Chương 988 Thế lực thần bí
Điều kiện? Điều kiện gì? Mặc dù đã đoán được, nhưng Thẩm Lãng vẫn có chút đau đầu.
Yêu Mẫu sao mà chẳng hào phóng, chẳng cao thượng chút nào vậy?
Chúng ta dù sao cũng là minh hữu, hơn nữa nữ nhi của ta còn nhận được tinh thần truyền thừa của nữ vương Medusa, ngươi cho ta mượn một đội quân thì đã sao?
"Ha ha, tình cảm sao?" Yêu Mẫu nói: "Bệ hạ Thẩm Lãng tôn kính, xin hãy phân biệt rõ ràng, ta và đế quốc Lost thượng cổ không phải cùng một thế hệ, ngươi và thái tử Khương Hiết cũng không phải cùng một thế hệ, đừng có tỏ ra như hai chúng ta có quan hệ đặc biệt gì đó. Vẫn nên nói chuyện giao dịch cho rõ ràng, đừng có lằng nhằng kéo tình cảm."
Khắc tinh! Đọc Tâm thuật của ngươi lợi hại thật đấy, không chỉ có thể đoán được những gì ta đang nghĩ, mà đến cả những lời ta định nói ra ngươi cũng biết trước.
Thẩm Lãng nói: "Điều kiện gì? Tỷ tỷ cứ nói."
Yêu Mẫu nói: "Chẳng phải ngươi vừa mới châm chọc ta không có thân thể sao? Chẳng phải ngươi vừa mới cười nhạo ta phải gửi thân trong hàng ngàn hàng vạn bức tượng đá sao? Chỉ cần ngươi tìm được thân thể cho ta, ta sẽ cho ngươi mượn binh."
Thẩm Lãng nói: "Tỷ tỷ, việc này... Khó đấy. Tỷ còn tìm không thấy, làm sao mà đệ tìm được."
Yêu Mẫu nói: "Thẩm Lãng, nếu ngươi không nắm được điểm yếu này của ta, thì sẽ không đến tìm ta mượn binh."
Nàng quá thông minh, không thể nào nói chuyện được.
Thẩm Lãng nói: "Được rồi, đệ sẽ đi tìm thân thể cho tỷ, nhưng ít nhất... Tỷ phải cho đệ chút gợi ý chứ."
Yêu Mẫu nói: "Ngươi thông minh như vậy, chẳng lẽ không biết sao?"
Thẩm Lãng nói: "Thân thể của tỷ ở... Phế tích lúc trước sao?"
Yêu Mẫu nói: "Thấy chưa, ta đã nói rồi mà, ngươi rất thông minh. Vậy ngươi nói tiếp đi, cơ thể của ta ở đâu trong phế tích đó?"
Thẩm Lãng nói: "Nằm... Trong Kim Tự Tháp trên đỉnh núi tuyết kia?"
Yêu Mẫu nói: "Bệ hạ Thẩm Lãng, trí tuệ của ngài thật vô hạn."
Thẩm Lãng nói: "Nhưng mà, nơi đó xa quá, chắc phải đến hai vạn dặm."
Yêu Mẫu nói: "Cho nên ngài phải nhanh chóng lên đường, kẻo không kịp thời gian."
Thẩm Lãng nói: "Thế lực thần bí trên kim tự tháp kia rất đáng sợ, rất lâu đời, đệ hơi sợ."
Yêu Mẫu nói: "Ngươi nên sợ."
Thẩm Lãng nói: "Đệ có thể hỏi một câu, thế lực thần bí trong kim tự tháp kia rốt cuộc đã tồn tại bao lâu rồi?"
Yêu Mẫu nói: "Không biết, dù sao cũng lâu hơn ta."
Hả? Câu trả lời này thật sự khiến cho Thẩm Lãng sợ hãi.
Nữ Hoàng Medusa là nữ đế của đế quốc Lost đời đầu tiên, tức là thời thượng cổ cách đây vô số năm.
Yêu Mẫu là nữ đế của đế quốc Lost đời thứ hai, đại khái cũng có lịch sử hơn ba ngàn năm, cho nên Yêu Mẫu luôn miệng nói nàng và nữ hoàng Medusa không phải cùng một thế hệ.
Nói chính xác hơn, Yêu Mẫu hẳn là hậu duệ của đế quốc Lost thượng cổ, mà đế quốc thứ hai của nàng, kỳ thật là được xây dựng trên phế tích của đế quốc Lost, vị trí địa lý nhất định có điểm trùng lặp, nhưng văn minh lại lạc hậu hơn rất nhiều.
