← Quay lại trang sách

Chương 996 Thẩm Lãng muốn đàm phán? Si tâm vọng tưởng

Cơ Tuyền nhìn bộ mặt vô sỉ của Thẩm Lãng, thản nhiên lau đi vết máu trên khóe miệng, tất nhiên không phải vì nàng bị thương, mà vì do lúc nãy tự bạo Long Chi Lực siêu cấp, máu bắn ra không ít, có một phần dính lên mặt.

Thẩm Lãng, ngươi thật sự tính toán như thần!

Nàng thật không thể nào tưởng tượng nổi, Thẩm Lãng giấu những cây Long Chi Hối siêu cấp đó ở nơi nào?

Bởi vì tín hiệu truyền dẫn giữa Long Chi Lực và Long Chi Hối có thể xuyên qua bất kỳ chướng ngại nào.

Tại sao những cây còn lại không phát nổ?

Nhưng bất kể Cơ Tuyền có không cam lòng đến đâu, thì cũng vô dụng.

Đòn sát thủ cuối cùng đã mất tác dụng, trận chiến này đã hoàn toàn thất bại.

Nàng trơ mắt nhìn con số đếm ngược trên bầu trời biến mất.

Cùng lúc đó, vô số lôi xà còn lại lao tới tấn công những bộ trang bị Long Chi Lực siêu cấp khác.

"Ầm, ầm, ầm..."

Những con lôi xà này điên cuồng phóng sấm sét.

Những con cự tích khổng lồ biến dị đang chở trang bị phóng Long Chi Lực siêu cấp kêu lên thảm thiết, toàn thân bốc khói, sau đó rơi từ trên không trung xuống.

Một bộ, hai bộ, ba bộ, bốn bộ...

Mười hai bộ trang bị Long Chi Lực siêu cấp còn lại đều bị bao phủ trong màn sương mù màu đen dày đặc, rơi xuống biển rộng.

"Ầm, ầm, ầm, ầm..."

Rơi xuống biển, lập tức dấy lên những đợt sóng lớn.......

Cơ Tuyền lại một lần nữa đáp xuống bầu trời thành Nộ Triều, võ công của ngươi cao, ngươi giỏi.

Thẩm Lãng nói: "Công chúa điện hạ, hãy quay về chuyển lời cho thái tử điện hạ, mong rằng thái tử đại lượng một chút, đừng có mà tức đến thổ huyết."

Cơ Tuyền không thèm để ý, mà lớn tiếng nói: "Vị điện hạ nào của đế quốc Lost, thật sự không chịu ra mặt sao?"

Trên mặt biển im lặng không một tiếng động, xem ra Yêu mẫu đã rời đi.

Thẩm Lãng nói: "Liêm thân vương, nhờ ngài đến Càn kinh, chúng ta đàm phán hiệp định đình chiến nhé."

Tân Liêm thân vương cũng không để ý đến Thẩm Lãng.

Cơ Tuyền nhìn Thẩm Lãng, chậm rãi nói: "Gia tộc họ Khương các ngươi trước đây đã từng phản bội nhân tộc, cấu kết với đám yêu quái đế quốc Lost, thời thượng cổ là như vậy, bây giờ vẫn như vậy, các ngươi còn mặt mũi nào tranh giành ngôi vị nhân hoàng với Cơ gia chúng ta?"

Thẩm Lãng nói: "Cơ Tuyền, ngươi không thể như vậy, không thể nào vì nữ vương Medusa xinh đẹp hơn ngươi, mà ghen tị với nàng, bôi nhọ nàng."

Sau đó, Thẩm Lãng thành khẩn nói: "Cơ Tuyền, ngươi hãy về nói với thái tử, ta mong muốn hòa bình, không muốn chiến tranh, nên hãy tìm thời gian ngồi xuống, cùng nhau thương lượng. Trận này các ngươi thua rồi, Đại Viêm phải thừa nhận sự tồn tại của Đại Càn, ta rất mong hai nước chúng ta có thể tìm một khu vực trung gian, sau đó xác định rõ ràng lãnh thổ của Phương Đông, phía bắc thuộc về Đại Viêm, phía nam thuộc về Đại Càn, hai nước chúng ta nước giếng không phạm nước sông."

