Chương 1160 Linh Hồn Bất Diệt
Theo thông báo xuất hiện, cảnh tượng xung quanh Chala bắt đầu thay đổi.
Xuyên qua lớp mây dày, một hòn đảo nổi lơ lửng trong ánh sáng màu vàng ập vào mắt. Lúc này, tầm mắt bỗng hạ xuống, tiến vào khu vực trung tâm trên hòn đảo nổi, mà hình dáng của đối thủ Viên Phương cũng dần dần xuất hiện trên bãi đất trống cách đó trăm mét.
[Trò chơi nhắc nhở: Bắt đầu đếm ngược thời gian tiến vào giải đấu cá nhân: 10… 9… 8… 7…]
Trong lúc đếm ngược, quầng sáng chính giữa ngăn cách hai người nhạt dần.
Biết chiến đấu sắp bắt đầu, vẻ mặt Chala trở nên hết sức nghiêm túc, chậm rãi cúi xuống sát đất, chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu.
Tuy rằng không rõ rốt cuộc người chơi tên là Viên Phương này làm thế nào mà có thể đánh ra chiến tích 564 trận hòa liên tục, nhưng người này có thể tiến lên rank King, thực lực chắc chắn là không thể khinh thường.
Đối mặt với đối thủ thực lực mạnh mẽ, khát vọng chiến đấu trong lòng Chala cũng bốc cháy lên.
Khi quầng sáng chính thức tan biến, ánh mắt sắc bén của Chala cũng chuyển về phía đối thủ.
Chẳng qua điều khiến hắn ta kinh ngạc là đối thủ Viên Phương đang khoanh chân ngồi dưới đất, vẻ mặt chán chường nhìn hắn ta.
Từ trên người Viên Phương, hắn ta không nhìn thấy bất cứ khát vọng chiến đấu nào. "Giác quan dã thú" của Tổ Báo cũng không tra được bất cứ ý định muốn tấn công nào của Viên Phương.
Trong mắt Chala, hành vi của Viên Phương quả thực là đang khiêu khích.
Tiến vào đấu trường cá nhân mà không có khát vọng chiến đấu, vậy thì mày vào đây làm gì?
Nghĩ đến đây, Chala gầm nhẹ một tiếng, bỗng lao về phía Viên Phương, móng tay biến thành màu tím.
Một kích này nhắm thẳng vào cổ Viên Phương.
Đúng lúc này, trong mắt Viên Phương lại hiện lên ánh sáng, có vẻ hết sức mong chờ.
Thực ra Viên Phương không hề khát vọng tham gia giải đấu cá nhân, nếu không phải Cổ Ngữ bảo anh ta đi xung kích thứ hạng để giúp công hội chiếm được nhiều thứ tự xếp hạng trước hơn thì anh ta mới không chơi giải đấu cá nhân gì đâu.
Đối với người chơi khác mà nói, giải đấu cá nhân đại biểu cho việc giao hữu kỹ thuật chiến đấu cùng với những cuộc chiến thỏa thích.
Nhưng đối với Viên Phương mà nói, giải đấu cá nhân chính là vào đấu trường xong giương mắt nhìn đối thủ, liên tục hai mươi phút, mãi đến khi được phán định là thế hòa mới chấm dứt.
Chung quy người chơi Bắc Kỳ đều rất quen thuộc năng lực của anh ta, cũng biết rõ chỉ cần mình không ra tay thì tên hòa thượng đầu trọc này cũng không thể làm gì được mình, thế hòa chính là kết quả tốt nhất.
Hiện giờ, Viên Phương còn có một danh hiệu ở Bắc Kỳ, đó chính là "Năm mươi năm mươi", tức là ai cũng có thể năm mươi năm với anh ta. Chung quy ai cũng không đánh lại anh ta, anh ta cũng không đánh lại bất cứ kẻ nào.
Bởi vậy cũng xuất hiện một đám người chơi ngớ ngẩn, họ tự nhận là có thể đấu solo năm mươi năm với người chơi rank King trên diễn đàn. Đương nhiên, đối tượng này chỉ giới hạn trong Viên Phương.
Bởi vì gặp Viên Phương, đại biểu cho trận này chắc chắn sẽ kết thúc bằng thế hòa, không có ngoại lệ.
Vì thế, Viên Phương cũng rất bất đắc dĩ.
Bây giờ anh ta đã quen với việc tiến vào đấu trường cá nhân, sau đó khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tâm sự cuộc đời với đối thủ suốt hai mươi phút, cuối cùng bắt tay giảng hòa là xong việc.
Mà lần này cũng là trận chiến đấu vượt server đầu tiên của Viên Phương. Thấy Chala chủ động tấn công, Viên Phương cũng suýt nữa phấn khởi hô lên.
Cuối cùng cũng có thể thắng một trận rồi!
Phật Tổ phù hộ!
Trong mắt Viên Phương, móng vuốt chí mạng mà Chala sắp rơi xuống thật đẹp biết bao!
Anh ta lập tức ngẩng cổ lên với vẻ mặt đầy hạnh phúc, để lộ phần cổ nhược điểm của mình, chuẩn bị khiến chiêu này của Chala đánh ra sát thương cao một chút. Chỉ có như thế thì lúc dội ngược tổn thương mới đau hơn.
Trận thắng đầu tiên sắp tới rồi!
Nhưng đúng lúc Chala sắp đánh trúng cổ Viên Phương thì cả người hắn ta bỗng vặn vẹo, cưỡng chế thay đổi hướng tấn công của mình, khiến móng vuốt của mình chụp hụt.
Thân hình Chala xoay chuyển theo quán tính, đồng thời nhón chân, bỗng lùi lại mấy mét.
Thấy vậy, Viên Phương không khỏi dại ra.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Cách đó không xa, Chala kinh ngạc.
Đúng lúc móng vuốt sắp đánh trúng Viên Phương thì trực giác dã thú không ngừng phát báo động nguy hiểm, cứ như thể một kích này sẽ mang lại hậu quả khủng bố cho mình.
Chala không hề nghi ngờ trực giác dã thú của mình, bởi vì đây là năng lực thiên phú do hắn ta tu luyện Thú Pháp từ nhỏ mang lại, có khả năng phát hiện nguy hiểm một cách nhạy bén.
Cho nên hắn ta mới không hề chần chờ gián đoạn tấn công của mình, lùi về phía sau.
Nhìn Viên Phương ngơ ngác, sắc mặt dại ra, Chala không khỏi trầm mặt.
Trong mắt Chala, dáng vẻ vô hại của Viên Phương chắc chắn là ngụy trang. Có thể trở thành tuyển thủ rank King của server Trung Hoa mạnh nhất kia thì sao có khả năng là kẻ yếu được!