Chương 952 Đuổi cùng giết tận
Chứng kiến cảnh tượng này, ba người Doanh Vô Thường, Nhâm Thiên Khiếu, Lan Sĩ hoàn toàn chết lặng.
Bọn họ không còn hơi sức đâu mà nói lời cay độc, trước mắt chỉ còn lại một màu đen kịt, toàn thân lạnh toát.
Diễn biến của toàn bộ trận chiến này, thực sự nằm mơ cũng không dám nghĩ tới!
Chỉ vỏn vẹn chưa đầy ba ngày, 50 vạn quân của bọn họ đã bị tiêu diệt hoàn toàn, tất nhiên còn 20 vạn quân bỏ chạy, nhưng 20 vạn quân đó còn tệ hơn cả chết trận, bởi vì bọn chúng sẽ liều mạng chạy trốn, sau đó đem tất cả những gì đã chứng kiến rao truyền khắp nơi.
Rất nhanh chóng, toàn bộ Đại Doanh, toàn bộ Phương Đông đều sẽ biết tin Doanh gia đại bại, 50 vạn quân bị 5 vạn quân đánh cho tan tác.
Tại sao có thể như vậy? Vũ khí mới của thành Nộ Triều lại lợi hại đến thế sao?
Dựa vào cái gì chứ? Bọn họ có tới 15 vạn Địa Ngục quân, còn có 3000 tinh binh đặc chủng, đây chính là lực lượng cường đại đến mức nào?
Nhậm Thiên Khiếu đột nhiên hỏi: "Những vũ khí này đều là do bọn chúng tự mình nghiên cứu ra sao?"
Doanh Vô Thường nói: "Có lẽ vậy, Thẩm Lãng chỉ khai quật được một số di tích, hắn chưa từng khai phá thành công bất kỳ di tích thượng cổ quy mô lớn nào, nên những vũ khí này đều do hắn tự mình thiết kế ra."
Thế nhưng trước kia, vũ khí của Thẩm Lãng không lợi hại đến vậy, ví dụ như hỏa pháo, chỉ bình thường mà thôi.
Tại sao đột nhiên trong khoảng thời gian ngắn ngủi, những thứ vũ khí này lại trở nên đáng sợ đến thế?
Lan Sĩ nói: "Dường như hắn đã kết hợp hoàn mỹ nền văn minh thời thượng cổ với những suy nghĩ kỳ lạ của hắn, sáng tạo ra một hệ thống vũ khí trang bị hoàn toàn mới."
Doanh Vô Thường nói: "Nhưng cũng không thể nào mạnh hơn cả những vũ khí trong di tích thượng cổ được."
Lan Sĩ nói: "Cũng không hẳn mạnh hơn, chỉ là cách suy nghĩ khác biệt mà thôi, ít nhất thì Thẩm Lãng cũng không nghiên cứu ra được Long Chi Hối."
Đột nhiên, Nhậm Thiên Khiếu nói: "Tên tiểu tử này thật quá đáng sợ."
Lan Sĩ nói: "Vậy... Bây giờ phải làm sao?"
Đúng vậy, bây giờ phải làm sao đây?
Doanh Vô Thường thầm cười nhạo sự ngu xuẩn của bản thân, trước kia gã không muốn thua, còn muốn dễ dàng tiêu diệt gọn 5 vạn quân thành Nộ Triều, còn muốn một cách hoàn mỹ, không chút tì vết, kết thúc chiến tranh trong vòng mười bảy ngày.
Không ngờ gã đã làm được thật, chỉ là bên bị tiêu diệt toàn quân lại là quân đội của gã.
Nhưng bây giờ, gã không còn cảm thấy đau khổ nữa, chỉ còn lại cảm giác hoang đường và tê liệt, điều ã muốn nhất bây giờ là tìm một nơi nào đó nằm xuống ngủ một giấc thật ngon, không cần phải suy nghĩ gì, không cần phải lo lắng gì nữa.
Lan Sĩ lại hỏi: "Tam điện hạ, kế tiếp chúng ta phải làm sao?"