Cơ Tuyền thản nhiên nói: "Thẩm Lãng, nếu trận chiến này, Đại Viêm chúng ta thắng, đồng thời san bằng thành Nộ Triều, đó mới là kết cục tốt nhất cho ngươi, bởi vì thể diện của Đại Viêm đã được bảo toàn. Mà bây giờ Viêm kinh đã mất hết mặt mũi, chúng ta không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể dùng những biện pháp khác, những biện pháp cực đoan hơn, để giành lại thể diện."

"Tạm biệt, Thẩm Lãng!"

Công chúa Cơ Tuyền, Tân Liêm thân vương, Cơ trưởng công chúa, bọn họ cưỡi cự tích rời đi.

Không phải Thẩm Lãng không muốn giữ bọn họ lại, mà là không giữ được, nhất là Cơ Tuyền, võ công quá cao.......

Sau khi Cơ Tuyền rời đi, Thẩm Lãng lập tức hạ lệnh: "Nhanh chóng trục vớt cự tích lên!"

Đều là bảo bối cả đấy, ngàn vạn lần đừng chết, ngàn vạn lần đừng chết!

Còn có 12 bộ trang bị phóng Long Chi Lực siêu cấp, sau khi bị lôi xà tấn công, đã rơi từ trên trời xuống biển.

Rơi từ độ cao 19. 000m, cho dù trong quá trình rơi xuống, đã được hàng ngàn con lôi xà liều mạng đỡ lấy.

Nhưng rơi từ độ cao 19. 000m, đáng lẽ ra phải tan xương nát thịt, vỡ thành nhiều mảnh mới đúng.

Nhưng trên thực tế lại không phải như vậy, bởi vì vào thời khắc mấu chốt, hàng ngàn con lôi xà đã quấn lấy những bộ trang bị Long Chi Lực siêu cấp này, sau đó từ từ đưa chúng rơi xuống biển.

Cho nên chúng vẫn còn nguyên vẹn.

Lần này thật sự là thu hoạch to lớn, tuy mất một cây Long Chi Hối siêu cấp, nhưng vẫn còn 51 cây.

Trang bị phóng Long Chi Lực siêu cấp bị hủy một bộ, còn lại 12 bộ.

Ước mơ về sự cân bằng chiến lược của Thẩm Lãng sắp thành hiện thực rồi.

"Kéo lên, kéo lên, kéo lên..."

Theo từng tiếng hô vang dội, đội quân lôi xà kéo từng con cự tích một lên bờ, nhốt vào những chiếc lồng sắt lớn mà Thẩm Lãng đã chuẩn bị sẵn.

Lần này Đại Viêm phái đến 1. 000 con cự tích, cuối cùng chỉ còn lại gần 100 con, Thẩm Lãng bắt sống được 931 con, nếu cứu sống được hết, đồng thời cải tạo thành công, vậy thì thật sự đại phát tài, Thẩm Lãng lập tức sẽ có được lực lượng không quân hùng mạnh.

Sau một ngày.

Hơn 900 con cự tích và 12 bộ trang bị phóng Long Chi Lực siêu cấp đều được đưa về thành Nộ Triều.

Không chỉ như vậy, 48 con siêu cự tích biến dị cũng được kéo từ dưới biển lên bờ.......

Không có thời gian ăn mừng chiến thắng.

Như công chúa Cơ Tuyền đã nói, Đại Viêm là bá chủ Phương Đông, lần này đánh thành Nộ Triều thảm bại, sẽ gây ra hậu quả chính trị vô cùng to lớn.

Cho nên Viêm kinh sẽ tìm mọi cách để cứu vãn uy nghiêm của đế quốc, nếu không chư hầu của Đại Viêm sẽ sinh dị tâm, nếu không các chư quốc khác sẽ hoài nghi, Đại Viêm có còn mạnh mẽ như xưa không, ngay cả một thành Nộ Triều cũng không diệt nổi.

Lần này chẳng khác nào Thẩm Lãng hung hăng tát vào mặt Viêm kinh.

Muốn gỡ gạc lại thể diện, Viêm kinh nhất định sẽ ra tay tàn độc hơn, thậm chí còn thảm khốc hơn.

Trước đây, Đại Viêm còn e dè, chưa muốn ra tay hủy diệt Càn kinh, Ngô, Sở, Việt, bởi vì bọn họ là vương quốc chính thống, từng phụ thuộc Đại Viêm, dân chúng cũng là con dân của Đại Viêm.

