← Quay lại trang sách

Chương 1317 Cuộc Đối Đầu Cuối Cùng

Thực tế hắn hoàn toàn có thể dùng thần khí để in rất nhiều nội dung trong sổ tay vào đầu mình.

Nhưng hắn lại không làm thế.

Cũng như bắt những người chơi học tập chức nghiệp sinh hoạt, hắn làm thế là để học tập quá trình sáng tạo một cách chi tiết để chuẩn bị cho việc phát minh, sáng tạo sau này.

Nếu chỉ dựa vào việc in tri thức thì hắn sẽ chỉ có thể phục chế lại khuôn mẫu trong đầu chứ không còn khả năng sáng tạo cái mới.

Muốn sáng tạo thứ gì thì có thể chế tạo ra thứ đó giống như Bắc Ly mới là điều mà Lục Vô khao khát.

Một lát sau, Lục Vô khép sách lại, vung tay lên, một chiếc răng dính máu xuất hiện trong tay hắn.

Trận chiến xuyên thế giới ngày hôm qua, hắn tổn thất một lượng lớn hồn tệ.

Nhưng không phải là không có thu hoạch. Bởi vì hắn chiếm được chiếc răng của hóa thân Đông Hoàng.

Lục Vô vốn định kêu Bắc Ly chế tác nó thành vật tổ phản diện của Đông Hoàng Thái Nhất để tích lũy lực lượng hấp thụ được từ Đông Hoàng Thái Nhất giống như Thần Thụ Thanh Đồng, khiến hắn ta dần dần suy nhược vì bị người chơi hấp thụ lực lượng.

Có điều Tiểu Bắc Ly lại lắc đầu từ chối.

Lý do rất đơn giản.

Bởi vì thực lực của Đông Hoàng Thái Nhất quá mạnh, thể phản diện trực tiếp sinh ra liên kết với hắn ta thì sẽ rất nguy hiểm.

Có lẽ sẽ khiến hắn ta phát hiện ra sự tồn tại của không gian thần khí, cho nên để bảo đảm an toàn, vẫn đừng làm thế cho thỏa đáng.

Sau khi biết rõ nguyên nhân, Lục Vô từ bỏ ý tưởng chế tác vật tổ phản diện của Đông Hoàng Thái Nhất.

Song chiếc răng dính máu này cũng không phải là vô dụng.

Lục Vô đang chuẩn bị tặng một "niềm vui bất ngờ" cho Đông Hoàng Thái Nhất!

⚝ ✽ ⚝

Minh Phủ, Bắc Kỳ.

Trên quảng trường trung tâm, Mạc Tiểu Tân nở nụ cười hãnh diện, kiêu căng nhìn bà mẹ.

Tuy vậy, Mạc Lan Lan lại nhìn anh ta bằng ánh mắt ghét bỏ.

Bà cảm thấy con trai của mình đi nhầm đường rồi. Đang làm thánh cà khịa ngon lành mà lại đi chuyển chức thành Phân Giải Sư.

Hơn nữa, chỉ giành được hạng thứ hai mươi ba mà đã huênh hoang như thế rồi, quả thực là kém cỏi hết sức!

Trong mắt Mạc Lan Lan, đáng lẽ Mạc Tiểu Tân phải ngoan ngoãn lên diễn đàn làm mưa làm gió, tăng giá trị treo giải thưởng của mình, sớm ngày đạt tới mức tiền thưởng mười triệu hồn tệ, đó mới là chuyện mà một đứa con đủ tư cách nên làm.

Bây giờ lại không chịu tiến tới đi làm Phân Giải Sư, quả thực là lẫn lộn đầu đuôi, chắc chắn đã đi nhầm đường rồi.

"Tự sát đi! Chỉ giành được hạng 23 thôi à, quá mất mặt!" Nghĩ đến đây, Mạc Lan Lan lại cảm thấy tức giận, không nhịn được nhìn Mạc Tiểu Tân nói.

"Lúc trước mẹ còn bảo là con chỉ đi ứng phó thí luyện một chút thôi kìa, chẳng lẽ mẹ không cảm thấy thành tích bây giờ của con rất bất ngờ sao?" Mạc Tiểu Tân không nhịn được trừng mắt.

"Con trai của Mạc Lan Lan ta đây, một là giành hạng nhất, hai là dứt khoát thi rớt, không thì đều khiến tao mất mặt hết. Còn bất ngờ nữa chứ, bây giờ tao đang sợ hết hồn đây nè!" Mạc Lan Lan ghét bỏ nói.

Nghe mà xem, đây là lời nói của mẹ ruột hả?

Trong lòng Mạc Tiểu Tân tràn ngập phức tạp.

Mẹ người ta đều mong con trai mình càng có tiền đồ càng tốt, còn mẹ mình lại hoàn toàn lạc loài, chẳng những nghiện internet mà sinh con ra còn dùng để làm đồ chơi với công cụ kiếm tiền nữa chứ…

Quá thực dụng!

Mạc Tiểu Tân lập tức cảm nhật được ác ý dày đặc đến từ mẹ già!

Lúc này, Mạc Lan Lan mở khung giao dịch, ném mấy trăm kết tinh hình cầu cho Mạc Tiểu Tân: "Nếu đã chuyển chức rồi thì cũng không thể lãng phí. Phân giải mấy cái này cho tao đi!"

Thấy vậy, Mạc Tiểu Tân phản xạ mở phân tích ra.

[Linh Hạch Của U Hồn (Trân bảo nhất giai)]

Mô tả về vật phẩm: Kết tinh linh năng được sinh ra trong cơ thể u hồn với xác suất rất nhỏ, có thể dùng cho nhiều chức nghiệp sinh hoạt!

"Mẹ đưa con thứ này làm gì?" Mạc Tiểu Tân kinh ngạc.

"Trực tiếp rao bán thứ này ở trung tâm đấu giá thì quá rẻ tiền. Mày phân giải thành nguyên tố rồi lại rao bán, chắc là sẽ kiếm được nhiều hơn!"

"Đúng rồi, làm xong nhớ đưa hết tiền kiếm được cho mẹ!" Cuối cùng, Mạc Lan Lan lại nhắc nhở.

"Tiền công đâu?" Sau khi biết rõ ý tưởng của bà mẹ, Mạc Tiểu Tân trợn mắt.

"Đòi tiền công với mẹ mày hả? Mẹ nuôi mày lớn chừng này, mày có biết tốn hết bao nhiêu tiền không hả? Nếu khoản tiền đó mà dùng để nuôi lợn thì chí ít có thể nuôi được mười con! Hơn nữa, hiện nay thịt heo tăng giá, không chừng mười con heo có thể đổi được mấy trang bị tím xịn sò đó!" Mạc Lan Lan ghét bỏ nói.

"Lợn… Trang bị tím…" Thấy bà mẹ so sánh kiểu đó, Mạc Tiểu Tân không còn sức cà khịa nữa.

Tuy rằng bả nói nghe cũng hơi có lý.

Nhưng mà thầy cô từng dạy mình rằng tình thương của mẹ vô bờ bến, tại sao mình lại không cảm nhận được?

"Mày trừng mẹ làm gì? Mau phân giải bán lấy tiền đi. Gần đây mẹ già của mày rất cần tiền, suýt nữa không nhịn được bán mày trước thời hạn đó!"