Doanh Vô Thường cười lạnh nói: "Còn làm sao nữa? Tất nhiên là chạy về rồi, cục diện đã hoàn toàn vượt ngoài tầm kiểm soát, vượt quá khả năng của ba chúng ta, tiếp theo phải giao cho phụ vương và Nhậm sơn chủ."
Doanh Vô Thường cười thảm nói: "Đi thôi, đi thôi..."
Lan Sĩ nói: "Chẳng lẽ cứ đi như vậy sao? Chúng ta mang 50 vạn quân hùng hổ nam hạ, kết quả chưa đầy ba ngày đã bị tiêu diệt hoàn toàn, làm sao ăn nói với bệ hạ, làm sao ăn nói với Đại Doanh đây?"
Doanh Vô Thường nhìn Lan Sĩ, nghiêm túc nói: "Lan Sĩ, đừng có chính trị hóa mọi việc như vậy. Không cần phải ăn nói gì cả, cũng sẽ không có ai truy cứu trách nhiệm của ngươi đâu, tiếp theo thành Nộ Triều sẽ tấn công Càn kinh, bọn họ chỉ mong cứu được Thẩm Lãng. Nếu không vượt qua được kiếp nạn này, cả hai nhà chúng ta đều tiêu đời, đừng suy nghĩ nhiều nữa, mau chóng chạy về là được rồi!"
Nói xong, ba người Doanh Vô Thường, Nhậm Thiên Khiếu, Lan Sĩ cưỡi kền kền thượng cổ, dưới sự bảo vệ của mấy chục con tuyết điêu, bay về phía bắc, hướng về Càn kinh.
50 vạn đại quân, chỉ còn lại chưa đầy 80 tên lính cưỡi kền kền thượng cổ.
Lúc này, trên đường đi vẫn có thể nhìn thấy tàn binh bại tướng của Đại Doanh, đám người này chắc chắn đã bị dọa cho hồn phi phách tán, không còn dám quay về Càn kinh nữa, bọn chúng sẽ chạy trốn đến những quận khác, thành khác của Đại Doanh, thậm chí là trốn về quê, sau đó đem những gì đã chứng kiến rao truyền khắp nơi bằng những lời lẽ cường điệu nhất, bọn chúng sẽ biến quân đội của Thẩm Lãng thành những thứ cường đại nhất thiên hạ.
Sau đó, dư luận Đại Doanh sẽ hoàn toàn sụp đổ, ban đầu còn có rất nhiều người không ủng hộ Thẩm Lãng, nhưng sau khi tin tức về trận chiến này truyền đi, toàn bộ Đại Doanh sẽ xảy ra biến cố.
Đại Doanh cũng chính là Tân Càn trước kia, trong lòng bọn họ vẫn luôn hướng về phía Khương hia, chỉ là không tin tưởng Thẩm Lãng, cảm thấy Đại Càn của hắn quá yếu, không thể bảo vệ được bọn họ, nên mới có một số người ủng hộ Doanh Nghiễm.
Mà giờ phút này, năm vạn quân của thành Nộ Triều đánh bại 50 vạn quân của Đại Doanh, không cần phải nói gì nữa, không có gì có thể chứng minh thực lực của một quốc gia bằng chiến tranh.
Sau đó, người dân Tân Càn sẽ dùng hành động để biểu thị lập trường, rất nhiều quan viên cũng sẽ dao động.
Đại Doanh vừa mới thành lập không lâu, sẽ nhanh chóng tan rã.
Trừ phi Doanh Nghiễm và Nhậm sơn chủ có thể nhanh chóng xoay chuyển cục diện, đánh bại hoàn toàn quân của thành Nộ Triều, nhưng dù có làm được như vậy, thì cũng rất khó để khôi phục lại cục diện như trước.
Thậm chí có thể tưởng tượng, tiếp theo 5 vạn quân của thành Nộ Triều sẽ tiến lên bắc, tiến vào Đại Doanh, một đường đánh thẳng đến Càn kinh mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, người dân và quan lại các thành trì dọc đường đừng nói là chống cự, có khả năng sẽ còn mở cổng thành nghênh đón.