Nhưng bây giờ, Đại Viêm đã bị Thẩm Lãng tát một cái như trời giáng, vậy thì không cần phải nương tay nữa.

Viêm kinh sẽ không bỏ qua, nhất định sẽ trả thù một cách tàn nhẫn nhất, mục tiêu chắc chắn là Càn kinh.

Cho nên Thẩm Lãng không còn nhiều thời gian nữa.

Muốn ngăn chặn sự trả thù của Viêm kinh, nhất định phải nhanh chóng đạt được sự cân bằng chiến lược, nhất định phải tạo ra được sự uy hiếp lớn đối với Viêm kinh.

Cho nên phải lập tức tiến hành cải tạo những con cự tích còn sống.

Cũng phải nhanh chóng sửa chữa những bộ trang bị phóng Long Chi Lực siêu cấp mới cướp được.......

Viêm kinh.

Cơ Tuyền bước vào đại điện, thái tử Đại Viêm đang miệt mài nghiên cứu một cuộn cổ thư, vô cùng tập trung.

Cơ Tuyền đứng đó, im lặng chờ đợi.

Một lúc sau, thái tử Đại Viêm mở mắt, nói: "Trở về rồi sao? Vất vả rồi."

Công chúa Cơ Tuyền quỳ một gối xuống, nói: "Hoàng huynh, chúng ta thua rồi."

Thái tử Đại Viêm run tay, thua rồi? Sao có thể như vậy?

Công tác tình báo về thành Nộ Triều đã làm đến mức cực hạn rồi, Thẩm Lãng căn bản không có lực lượng nào chống lại không quân cự tích siêu cấp.

Việc Thẩm Lãng có thể chặn đứng Long Chi Hối siêu cấp tuy là kinh thiên động địa, nhưng Viêm kinh cũng đã dự liệu trước, hơn nữa cũng có biện pháp đối phó, tại sao lại thua?

Cơ Tuyền nói: "Chuyện không thể nào đã xảy ra, Thẩm Lãng có thể chặn đứng Long Chi Hối, còn một mình chặn đứng, những trang bị đặc biệt, năng lực đặc biệt được ghi chép thời thượng cổ đều xuất hiện trên người hắn."

Khuôn mặt thái tử Đại Viêm hơi co giật.

Cơ Tuyền nói: "Tất nhiên dù như vậy, chúng ta vẫn có thể giành chiến thắng vang dội. Vấn đề là, Thẩm Lãng đã cấu kết với hậu duệ của đế quốc Lost ở Phương Tây, nhận được sự trợ giúp của quân đội hải quái, khiến chúng ta trở tay không kịp, quân đoàn cự tích và quân đoàn tuyết điêu bị diệt, đây là toàn bộ báo cáo chiến đấu."

"Vào thời khắc cuối cùng, ta đã thử kích nổ Long Chi Hối siêu cấp từ xa, nhưng đều thất bại, hắn đã giấu Long Chi Hối ở một nơi vô cùng đặc biệt, có kết giới năng lượng vô cùng mạnh mẽ che chắn."

Thái tử Đại Viêm nhận lấy báo cáo chiến đấu, xem đi xem lại rất kỹ.

Thật là đau lòng.

Mất 52 cây Long Chi Hối siêu cấp, mất 1. 000 con cự thích, 1 vạn con tuyết điêu.

Doanh Nghiễm và Phù Đồ sơn giao chiến với Thẩm Lãng mấy năm trời, tổn thất cũng không lớn như vậy.

Nhưng thái tử có thể không để ý đến những thứ này, tổn thất lớn nhất lần này chính là uy nghiêm của Đại Viêm.

Thẩm Lãng như thể đã hung hăng tát vào mặt gã, tát vào mặt Viêm kinh.

Sau đó dư luận thiên hạ sẽ thế nào?

Cách đây không lâu, Viêm kinh đã xóa sổ hoàn toàn Phù Đồ sơn và đảo Hắc Thạch ở vùng biển phía nam khỏi thế gian này, khiến thiên hạ khiếp sợ, thiết lập uy nghiêm tối cao, thể hiện rằng Viêm kinh bất khả xâm phạm.

Kết quả chỉ sau một lần thất bại, uy quyền bá chủ vất vả lắm mới xây dựng được đã bị lung lay.

