← Quay lại trang sách

Chương 1150 Ma Vương Hồi Sinh

Cứ cảm thấy trong đó có người cùng phe với mình, không thì tại sao lại bảo vệ mình.

Đuổi giết còn đang tiếp tục. Nhưng đối mặt với những người chơi thâm niên cấp bậc đã hơn một trăm, thậm chí còn có những người đã trải qua thí luyện Quỷ Đốc, họ căn bản là không thể trốn thoát.

Bị tra tấn suốt chặng đường, càng gần nơi đóng quân của bộ lạc thì khát vọng sinh tồn trong lòng các chiến sĩ của bộ lạc Thị Thú càng mãnh liệt.

Họ lập tức tăng tốc độ, liều mạng chạy như điên.

"Tu... Tu... Tu..."

Lúc này, tiếng kèn chiến tranh to rõ vang lên từ nơi xa.

Nghe thấy tiếng kèn, các chiến sĩ bộ lạc Thị Thú đang chạy trốn lập tức sáng mắt lên, biết viện quân sắp đến rồi.

Sĩ khí của cả chiến đoàn Thị Thú tức khắc dâng cao. Họ biết rõ, cuối cùng thời khắc phản kích cũng đến rồi.

Khi một đội quân Thị Thú vô cùng khổng lồ đang kéo đến từ mọi ngõ ngách trong khu rừng đằng trước, xuất hiện trong tầm nhìn thì các chiến sĩ của chiến đoàn Thị Thú rốt cuộc dừng chạy trốn, xoay người lại, chuẩn bị sẵn sàng để phản kích.

Sắc mặt cũng dần trở nên dữ tợn…

Nhưng điều khiến họ không ngờ là thấy nhiều người thú đến vậy, song những người chơi chẳng những không hoảng sợ mà biểu cảm từ kinh ngạc dần dần biến thành phấn khởi, sau đó lại biến thành dữ tợn.

"Trời má, nhiều công huân quá đi, phát tài rồi!"

"Phát tài cũng chả liên quan gì tới mày đâu con ạ, đều là của tao nhé!"

"Của con mắt mày, mày chết trước đi cho tao nhờ!"

"Ha ha ha, nhiều quá, tui suýt nữa cho rằng giết hết mấy con này thì kết thúc rồi chứ, quá dzui… (Còn chưa dứt lời thì đã bị giết chết ngay tại chỗ)"

⚝ ✽ ⚝

Đối mặt với quân chủ lực của bộ lạc Thị Thú, những người chơi chỉ cảm thấy hào hứng.

Vừa rồi họ cắn nhau cũng chỉ vì số lượng quái vật có hạn, vốn đã không đủ để tranh giành rồi. Nhưng bây giờ thì khác, quân đoàn Thị Thú khổng lồ như thế, quả thực là một ngọn núi vàng chồng chất toàn là "Điểm công huân".

Sao không khiến họ phấn khởi cho được.

"Giết!"

Giờ khắc này, những người chơi không hề chần chờ thay đổi mục tiêu, quyết đoán nhằm về phía chiến đoàn của bộ lạc Thị Thú.

Lúc này, tù trưởng của bộ lạc Thị Thú dẫn dắt cả bộ tộc đến nơi cũng kinh ngạc khi thấy cảnh này.

Lúc nhận được tin cầu cứu, hắn ta vốn tưởng rằng chiến đoàn của bộ lạc đóng quân dưới chân núi gặp phải nguy hiểm.

Nhưng giờ đây đưa mắt nhìn người chơi chi chít khắp núi đồi, số lượng còn nhiều gấp mấy lần số chiến sĩ của bộ lạc mình, trái tim không nhịn được co thắt.

Nếu trận chiến này thật sự bùng nổ thì chẳng phải là sẽ bị vét sạch nội tình sao?

Nghĩ đến đây, tù trưởng của bộ lạc Thị Thú vội cao giọng hét: "Dừng lại! Chúng ta đàm phán một chút, có phải là đã xảy ra hiểu lầm nào đó không?"

"Đàm phán cái đầu ông ấy chứ đàm! Đàm phán có hồn tệ không? Có EXP không? Có công huân không?"

"Từ chối đàm phán, nộp mạng ra đây!"

⚝ ✽ ⚝

Trước đó là bộ lạc Thị Thú không muốn đàm phán với người chơi server châu Phi.

Nhưng lần này, những người chơi viễn chinh cũng không muốn đàm phán với bộ lạc Thị Thú.

Theo quan điểm của những người chơi viễn chinh, đàm phán quả thực là đang nói đùa. Cho dù đắc tội với bộ lạc Thị Thú thì đã sao nào? Cho dù có đắc tội với tất cả thế lực trong đại vực Huyền Phong các người thì đã sao?

Ông đây chỉ đi du lịch có mấy giờ, giết cho thống khoái, kiếm được một khoản tiền rồi trở về, bỏ cục diện rối rắm lại cho người chơi châu Phi là xong việc. Đàm phán với mày? Tao bị ngốc chắc?

Cho nên những người chơi hoàn toàn không muốn nghe tù trưởng của bộ lạc Thị Thú nói gì, lại xông vào chiến đoàn Thị Thú như nước lũ, bắt đầu tàn sát.

Cảnh tượng này thật sự khiến tù trưởng của bộ lạc Thị Thú trợn mắt há hốc mồm.

Dù sao bộ lạc Thị Thú cũng là bộ lạc phụ thuộc của bộ lạc Tù Ngưu. Vậy mà thế lực này lại xông tới không hề nể tình như thế, quả thực là đang khơi mào chiến tranh đại vực.

Nhưng trong mắt người chơi, dù sao họ cũng giết xong rồi đi, người chơi server châu Phi có thảm hay không thì liên quan gì tới họ.

Cho nên những người chơi hoàn toàn không cảm thấy áp lực tâm lý, cả đám vô cùng dũng mãnh, nhảy vào trong bộ lạc Thị Thú, bắt đầu tàn sát.

Thái độ của những người chơi thật sự khiến tù trưởng Thị Thú không còn cách nào khác ngoài việc nghiến răng nghiến lợi, chỉ có thể chỉ huy tộc nhân nghênh chiến.

Nhưng ngay sau đó, tù trưởng của bộ lạc Thị Thú lập tức hối hận.

Số lượng tộc nhân trong bộ lạc của hắn ta chỉ có khoảng mười triệu, nhưng số lượng người chơi quả thực là vô cùng tận. Thậm chí hắn ta còn nghi ngờ số lượng của họ ngang bằng với tổng thể binh lực của đại vực Huyền Phong.

Chẳng lẽ là đại vực khác đến xâm lược?

Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu khiến tù trưởng Thị Thú không khỏi run bắn lên.

Theo suy nghĩ của hắn ta, chiến tranh đại vực đại biểu cho những cuộc chiến liên miên, chỉ khi nào thế lực của một đại vực sụp đổ thì mới kết thúc.