Chương 1280 Phá Vỡ
Cảm nhận được sinh lực trong cơ thể Hắc Sa dần dần xói mòn, nụ cười trên mặt Hải Vương càng dữ tợn hơn.
Dưới sự thao túng của gã ta, Hắc Sa không bao giờ có khả năng chạy thoát, chắc chắn phải chết.
Nhưng quần thể người chơi thấy cảnh này lại nổ tung, kêu la ầm ĩ trong kênh chat:
"Trời đất, mọi người nhìn kìa, Hải Vương sắp xử lý Hắc Sa!!"
"Gì? Hắc Sa sắp bị xử lý hả? Mau ngăn cản ổng lại, đó là Quỷ Hoàng đấy, phải để chúng ta giết mới được!"
"Mau lên, nã pháo với Hải Vương đi, ngăn cản ổng cho tao, sao rau hẹ Hải lại quá đáng thế cơ chứ!"
"Mé, tao mới xem trạng thái của Hắc Sa, đúng là sắp chết thật rồi, mau ra tay đi chúng bay!"
"Mau ngăn rau hẹ Hải lại, không cần phải thương lượng, Quỷ Hoàng phải để cho chúng ta giết!"
"Sắp phát bệnh tim rồi, mất một Quỷ Hoàng, lỗ ngập đầu!"
⚝ ✽ ⚝
Thấy Hắc Sa hấp hối, toàn thân Hải Vương căng cứng, thôi thúc lực lượng chết chóc trong cơ thể để hấp thụ sinh lực trong người Hắc Sa, khiến hắn ta càng ngày càng đến gần cái chết.
Lúc này, trong lòng Hải Vương tràn ngập sảng khoái.
Song đúng lúc này, một cột sáng bỗng xông lên từ mặt biển, đâm mạnh vào người Hải Vương.
Hải Vương thoáng run lên, quả cầu lửa bọc lấy Hắc Sa suýt nữa thì tan vỡ.
Gã ta tức giận quay lại thì kinh ngạc phát hiện người nã pháo về phía mình lại là chiến hạm của công hội Thần Thoại.
Chắc chắn là bắn nhầm!
Nghĩ đến đây, Hải Vương lập tức quay đầu lại, dữ tợn nhìn Hắc Sa bị khống chế trong quả cầu nước, đang muốn thôi thúc lực lượng chết chóc giết chết hắn ta.
"Bùm! Bùm! Bùm!"
Lần này, mấy phát đạn liên tiếp bắn tới. May mà Hải Vương phản ứng kịp thời né tránh.
Gã ta lại quay đầu thì phát hiện lần này tấn công mình vẫn là chiến hạm của bộ tộc người chơi.
Lại nổi điên rồi hả? Hải Vương ngơ ngác nghĩ.
Hải Vương cũng đã quen với thói hay nổi điên của những người chơi, nhưng chỗ này là chiến trường đấy nhé!
Bây giờ lại đi bắn người phe mình? Có thể làm một người bình thường được không hả?
Đúng lúc Hải Vương đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra thì mấy bóng người xuất hiện trên chiến hạm, bay về phía gã ta.
"Rau hẹ Hải, đừng đừng đừng, dừng tay lại, hắn ta sắp chết rồi kìa, thật sự sắp chết rồi kìa!"
"Chỉ còn lại có một hơi thôi đó đại ca, ra tay nhẹ chút cho tôi!"
Thấy trạng thái hấp hối của Hắc Sa, những người chơi sốt ruột đến mức cuống cuồng cả lên.
Nhưng Hải Vương lại càng ngu người hơn.
"Các ngươi lại nổi điên gì thế hả?" Thấy đám người Cổ Ngữ đến gần, Hải Vương nổi giận nói.
"Hải Vương, mau giao Hắc Sa cho chúng tôi, đừng đập chết!" Nhìn thoáng qua trạng thái gần chết của Hắc Sa lúc này, Cổ Ngữ nói với vẻ đau lòng.
"Hải Vương, mau bỏ quả cầu nước đi, hắn ta sắp mất mạng rồi kìa!" Con cún cũng vội nói.
"Các ngươi thật sự điên rồi hả? Hắn ta là kẻ địch, kẻ địch đấy!" Hải Vương trợn mắt há hốc mồm.
Thấy "lũ ngốc" này lại muốn mình thả Hắc Sa, Hải Vương cảm thấy tam quan của mình bị chấn động.
Tuy rằng gã ta vẫn luôn cho rằng đầu óc của bộ tộc người chơi không được bình thường cho lắm, nhưng yêu cầu lạ lùng như thế vẫn khiến gã ta bị rung động.
"Không phải bảo anh thả hắn ta, mà là giao hắn ta cho bọn tôi, để bọn tôi giết cho!" Sợ Hắc Sa sẽ tắt thở bất cứ lúc nào, Cổ Ngữ vội nói.
"Để các ngươi giết? Các ngươi còn có thú vui ác liệt này à?" Hải Vương kinh ngạc, lập tức biết ngay thì ra mình đã hiểu nhầm.
"Đừng quan tâm có phải là thú vui ác liệt hay không, anh mau thả người ra được không?"
Thấy vẻ mặt nôn nóng của đám người Cổ Ngữ, Lưu Sách, Hải Vương suy nghĩ một chút rồi vẫn ném quả cầu nước đi, nhấc cổ Hắc Sa đã hấp hối rồi ném cho Cổ Ngữ.
"Lấy đi!" Dứt lời, Hải Vương trừng con cún cũng đang trừng gã ta, quay đầu bay xuống dưới.
Tuy rằng không biết người chơi có ý gì, song Hải Vương vẫn quyết định giao Hắc Sa cho đám người Cổ Ngữ.
Không thì gã ta sợ bộ tộc người chơi nổi điên, sẽ trực tiếp phản dame mình vào thời khắc mấu chốt này.
Không thể dây vào! Không thể dây vào!
Nhận lấy Hắc Sa, đám người Cổ Ngữ thở phào nhẹ nhõm.
Đối với Hải Vương mà nói, cường giả cấp bậc Quỷ Hoàng căn bản là không có giá trị gì cả, song đối với đám người Cổ Ngữ có thể đạt được hồn tệ và phần thưởng EXP nhờ việc giết chết mục tiêu thì thậm chí còn đáng giá hơn cả đá Lửa Băng.
Đối với đại ma vương biết luyện xác mà nói, đó còn là thần khí dùng bao nhiêu đá Lửa Băng cũng không thể đổi được.
Giờ phút này, những người chơi đều thở phào nhẹ nhõm vì chiếm được Hắc Sa.
Ôm Hắc Sa hấp hối, Cổ Ngữ cảm thấy dường như mình đang ôm một thùng bảo rương nặng trịch chứa đầy hồn tệ và EXP, khiến người ta cảm xúc sôi trào, tâm trạng phê khỏi phải nói.
Đưa mắt nhìn nhau, biểu cảm của mọi người dần dần trở nên dữ tợn.
Đã đến lúc thăng cấp rồi!