Như vậy, Yêu Mẫu rốt cuộc là chủng tộc gì? Thẩm Lãng không biết. Còn nữa, đế quốc Lost đời thứ hai của nàng tại sao lại diệt vong? Thẩm Lãng cũng hoàn toàn không biết, mà nàng cũng sẽ không nói cho Thẩm Lãng biết.
Nhưng kim tự tháp trên đỉnh núi tuyết kia lại có lịch sử hơn ba ngàn năm, thật sự khiến người ta kinh ngạc, hơn nữa còn phủ định phán đoán trước đây của Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng đã sớm chú ý đến thế lực thần bí kia, bởi vì khi hắn ở đó, thường xuyên thấy kim tự tháp phát sáng.
Ban đầu Thẩm Lãng còn phỏng đoán, có phải kim tự tháp kia là tổ tiên của thế lực siêu thoát Phương Tây? Là sau khi đế quốc Lost đời thứ hai bị diệt vong, có cao thủ nào đó phát hiện ra mảnh đất bảo địa này là phế tích của đế quốc Lost, liền chiếm cứ kim tự tháp trên đỉnh núi, trở thành thế lực thần bí.
Thế nhưng bọn họ lại tồn tại trước cả đế quốc Lost đời thứ hai, điều này quá kinh người.
Bọn họ còn làm một việc, đó là khi hải tặc đảng Sketelon tiến vào, đã bị vây khốn ở đó. Mẫu thân của Hela, tức là thủ lĩnh Aquila, vì cứu đảng Sketelon nên đã đến kim tự tháp trên đỉnh núi, đối phương cho nàng lựa chọn, là lựa chọn chiến đấu với hải quái, kết quả chết trong bụng hải quái, trở thành thân xác để Yêu Mẫu đoạt xá.
Từ điểm này mà xét, vai trò của thế lực thần bí trên đỉnh núi tuyết này không hề đơn giản.
Thẩm Lãng hỏi: "Rốt cuộc là ai đang ở đó? Tại sao thân thể của tỷ lại nằm trong tay bọn họ?"
Yêu Mẫu trầm mặc một lát, rồi nói: "Bởi vì bọn họ quá mạnh, nên thân thể của ta mới rơi vào tay bọn họ."
Câu trả lời này lại một lần nữa khiến cho Thẩm Lãng kinh ngạc, Yêu Mẫu đã rất mạnh rồi, nhưng vẫn để cho thân thể rơi vào tay thế lực thần bí kia? Vậy đối phương mạnh đến mức nào?
Thẩm Lãng nói: "Chẳng lẽ là vì tỷ muốn trường sinh bất lão, nhưng thân thể của tỷ chết rồi, nên mới phải không ngừng đoạt xá thân thể mới sao?"
Yêu Mẫu nói: "Ta không phải loài người, đừng có áp đặt suy nghĩ của loài người các ngươi lên ta. Phương thức sinh sản, phương thức truyền thừa của chúng ta hoàn toàn khác với những gì ngươi tưởng tượng, đương nhiên hiện tại ngươi không cần biết nhiều như vậy, ngươi chỉ cần đi lấy thân thể của ta về là được rồi."
Thẩm Lãng suy nghĩ một lát, rồi hỏi: "Thế lực thần bí kia, có phải là loài người không?"
"Không thể trả lời." Yêu Mẫu nói: "Nói chính xác hơn, không phải ta không muốn nói cho ngươi biết, mà là không thể nói cho ngươi biết. Ngươi chỉ cần mang thân thể của ta về là được rồi, ta sẽ cho ngươi mượn binh."
Thẩm Lãng nói: "Lần trước đệ đến lấy Long Chi kiếm, vì sao tỷ không đưa ra điều kiện này?"
Yêu Mẫu nói: "Lần trước là lần trước, lần này là lần này, ngươi đã thay đổi rồi, không phải sao?"
Thẩm Lãng đã thay đổi cái gì? Chẳng lẽ là có được tinh thần truyền thừa của Đại Kiếp Minh vương?
Thẩm Lãng nói: "Như vậy, bọn họ có giao thân thể của tỷ cho đệ không?"
Yêu Mẫu nói: "Ta không biết."
Thẩm Lãng nói: "Thật không biết sao?"
Yêu Mẫu nói: "Nếu bọn họ giao thân thể của ta cho ngươi, vậy chứng tỏ thời điểm đã đến. Nếu không tức là thời điểm chưa đến."
Nàng càng nói càng mơ hồ.
Tiếp đó Yêu Mẫu nói: "Thẩm Lãng, ngươi đã sớm có phán đoán và dự liệu về tất cả những chuyện này, nếu không ngươi sẽ không tự tin đến đây tìm ta, cũng không cần thiết phải moi móc bí mật từ miệng ta nữa.