Trong lòng các chư quốc, dân chúng trên thiên hạ đều có một cán cân.

Ban đầu, mọi người đều cho rằng, Đại Càn của Thẩm Lãng tuy nhiều lần tạo ra kỳ tích, nhưng so với Đại Viêm vẫn còn quá nhỏ bé, chính thống của Phương Đông vẫn là hoàng triều Đại Viêm.

Nhưng lúc này, cán cân này đã dần dần nghiêng về phía Đại Càn.

"Tên này muốn làm gì thì được nấy, ghê gớm!" Thái tử Đại Viêm nắm chặt tay, cố gắng kìm nén cơn giận.

"Mấy năm trước, Doanh Vô Minh đại diện cho Phù Đồ sơn tham gia hội nghị siêu thoát, chẳng khác nào tát vào mặt ta." Thái tử nói: "Cho nên Phù Đồ sơn đã bị xóa sổ. Mà cái tát của Thẩm Lãng lần này còn mạnh hơn, thiên hạ dường như đều có thể nghe thấy tiếng vang giòn giã này! Sẽ có bao nhiêu người được thơm lây, sẽ có bao nhiêu người hô vang Thẩm Lãng vạn tuế, sẽ có bao nhiêu người âm thầm nghi ngờ, Đại Viêm có còn là chí cao vô thượng, vô địch thiên hạ không?"

Cơ Tuyền nói: "Phụ hoàng có thể xuất quan chưa? Một khi người xuất quan, chẳng khác nào mặt trời soi sáng, tất cả bóng tối, tất cả yêu ma quỷ quái, đều sẽ tan thành mây khói."

Thái tử lắc đầu: "Nếu chuyện này mà còn cần phụ hoàng xuất quan, vậy thì ta không còn tư cách kế thừa giang sơn Đại Viêm nữa."

Sau đó thái tử ngồi xuống, chậm rãi nói: "Triệu tập quần thần, tổ chức đại hội."......

Một giờ sau.

Trong đại điện của hoàng cung, một cuộc họp khẩn cấp được tổ chức, số người tham gia không nhiều, chỉ có mấy chục người, nhưng đều là văn võ trọng thần của Đại Viêm, còn có đại diện của Thông Thiên tự và Tru Thiên các.

Thái tử Đại Viêm nói: "Trận chiến tại thành Nộ Triều, chúng ta đã thua."

Cả triều đình im lặng, bởi vì những trọng thần này đều đã biết chuyện.

Thái tử Đại Viêm nói: "Cơ Tuyền, hãy thuật lại toàn bộ quá trình chiến đấu cho chư khanh."

Cơ Tuyền nói: "Vâng!"

Sau đó nàng đọc vanh vách bản báo cáo chiến đấu dài hàng ngàn chữ.

Thái tử nói: "Chư khanh, chúng ta nên làm gì bây giờ? Thẩm Lãng yêu cầu đàm phán với Viêm kinh, muốn chúng ta thừa nhận Đại Càn của hắn, còn muốn chia cắt lãnh thổ, phía bắc thuộc về Đại Viêm, phía nam thuộc về Đại Càn, còn muốn bình đẳng với Đại Viêm chúng ta."

"Thật là ngông cuồng!"

"Sai lầm nghiêm trọng!"

"Thẩm Lãng thật là không biết xấu hổ, không biết trời cao đất dày!"

Quần thần Đại Viêm vô cùng phẫn nộ, mắng chửi không tiếc lời.

"Điện hạ, tiếp theo chúng ta nên chủ động tiến hành công kích dư luận, loại bỏ những ảnh hưởng xấu do thất bại ở thành Nộ Triều lần này."

"Nếu cần thiết, chúng ta có thể mời sứ giả của Bạch Ngọc kinh đến Viêm kinh tiền hành công bố công khai."

"Chúng ta có thể âm thầm lên kế hoạch gây nội loạn ở Càn quốc..."

Rất nhiều đại thần đưa ra ý kiến, nhưng trong lòng họ biết rõ, những điều này đều là nói nhảm, bởi vì Đại Viêm không còn lựa chọn nào khác, chỉ là quyết định này quá lớn, chỉ có thể do thái tử tự mình đưa ra.

Thái tử Đại Viêm giơ tay phải lên, chậm rãi nói: "Thẩm Lãng muốn đàm phán? Si tâm vọng tưởng!"