← Quay lại trang sách

Chương 1274 Phát Triển

Trên thực tế, bình thường thương hội Hoàng Tuyền vận chuyển vật tư hầu như sẽ không lựa chọn thương hội chiến tranh giúp đỡ hộ tống.

Bởi vì danh tiếng của họ chính là bảo đảm lớn nhất.

Chỉ cần không ở trong hải vực trung tâm Hoàng Tuyền thì tất cả các hải vực khác đều không có một thế lực nào dám ra tay với họ.

Bởi vì cái giá phải trả khi ra tay là phải đối mặt với thương hội Hoàng Tuyền đả kích trên mọi mặt, không có thực lực tuyệt đối thì chỉ còn con đường hủy diệt dưới sự đả kích này.

Nhưng luôn có một vài thế lực không sợ chết, cứ muốn liều mạng làm một vố.

Hơn nữa, vật tư được vận chuyển lần này cực kỳ quan trọng. Cho nên phân đà Hoàng Tuyền ở hải vực Thôn Phệ không muốn mạo hiểm, bèn quyết định giao cho thương hội chiến tranh dưới trướng giúp đỡ hộ tống.

Mỗi khi đi qua một hải vực thì thương hội chiến tranh thuộc hải vực đó nhất định phải chịu trách nhiệm hộ tống chuyến thuyền buôn này.

Giờ phút này, đoàn tàu Mutter do Hải Vương dẫn dắt chậm rãi đến gần tuyến biên giới giữa hải vực Bích Tuyền và hải vực Khuê Long.

Khác với nước biển màu lam trong veo lấp lánh của hải vực Khuê Long, nước biển của hải vực Bích Tuyền cực kỳ trong vắt, thậm chí có thể thấy rõ sinh vật bơi lội dưới đáy biển, cứ như thể không có bất cứ tạp chất nào trong nước.

Những lúc sóng yên biển lặng, tàu đi trong vùng biển này cứ như là lơ lửng trong không trung. Đây cũng là một trong những đặc sắc của hải vực Bích Tuyền.

Sau khi đến biên giới, Hải Vương bèn dẫn dắt đoàn tàu đứng ở đây bắt đầu chờ đợi.

Thời gian trôi qua, hôm nay Hải Vương vừa chờ đợi vừa suy nghĩ nên làm thế nào mới có thể "diễn kịch" một cách trót lọt.

Tuy rằng đã quyết định cướp bóc chuyến vật tư này, song Hải Vương biết mình cần phải bảo vệ thương nhân trên thuyền buôn.

Bởi vì nếu xảy ra chuyện mà lại không có nhân chứng thì phân đà Hoàng Tuyền ở hải vực Thôn Phệ chắc chắn sẽ không nghe theo lời nói từ một phía của gã ta.

Hơn nữa cuối cùng nếu chỉ có mình họ sống sót, những thương nhân đều chết hết thì quá giả, chắc chắn sẽ gợi ra phiền toái không cần thiết.

Cho nên phải diễn tốt cảnh này, khiến đám thương nhân biết mình đang liều mạng bảo vệ họ, nề hà "bất lực" nên hàng hóa mới bị cướp mất.

Về chuyện "diễn kịch", gã ta đã bảo Hắc Thúy nhắc nhở những người chơi trước. Bây giờ gã ta chỉ mong sao người chơi đừng làm hại mình.

Chung quy gã ta thật sự lo lắng cho "diễn xuất" của những người chơi.

Hải Vương còn nhớ rõ một năm trước, khi mình bị thế lực đảo Lang Gia mai phục, bị bao vây trong di tích của Minh Hải Quốc trên đảo, mạng sống đang bị đe dọa thì những người chơi chạy đến.

Khi đó, những người chơi đã từng có một trận biểu diễn "bùng nổ".

Dù cho bây giờ nhớ lại, Hải Vương vẫn còn ấn tượng sâu sắc.

Thậm chí mỗi lần nhớ lại thì đều cảm thấy xấu hổ.

Nào là bị lực lượng bí ẩn nuốt chửng, bị thần linh vô hình trung nguyền rủa, phát bệnh tim các kiểu…

Nhất là một cảnh kia, người chơi nào đó rõ ràng đã chết rồi, nhưng vì bị bọ độc trên đảo đốt nên lại thò tay gãi…

Diễn xuất "bùng nổ" kiểu đó, bây giờ Hải Vương ngẫm lại thật muốn cho một tràng pháo tay.

Cho nên, gã ta chỉ có thể kỳ vọng thế lực ác ôn đó sẽ đáng tin vào thời điểm mấu chốt, đừng làm hại mình bị kéo vào bẫy luôn!

Sau khi chờ đợi một ngày một đêm, mặt biển bình tĩnh bỗng dao động, gợn sóng liên miên khuếch tán từ nơi xa.

Thấy vậy, Hải Vương lập tức đi đến đầu tàu nhìn về nơi xa.

Lúc này, một đoàn tàu màu đen xuất hiện từ xa, đang lái đến chỗ họ.

Trên chiến hạm dẫn đầu, một lá cờ đại biểu cho thương hội chiến tranh treo cao, bên trên khắc một chữ "Sa".

Đó chính là "Thương hội Sa Giảo", một trong mười thương hội lớn dưới trướng của phân đà Hoàng Tuyền ở hải vực Thôn Phệ.

So với thương hội của Hải Vương thì trang bị của thương hội này xịn hơn không chỉ một bậc, thậm chí còn mạnh hơn cả thương hội Yên Long lúc trước.

Đi kèm với đoàn tàu khổng lồ là những con cá mập đen khát máu bơi xung quanh, nuốt chửng tất cả sinh mạng mà chúng gặp phải trên đường.

Trong lúc di chuyển, "Sừng ram đầu cá mập" khổng lồ trên đầu tàu thỉnh thoảng lại cất tiếng rống vang trời, gợi ra từng cơn sóng lớn đằng trước.

Chẳng qua Hải Vương lại không chú ý tới thương hội Sa Giảo. Gã ta vẫn luôn quan sát năm chiếc thuyền buôn được thương hội Sa Giảo hộ tống ở giữa.

Đó mới là mục tiêu của gã ta.

⚝ ✽ ⚝

Theo thời gian trôi qua, khoảng cách giữa hai bên không ngừng được rút ngắn.

Khi đoàn tàu Hắc Sa đến gần biên giới thì mặt nước bỗng dao động mạnh, tất cả chiến hạm bị đẩy lùi về sau theo quán tính, biến thành sóng nước văng tung tóe, dừng lại trước tuyến đường biên giới một cách vững vàng.

Thấy vậy, Hải Vương không khỏi hâm mộ. Có thể thấy được phẩm chất của những chiến hạm này cực kỳ cao, chắc chắn đã tốn rất nhiều của cải thì mới tạo ra được.