Chương 1282 Hành Trình
Giờ phút này, hội phó Sa Giảo trốn trong tàu chính trắng bệch hết cả mặt.
Đối mặt với tình huống này, hắn ta hoàn toàn không dám ra ngoài. Bên ngoài đã bị bao vây tầng tầng lớp lớp, muốn thoát khỏi vòng vây là cực kỳ khó.
Còn chuyện từ bỏ chiến hạm chạy trốn thì lại càng bất khả thi.
Hắn ta chỉ có chiến lực Quỷ Vương hậu kỳ, ra ngoài gặp phải Hải Vương – người có thể giết chết Hắc Sa, hắn ta hoàn toàn không có khả năng chiến đấu được một trận.
Lúc này, hắn ta cắn răng nói: "Ra lệnh cho tất cả hạm đội, cùng nhau xung phong, không thì chúng ta chỉ còn lại một con đường chết!"
Lời nói của hội phó Sa Giảo vừa dứt thì tiếng sáo bắt đầu vang lên trên tàu chính, sau đó tất cả chiến hạm Sa Giảo tập kết, nhằm vào vòng vây.
Tuy rằng là chống cự ngoan cố, song sức phá hoại của hạm đội Sa Giảo vẫn kinh khủng như trước.
Dựa vào chiến lực cấp cao, họ đã nghiền nát chiến hạm của người chơi và Mutter chắn đường, lập tức nhằm ra ngoài vòng vây.
Song người chơi và Hải Vương sẽ không thả họ chạy thoát.
Nhất là chiến hạm của người chơi, dũng mãnh xông lên trước, hoàn toàn không sợ hư hao chỉ vì ngăn cản hạm đội Sa Giảo phá vòng vây, cho dù chỉ ngăn cản được mấy giây.
So với hạm đội Mutter quyết đoán né tránh để ngăn ngừa chiến hạm bị tông trúng, sau đó lợi dụng trang bị trên chiến hạm tiến hành ngăn cản thì hành động của những người chơi có vẻ cực kỳ hung ác.
Thấy cảnh này, trong lòng Hải Vương vô cùng cảm khái, thầm nghĩ tác chiến với thế lực người chơi công nhận sướng khỏi phải bàn.
Hoàn toàn không cần băn khoăn quá nhiều, người xông lên ác chiến nhất chính là người chơi, hy sinh nhiều nhất cũng là người chơi.
So với họ thì hạm đội Mutter do gã ta dẫn dắt càng giống như trợ thủ trong trận chiến này.
Có thể nói, sự tồn tại của bộ tộc người chơi đã giảm tổn thất của hạm đội Mutter xuống mức thấp nhất.
Thực tế Hải Vương không hề biết rằng.
Nguyên nhân khiến những người chơi làm như thế ngoài không sợ chết ra thì còn vì ích lợi.
Mỗi khi thấy hạm đội Mutter hoặc là Hải Vương giết chết kẻ địch thì những người chơi lại cảm thấy cực kỳ đau lòng.
Rau hẹ ngon lành thế mà lại bị Hải Vương với thuộc hạ của ổng cắt mất, quả thực là không thể chịu nổi.
Làm thế lãng phí biết bao nhiêu ông biết không???
Bởi lẽ Hải Vương và thuộc hạ của gã ta giết chết kẻ địch thì những người chơi không được chia bất cứ hồn tệ với EXP nào.
Bây giờ, để giành trước một bước thì chỉ có thể hung ác hơn thôi!
Nói cho cùng, những người chơi làm thế là để phòng ngừa lãng phí.
Chết không quan trọng, nhưng rau hẹ phải để bọn này cắt.
Nhưng trong mắt Hải Vương và các thuộc hạ, hành động hung ác của những người chơi lại đại biểu cho sự hung hãn và dũng mãnh.
Nhìn mà xem, cả đám phát rồ chưa kìa, thuyền đều nát bét rồi mà còn vung búa lao tới hạm đội của Sa Giảo, quả thực là một lũ điên.
Thấy cảnh này, thành viên của hạm đội Mutter không khỏi nổi da gà, lại cảm giác bộ tộc người chơi là thế lực không thể dây vào.
Bởi vì thế lực này mà điên lên thì ngay cả người phe mình cũng giết!
⚝ ✽ ⚝
Dưới sự trợ giúp của những người chơi, cuối cùng đoàn tàu Sa Giảo vẫn không thể đột phá vòng vây, bị Hải Vương phá tan từng chiếc một.
Trận chiến này kéo dài khoảng nửa này, cuối cùng cũng kết thúc.
Hạm đội Sa Giảo cũng theo đó mà hủy diệt. Tất cả thành viên đều bị giết chết, tất cả chiến hạm đều bị đánh chìm.
Nói chính xác hơn thì vẫn còn một người sống, đó chính là hội trưởng "Hắc Sa" của họ.
Chung quy số lượng người chơi khổng lồ, tới bây giờ vẫn còn chưa hoàn thành "nhiệm vụ" mỗi người đều được sờ quái, cho nên mãi đến khi đại chiến kết thúc, Hắc Sa vẫn còn đang bị chuyền tay, mọi người đều kiếm điểm tổn thương, chờ được chia "bảo tàng".
Nhìn hài cốt chiến hạm nổi lềnh bềnh trên mặt biển, Hải Vương nở nụ cười.
Tuy rằng cuộc chiến với hạm đội Hắc Sa đã kết thúc, song bây giờ còn một việc quan trọng hơn nữa phải làm.
Đã đến lúc biểu diễn rồi.
⚝ ✽ ⚝
Lúc này, đám hải thương trong thuyền buôn vẫn còn đang khẩn trương trốn trong khoang thuyền, cẩn thận quan sát bên ngoài.
Hạm đội Sa Giảo xuất hiện khiến họ sợ hết hồn.
Thân là nhân viên của thương hội Hoàng Tuyền, họ đương nhiên biết rõ sự chênh lệch về thực lực giữa các thương hội chiến tranh.
Tuy rằng thương hội chiến tranh Sa Giảo không phải là thương hội mạnh nhất, nhưng theo họ thấy thì nó vẫn mạnh hơn thương hội chiến tranh Mutter một bậc.
Cho nên khi hạm đội Sa Giảo đến cướp bóc thuyền buôn, họ quả nhiên là sợ kinh hồn bạt vía, cảm thấy sắp xảy ra chuyện lớn rồi.
Đến phần sau khi Hải Vương giao chiến với bên kia, nghe thấy Hắc Sa muốn kéo Hải Vương nhập bọn cùng chia cắt vật tư, họ càng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
Nhưng may mà Hải Vương lựa chọn phản đối.
Sau đó quân chi viện chạy đến càng kiến họ thấy được hy vọng.