Nếu ta là ngươi, ta sẽ lập tức rời đi, dù sao đường đi cũng rất xa."
Nàng nói cũng có lý, Thẩm Lãng nói: "Cáo từ!"
Sau đó hắn cưỡi Đại Siêu bay về hướng đông.......
Sau khi bay ra khỏi Tam Giác Quỷ, Thẩm Lãng lại bắt đầu bay một chặng đường dài trên biển, nơi này cách phế tích của đế quốc Lost trọn vẹn hai vạn dặm.
Năm đó, tỷ tỷ Helen đã đi từ đường hầm dưới đáy biển của đế quốc Lost, chém giết suốt hai vạn dặm, từ Tam Giác Quỷ đến phế tích của đế quốc Lost.
May mà Thẩm Lãng có Đại Siêu, nếu không thì đi bằng thuyền, ít nhất cũng phải mất một tháng mới đến nơi.
Còn đối với Đại Siêu mà nói, chỉ cần ba ngày là đủ!
Ba ngày sau.
Thẩm Lãng cưỡi Đại Siêu bay đến bầu trời phía trên phế tích đế quốc Lost, thật sự là lâu rồi không gặp.
Hơn bốn năm trôi qua, Thẩm Lãng rốt cuộc lại một lần nữa đến nơi này. Năm đó, chính tại nơi này, hắn đã cứu đảng Sketelon, đánh tan con bạch tuộc khổng lồ mà Yêu Mẫu ký thân, thật sự có cảm giác như cách một đời.
Đến khu vực biên giới này, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là đỉnh núi tuyết, cao hơn 10,000m so với mực nước biển, còn cao hơn cả đỉnh Everest, đâm thẳng lên trời.
Lần trước khi nhìn thấy kim tự tháp trên đỉnh núi tuyết, Thẩm Lãng còn có chút địch ý, không hề kính nể, bởi vì lúc đó hắn chưa hiểu biết nhiều. Nhưng lần này, kim tự tháp trên đỉnh núi tuyết trong mắt hắn lại càng thêm thần bí.
Tỷ tỷ Helen trời sinh thích mạo hiểm, dám đi bất cứ đâu, mang tinh thần tìm chết. Nhưng mấy năm trước, khi tỷ ấy bước vào nơi này, tỷ ấy đã không leo lên đỉnh núi tuyết, cũng không đi thám hiểm kim tự tháp này.
Tại sao? Chắc là do bản năng, cảm thấy thời điểm chưa đến, tỷ ấy mới cảm thấy mình không thể đi lên.
Lúc này kim tự tháp lại phát sáng.
Phản ứng của Đại Siêu cũng rất kỳ quái, nó dường như có chút sợ hãi và kiêng kỵ. Ngay cả nó cũng biết sợ sao? Trước đây nó luôn ngông cuồng ngạo mạn, không sợ trời không sợ đất, vậy mà hiện tại nó lại sợ kim tự tháp này?
Nơi này rốt cuộc có gì? Rốt cuộc là ai đang ở đây?
Thẩm Lãng vỗ vỗ cổ Đại Siêu: "Đi thôi."
Đại Siêu lại hít một hơi thật sâu, sau đó bay về phía kim tự tháp.......
Chốc lát sau, Đại Siêu đáp xuống bãi đất bằng phẳng trước cổng kim tự tháp.
Kim tự tháp này dài khoảng một ngàn mét, cao cũng khoảng một ngàn mét, thật sự rất to lớn, vượt xa bất kỳ kim tự tháp nào trên địa cầu. Hơn nữa, nó là một khối thống nhất, hoàn toàn không nhìn thấy dấu vết xếp đá.
Lúc này cửa kim tự tháp đang đóng chặt.
Thẩm Lãng nói: "Đại Càn Phương Đông, Thẩm Lãng tới chơi!"
Bên trong kim tự tháp, không có bất kỳ phản ứng nào.
Thẩm Lãng lại nói: "Đệ đệ của phó hoàng Helen tới chơi."
Vẫn không có phản ứng.
Thẩm Lãng lại hô: "Con trai của Loki tới chơi."
"Con trai của Khương Ly tới chơi."
"Hậu duệ của thái tử Khương Hiết tới chơi."
Thẩm Lãng xưng hô tất cả thân phận của mình, nhưng bên trong kim tự tháp hoàn toàn không có phản ứng, cứ như thể bên trong không có ai vậy.
"Lão công của Kim Mộc Lan tới chơi."
"Bác sĩ Đại Hoa trứ danh, Thẩm Lãng tới chơi."
"Bắc Y Tam Viện Thạc sĩ, Thẩm Lãng tới chơi."
