương phong ở biên giới tây nam.......
Trong một căn phòng ngầm dưới pháo đài thành Nộ Triều.
Liêm thân vương nói: "Thẩm Lãng, đã đến giờ rồi, hai cây Long Chi Hối siêu cấp kia chắc đã phát nổ, ngươi sắp được toàn thiên hạ tung hô và sùng bái rồi."
Thẩm Lãng mỉm cười.
Liêm thân vương nói tiếp: "Chậm nhất là một ngày nữa, chúng ta sẽ nhận được tin tức chính xác. Thẩm Lãng, ngươi vẫn nhớ lời hứa của chúng ta chứ?"
Thẩm Lãng hỏi: "Mở chiếc rương kia ra sao?"
Từ trước đến nay, Thẩm Lãng vẫn luôn tò mò, không biết trong chiếc rương kia có gì, tại sao Đại Viêm lại không dám mở ra, bảo vật gì mà khiến cho Viêm kinh phải trả một cái giá đắt đến như vậy?
Liêm thân vương nói: "Phải, mở chiếc rương kia ra. Chiếc rương quý giá kia đang trên đường đến đây, ngươi hãy chuẩn bị tinh thần."