← Quay lại trang sách

Chương 1295 Cuộc Sống

Nhưng ngay sau đó, hắn ta đã không còn nghĩ như vậy nữa.

Khổng Dịch nhận lấy "Cẩm Nang Nhập Môn Của Phân Giải Sư" trong tay anh ta, lật đến trang đầu, bắt đầu giảng giải.

Mới nghe còn cảm thấy không có gì, chẳng qua càng nghe Mạc Tiểu Tân càng cảm thấy kinh ngạc.

Rất nhiều khái niệm mà trong sách chỉ nói qua loa, Khổng Dịch đều có thể giải thích nguyên lý của nó một cách chi tiết.

Giờ khắc này, Mạc Tiểu Tân mở to mắt.

Quả thực thần sầu!

Anh ta thường xuyên trà trộn trên diễn đàn nên có thể chắc chắn rằng Khổng Dịch không phải đang bậy bạ, mà là thực sự hiểu được nội dung đó.

Nhìn Khổng Dịch còn nói liên miên không dứt, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên hỏi anh ta đã hiểu chưa, Mạc Tiểu Tân bỗng nhớ tới một thằng nhóc khác.

Cầu Cầu!

Sao con nít mà mình gặp được đều đáng sợ đến thế?

Sau đó, Mạc Tiểu Tân vội nghiêm túc nghe giảng, thỉnh thoảng lại đưa ra nghi vấn của bản thân.

Khổng Dịch hoàn toàn không cần suy nghĩ kỹ càng thì đã có thể đưa ra câu trả lời.

Điều đó lại khiến Mạc Tiểu Tân rung động.

Một giờ sau, Khổng Dịch bỗng khựng lại: "Chờ tôi một lát, tôi có việc gấp!"

Mạc Tiểu Tân đang nghe chăm chú, không khỏi ngẩng đầu lên, hỏi bằng giọng kinh ngạc: "Sao vậy? Chuyện gì mà gấp?"

"Đề phòng nghiện game!" Khổng Dịch tức giận nói, sau đó thân hình biến mất ngay tại chỗ, bị hút vào không gian làm bài tập đề phòng nghiện game.

Hơn hai mươi phút sau, làm hết bài tập, Khổng Dịch lại đạt được điểm tối đa, được thả ra khỏi không gian làm bài.

Lúc này Mạc Tiểu Tân còn đang chờ hắn ta. Thấy Khổng Dịch xuất hiện, anh ta không nhịn được nở nụ cười chế nhạo.

Khiến Khổng Dịch thấy chỉ muốn đánh người!

Chẳng qua bởi vì trước đó đã nói là trả lời câu hỏi của mình thì sẽ dạy anh ta học thuật phân giải, cho nên Khổng Dịch chỉ có thể vừa mang thù vừa dạy anh ta học tập.

Dưới sự chỉ bảo của Khổng Dịch, Mạc Tiểu Tân không ngừng hiểu thêm nhiều hơn về thuật phân giải, cũng tràn đầy lòng tin đối với thí luyện chuyển chức.

Thời gian trôi qua, trời tảng sáng, Khổng Dịch bỗng dừng dạy học, nói: "Ngày mai lại dạy anh. Bây giờ tôi phải rời đi!"

Mạc Tiểu Tân đang suy nghĩ kỹ càng về kiến thức mà Khổng Dịch vừa dạy, nghe vậy thì lại kinh ngạc ngẩng đầu lên: "Lại là chuyện gì nữa?"

"Đi học!!" Khổng Dịch tức giận nói.

Dứt lời, hắn ta lập tức biến mất khỏi trò chơi.

Ai hiểu được sự bất đắc dĩ của học sinh tiểu học chứ!

Đến trường, học tập, làm bài, không thể trốn thoát combo này, đó chính là số mệnh của học sinh tiểu học.

Cho dù chơi game thì cũng phải thế. Thời đại này không có cách nói mượn chứng minh nhân dân để vượt mặt hệ thống đề phòng nghiện game, không có bug để mà chui đâu!

Quá khó khăn!

⚝ ✽ ⚝

Tối nay, Khổng Dịch mệt mỏi tan học về nhà. Sau khi ăn cơm tối, làm bài tập xong, hắn ta lại đăng nhập vào trò chơi.

Lúc này, Mạc Tiểu Tân vẫn ngồi ở chỗ cũ, ôm sách còn đang tiếp tục học tập.

Thấy Khổng Dịch xuất hiện, anh ta đang định chào hỏi thì lại phát hiện Khổng Dịch bỗng biến mất tại chỗ.

Kinh ngạc trong chốc lát, anh ta không nhịn được cười, biết thằng nhóc này lại đi làm bài đề phòng nghiện game.

Nhưng sau khi cố gắng học tập, Khổng Dịch đã có thể đối phó với kho đề chống nghiện game một cách dễ dàng. Hắn ta nhanh chóng trả lời hết câu hỏi, rời khỏi không gian thí luyện.

Trở lại trong game, lập tức thấy Mạc Tiểu Tân đang cười sung sướng, Khổng Dịch cảm thấy thật tức tối!

Có điều nếu đã nói là muốn dạy thì phải tiếp tục dạy!

Đêm nay, Khổng Dịch tranh thủ thời gian giảng hết phần sau của cuốn "Cẩm Nang Nhập Môn Của Phân Giải Sư", lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Mạc Tiểu Tân cũng không khiến hắn ta thất vọng, đúng là rất có tài năng, vừa dạy đã hiểu, coi như đã học được sơ sơ. Kế tiếp cần anh ta tự thực hành, luyện tập một phen thì khả năng thực tiễn sẽ không thành vấn đề.

Nhưng khi dạy Mạc Tiểu Tân, hắn ta cũng hỏi tại sao Mạc Tiểu Tân lại muốn học những nội dung này.

Sau khi biết được rất nhiều lợi ích sau khi chuyển chức sang chức nghiệp sinh hoạt từ lời nói của Mạc Tiểu Tân, Khổng Dịch cũng nảy sinh ý tưởng chuyển chức.

Hiện giờ hắn ta muốn bắt đầu tu luyện. Ngoài việc phát triển theo cách cướp đoạt ra thì hắn ta còn cần một lượng lớn tài nguyên dùng để tiêu hao trong lúc tu luyện. Chỉ có như vậy thì mới nhanh chóng trưởng thành.

Lúc trước hắn ta là Nhân Tổ, muốn tài nguyên tu luyện chỉ cần nói một tiếng là được, sẽ có người đưa tới cho hắn ta.

Nhưng bây giờ hắn ta chỉ là học sinh tiểu học. Ở đây không có ai chiều hắn ta, muốn tài nguyên thì phải tự cố gắng mới được.

Cho nên khi nghe Mạc Tiểu Tân nói chỉ cần chuyển chức sang chức nghiệp sinh hoạt thành công thì có thể dùng những thứ do mình chế tạo đổi lấy một lượng lớn tài nguyên, hắn ta không khỏi manh động.

Hơn nữa, sau khi chuyển chức thành công thì còn có thể nhận được đạo cụ chức nghiệp sinh hoạt quý giá cùng với phần thưởng hồn tệ, điều đó càng khiến hắn ta kiên định với ý tưởng này. Dù sao chỉ cần ra tay thôi, cớ sao mà không làm chứ.