Đây chính là bi ai của kẻ thất thế, tường đổ mọi người đẩy.
Doanh Vô Thường có thể tưởng tượng ra, nếu như quân đội Đại Doanh đánh vào ba nước Ngô Sở Việt, chắc chắn sẽ gặp phải sự kháng cự quyết liệt, khắp nơi đều là khói lửa, vô số người liều chết vì Thẩm Lãng.
Gã không nhịn được quay đầu nhìn lại chiến trường, thật sự quá thảm khốc, xác chết la liệt, máu chảy thành sông.
"Trận chiến này có một nhân vật then chốt." Nhậm Thiên Khiếu nói: "Chính là nữ nhân cưỡi con thú bay siêu thanh kia, phần lớn tinh binh đặc chủng đều chết trong tay ả ta, nếu không có ả ta, kết quả trận chiến này rất khó nói."
Lời này không sai, tác dụng của Thẩm Lãng trong trận chiến này là mang tính quyết định.
Cả thảy ba lần, trận địa bên thành Nộ Triều suýt chút nữa bị tinh binh đặc chủng công phá, tất cả đều dựa vào Thẩm Lãng mới có thể tiêu diệt được đám tinh binh đặc chủng này.
Định Thân thuật, phối hợp với sóng siêu âm tấn công của Đại Siêu, quả thực là vô địch.
Thời khắc mấu chốt nhất của trận chiến, 300 tinh binh đặc chủng đột nhập vào trận địa, suýt chút nữa đã phá hủy toàn bộ số Long Chi Lực loại nhỏ. Hơn nữa, nếu như không ngăn cản được bọn chúng, 300 người này có thể tàn sát một, hai vạn quân của thành Nộ Triều.
Áo giáp thượng cổ, cường giả cấp bậc Tông Sư, chiến đao đá ác mộng thượng cổ, ba thứ này kết hợp lại, uy lực thật sự quá kinh khủng.
Vẫn là Thẩm Lãng, trực tiếp định thân toàn bộ 300 người, sau đó đám tinh binh đặc chủng của thành Nộ Triều mới có thể dễ dàng tiêu diệt bọn chúng.
Nhậm Thiên Khiếu hỏi: "Nữ nhân kia là ai?"
Doanh Vô Thường lắc đầu, gã cũng không biết.
Lan Sĩ nói: "Có lẽ là Kim Mộc Lan, thê tử của Thẩm Lãng, nàng mất tích bí ẩn mấy năm nay, có lẽ đã trở về."
Cái gì? Thật rất thú vị, vì che giấu mọi người, Thẩm Lãng luôn mặc áo giáp thượng cổ đặc biệt kia, để cho địch nhân suy đoán lung tung, hắn còn cố ý cho người ta sơn bộ giáp giống hệt như bộ giáp trước kia của Mộc Lan.
Cho nên hắn luôn mặc áo giáp của nữ nhân, nhưng điều này thì có gì sai?
Đây cũng không tính là giả gái? Cho dù là giả gái thì đã sao? Thẩm Lãng ta đây đâu phải lần đầu làm chuyện này.
Đúng lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên vang lên một tiếng kêu lớn, một luồng sóng siêu thanh lặng lẽ ập tới.
"Ầm..."
Trong nháy mắt, một con kền kền thượng cổ trên không trung nổ tung, tên tinh binh đặc chủng trên lưng nó rơi thẳng xuống từ độ cao hơn 10,000m.
Ba người Doanh Vô Thường ngây người, nữ nhân kia lại dám cưỡi con thú bay siêu thanh kia đuổi theo sao?
Nàng... Nàng muốn làm gì?
Nhưng mặc kệ Thẩm Lãng muốn làm gì, ba người Doanh Vô Thường đều bất lực, bởi vì Đại Siêu có thể bay lên độ cao hơn 13,000m, võ công của Nhậm Thiên Khiếu và Doanh Vô Thường tuy cao, nhưng không thể làm gì được.
Sau đó một màn bi kịch đã xảy ra.
