Chương 1138 Hồn Phách Phục Hồi
Gào!" Thấy Chala không để ý tới mình, Người Thú Đẫm Máu giậm chân thật mạnh, rướn cổ về phía Chala cất tiếng rít gào.
Đúng lúc này, thân hình của Chala bỗng lóe lên, xông về phía Người Thú Đẫm Máu.
Sau khi đã biết mình không thể chống lại Người Thú Đẫm Máu về lực lượng, Chala vừa xông về phía trước vừa chú ý tới gậy gỗ trong tay người thú mỗi thời mỗi khắc để tránh bị đánh trúng.
Rất rõ ràng, Người Thú Đẫm Máu cũng không thể đoán được rằng sinh vật này lại chủ động tấn công mình, thế nên lập tức giơ gậy lên đập về phía Chala.
"Bịch!"
Một kích này chứa đựng lực lượng rất lớn, chẳng qua tốc độ của Chala cực nhanh, vẫn luôn nhìn chằm chằm gậy gỗ để dự đoán nơi đánh xuống nên lập tức xoay người lao sang bên cạnh, tránh thoát một kích này.
Thấy vậy, Người Thú Đẫm Máu rống lên, quét ngang gậy gỗ về phía Chala.
Chala lại quyết đoán nhảy lên, tứ chi nhẹ nhàng đạp lên gậy gỗ, bỗng lao về phía Người Thú Đẫm Máu.
Tia sáng sắc bén từ móng vuốt màu tím lóe lên, một kích này đâm thẳng vào mắt của Người Thú Đẫm Máu.
Người Thú Đẫm Máu hoảng sợ, lập tức nhắm mắt lại.
Nhưng cơn đau trong dự kiến không hề xuất hiện, ngược lại cảm thấy tay trái nhẹ bẫng. Chờ đến khi nó mở mắt ra thì đã thấy Chala ngậm lấy bọ tuyết chạy trốn cách đó không xa.
"Chết đi!" Ý thức được con mồi bị cướp, Người Thú Đẫm Máu cực kỳ tức giận, vừa thở hổn hển vừa đuổi theo Chala.
Chala cực kỳ tự tin đối với tốc độ di chuyển, thân hình chạy như bay trong rừng, trực giác nhạy bén và năng lực phản xạ có điều kiện có thể giúp hắn ta làm ra phản ứng trước tiên khi gặp phải bất cứ loại địa hình nào.
Nhưng sau đó không lâu, Chala đã không còn nghĩ như vậy nữa.
Bởi vì tốc độ của Người Thú Đẫm Máu còn nhanh hơn cả hắn ta.
Hơn nữa bởi vì ngậm bọ tuyết trong miệng nên tốc độ của hắn ta còn bị ảnh hưởng ở một mức độ nhất định.
Cứ tiếp tục như thế thì mình sẽ bị đuổi kịp mất!
Chala lập tức tập trung tinh thần, bắt đầu suy nghĩ cách né tránh Người Thú Đẫm Máu.
Đối với Người Thú Đẫm Máu, hắn ta không hoàn toàn tin tưởng mình có thể chiến thắng. Trong thời gian gần đây, hắn ta cũng biết được những vấn đề như là level của quái vật trong trò chơi càng cao thì lượng máu càng nhiều vân vân…
Hơn nữa với lực lượng của Người Thú Đẫm Máu, chỉ cần đánh trúng hắn ta một lần thì có thể giết chết hắn ta ngay tại chỗ.
Trực giác của dã thú mách bảo hắn ta rằng hắn ta hoàn toàn không phải là đối thủ của Người Thú Đẫm Máu!
Cho nên sau khi cướp được bọ tuyết, Chala quyết đoán lựa chọn chạy trốn.
Theo Người Thú Đẫm Máu càng ngày càng đến gần, đúng lúc Chala cho rằng không thể thoát khỏi trận chiến này, đang chuẩn bị nghênh chiến thì một gốc cây to xuất hiện trước mặt hắn ta.
Có thể thấy được đường kính của cây đại thụ này dài hơn ba mươi mét, cành lá xum xuê, tán rộng như ô che, ngước nhìn lên không thể thấy được ngọn cây.
Thấy vậy, Chala quyết đoán nhảy về phía đại thụ, chỉ trong chớp mắt đã ngậm bọ tuyết trèo lên mấy mét.
Lúc này, Người Thú Đẫm Máu cũng đuổi tới nơi, đập một gậy lên thân cây, suýt nữa đánh trúng Chala.
"Gào!" Thấy Chala nhảy lên cây, Người Thú không cam lòng lại đập một gậy lên thân cây.
Nhưng cây đại thụ này cắm rễ rất sâu, một gậy của nó thậm chí không có tư cách khiến nó rung rinh, chẳng qua là có vụn gỗ văng ra mà thôi.
Chala quay đầu nhìn xuống Người Thú Đẫm Máu, ánh mắt đầy ý cười, lại trèo lên mấy mét.
Người Thú Đẫm Máu cứ thế nhìn chằm chằm Chala, ánh mắt như muốn ứa ra lửa. Nó lập tức bỏ gậy gỗ xuống, cũng bắt đầu trèo lên cây.
Có điều tay chân vụng về khiến nó còn chưa trèo lên được mấy mét thì đã trượt xuống.
Sau khi thử mấy lần, cuối cùng người thú từ bỏ việc leo cây, bắt đầu điên cuồng đập lên thân cây.
Bởi vì con linh thú đó vốn dĩ không thuộc về nó.
Mà là linh thú do bộ lạc nuôi nhốt, nó căn bản là không có tư cách được ăn. Lần này, bởi vì được đội trưởng sai đi nên nó mới đến chuồng thú tìm người quản lý chuồng thú muốn một con, chuẩn bị mang về bộ lạc giao cho tư tế.
Không ngờ nửa đường lại bị Chala "cướp bóc".
Sao không khiến nó cảm thấy vừa tức giận vừa hoảng sợ cho được! Nếu không giải quyết được việc này thì nó cũng chẳng thể sống nổi.
Nhưng đòn tấn công của nó đối với cây đại thụ này mà nói chỉ khiến thân cây bị rơi vụn gỗ thôi chứ hoàn toàn không thể lay chuyển nó.
Lúc này, Chala đã trèo lên hơn hai mươi mét, nhảy lên một chạc cây, quay đầu nhìn xuống bên dưới, lập tức phát hiện Người Thú Đẫm Máu còn đang đập thân cây.
Sau khi ý thức được Người Thú Đẫm Máu hoàn toàn không biết leo cây, Chala lập tức bình tĩnh.
Chala đặt bọ tuyết lên cành cây, ngửi mùi thơm ngát từ trên người nó, cơn thèm ăn dâng lên, hắn ta trực tiếp ăn sống.
Chất thịt vừa chắc vừa trơn mịn, vừa vào miệng đã tản ra mùi thơm ngát của linh khí, khiến Chala không nhịn được run lên.