"Phó Tổ Trưởng Đoàn Y Tế Liên Hiệp Quốc khu vực Châu Phi, Thẩm Lãng tới chơi."
Ha ha... Ngươi định bỏ cuộc rồi à? Nói lung tung cái gì vậy, ma nào mà hiểu được ngươi đang nói gì.
Bên trong kim tự tháp vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, thật là kỳ lạ.
Sau đó Thẩm Lãng đi đến trước cửa kim tự tháp, muốn tìm kiếm xem có dấu tay hay khe hở nào không, hắn muốn dùng phương thức tiến vào di tích thượng cổ để tiến vào kim tự tháp này.
Kết quả cánh cửa này trơn nhẵn như ngọc, không có bất kỳ khe hở nào, cũng không có bất kỳ hoa văn nào.
Bây giờ phải làm sao? Yêu Mẫu bảo hắn đến lấy thân thể, nhưng hắn còn không vào được kim tự tháp nữa?
Thẩm Lãng dùng X quang để nhìn xuyên thấu, định quan sát bên trong kim tự tháp, nhưng đương nhiên là không thu hoạch được gì.
Sau đó hắn trực tiếp phóng ra năng lượng xoáy, đánh úp về phía kim tự tháp.
Hắn định dùng bạo lực phá cửa, kết quả là khi năng lượng xoáy vô cùng mạnh đánh vào cửa kim tự tháp, nó lóe lên một tia sáng, sau đó năng lượng xoáy biến mất không còn một dấu vết.
Bây giờ phải làm sao?
Bỗng nhiên, Thẩm Lãng nảy ra một ý nghĩ, nói: "Ngoại tôn của kinh Chủ Bạch Ngọc kinh tới chơi."
Thân phận này đủ ngưu bức, đủ rung động chưa? Ngươi nên mở cửa cho ta rồi.
Lãng gia ta quả nhiên là kẻ phàm tục, vừa đến đã xưng danh cha ta là Khương Ly, ngoại công của ta là kinh chủ Bạch Ngọc kinh, tổ tiên của ta là Khương Hiết. Quả nhiên là có phong thái cha của ta là Lý Cương.
Nhưng vẫn vô dụng, bên trong kim tự tháp vẫn không để ý đến hắn.
Thẩm Lãng đành bó tay, không còn cách nào khác sao?
Không phải, hắn chỉ đang giả vờ thôi, trong lòng hắn luôn có đáp án, chỉ là có chút không muốn thừa nhận mà thôi.
Lúc trước, Thẩm Lãng hỏi Yêu Mẫu, vì sao lần trước hắn đến nàng không bảo đến đây để lấy thân thể? Lần này đến nàng lại đưa ra điều kiện này, Yêu Mẫu nói hắn đã thay đổi rồi.
Trong khoảng thời gian này, Thẩm Lãng đã thay gì? Hắn có được tinh thần truyền thừa của Đại Kiếp Minh vương.
Thẩm Lãng thở dài nói: "Đại Kiếp Minh vương, Thẩm Lãng đến bái phỏng!"
Lúc này, bên trong kim tự tháp mới truyền ra giọng nói: "Hoan nghênh Minh vương bệ hạ quang lâm "
Quả nhiên, đối phương chỉ công nhận thân phận này, thế lực thần bí này, vậy mà lại có liên quan đến Đại Kiếp tự sao? Điều này có hơi kỳ lạ không? Nói về sự thần bí, nói về sức mạnh, Bạch Ngọc kinh còn hơn cả Đại Kiếp tự mà.
Bên trong kim tự tháp tiếp tục nói: "Không biết Minh Vương bệ hạ có gì chỉ giáo?"
Thẩm Lãng nói: "Ta đến để lấy thân thể của Yêu Mẫu, cũng là nữ hoàng đời thứ hai của đế quốc Lost."
Người bên trong kim tự tháp nói: "Ta biết nàng, thân thể của nàng đúng là đang ở chỗ của chúng ta."
Thẩm Lãng nói: "Vậy xin hỏi, có thể giao thân thể của nàng cho ta không?"
Người bên trong trầm mặc một lát, nói: "Minh Vương bệ hạ, kỳ thật thời điểm vẫn chưa đến, ngài đến hơi sớm."
Thẩm Lãng nói: "Sớm hay muộn, ngài có phán đoán của ngài, ta cũng có phán đoán của ta."
Người bên trong nói: "Ngài vẫn là đến sớm, ít nhất ngài còn chưa hiểu rõ về tinh thần truyền thừa của Minh vương! Nếu không, ngài cũng sẽ không có những hành động vừa rồi, ngài cũng sẽ không đến đây vào lúc này."