Con thú bay siêu thanh kia ở độ cao 13,000m, điên cuồng tấn công mấy chục con kền kền thượng cổ.
Ngay sau đó, một màn còn đáng sợ hơn xuất hiện, phía trước trên bầu trời xuất hiện sáu chấm đen.
Là sáu chiếc tàu bay siêu cấp của thành Nộ Triều, sau trận chiến trên không kia, chúng dường như biến mất hoàn toàn, giờ phút này lại xuất hiện, bay lượn trên bầu trời, bắt đầu điên cuồng oanh tạc.
"Vèo, vèo, vèo, vèo..."
Sáu chiếc tàu bay siêu cấp đồng loạt bắn tiểu Long Chi Lực, súng máy đá ác mộng.
Chỉ trong chớp mắt, lại có hơn mười con kền kền thượng cổ trúng đạn, rơi thẳng xuống đất.
Toàn thân Doanh Vô Thường và Nhậm Thiên Khiếu run rẩy, bọn chúng là muốn đuổi cùng giết tận sao?
"Tản ra, tản ra, mau tản ra..."
Theo một tiếng quát, mấy chục con kền kền thượng cổ còn lại của Đại Doanh nhanh chóng tản ra, cố gắng kéo dài khoảng cách, nếu không bọn chúng sẽ biến thành bia sống.
Nhậm Thiên Khiếu cũng tách khỏi Doanh Vô Thường, bởi vì bọn họ đều là nhân vật chủ chốt, nhất định phải có một người chạy về Càn kinh báo tin, tuyệt đối không thể bị tóm gọn một lưới.
Ngay sau đó, Doanh Vô Thường đau khổ phát hiện ra, con thú bay siêu thanh kia và nữ nhân trên lưng nó vẫn bám riết lấy gã không tha.
Này, ý gì đây? Sao không đuổi theo Nhậm Thiên Khiếu, cứ bám theo ta mãi thế? Chẳng lẽ bắt nạt ta võ công thấp kém sao?
Aizz! Không sai, chính là vì nguyên nhân này.
Võ công của Nhậm Thiên Khiếu quá cao, bên phía Thẩm Lãng không có ai đánh thắng nổi, cho nên mới nhắm vào một mình ngươi.
Võ công của Doanh Vô Thường đừng nói là so với Doanh Vô Minh, cho dù là Doanh Vô Khuyết cũng không bằng.
"Tam vương tử, người chạy mau..." Bảy tên lính cưỡi kền kền thượng cổ vô cùng trung thành, bọn chúng tình nguyện ở lại đoạn hậu, yểm hộ cho Doanh Vô Thường chạy trốn.
Doanh Vô Thường cũng không khách khí, lập tức lao xuống, hạ thấp độ cao xuống khoảng 8000m, liều mạng bay về phía bắc.
Tên này rất thông minh, bởi vì một khi gã hạ thấp độ cao xuống 8000m, Đại Siêu muốn tấn công gã, thì phải hạ thấp độ cao xuống khoảng 10. 000m, mà ở khoảng cách này, nó sẽ bị những kền kền thượng cổ khác tập kích.
Hơn nữa, Doanh Vô Thường cũng không thể hạ thấp thêm nữa, bởi vì một khi xuống dưới độ cao 5000m, gã sẽ bị quân đoàn tuyết điêu của Thẩm Lãng truy sát.
Nhà họ Doanh không có ai là kẻ tầm thường, mỗi người đều rất lợi hại.
Thế nhưng tất cả đều vô dụng.
Khả năng cơ động, tốc độ bay lượn của Đại Siêu đều vượt xa kền kền thượng cổ, sức chiến đấu càng là vô song.
Bảy tên lính cưỡi kền kền ở lại đoạn hậu, chỉ cầm cự được chưa đầy một phút đã bị Đại Siêu tiêu diệt toàn bộ.
Nó không cần phải giết người, chỉ cần đánh rơi kền kền thượng cổ là được rồi.
Vì vậy, bên cạnh Doanh Vô Thường không còn một ai bảo vệ.