Chương 1357 Ngày Tàn Của Đông Hoàng
Thông báo chắc chắn sẽ không lừa bọn họ, chứng tỏ bên trong bảo đảm là có tích trữ tài nguyên, hơn nữa ai chiếm được thì sẽ thuộc về người đó.
Nhưng vấn đề cũng nằm ở chỗ "ai chiếm được thì sẽ thuộc về người đó"!
Suy nghĩ đầu tiên nảy sinh trong đầu người chơi của các server chính là, cho dù không phải do mình chiếm được thì cũng phải do người của server phe mình chiếm được!
Nguyên nhân rất đơn giản, sự cạnh tranh giữa các server đến bây giờ đã càng ngày càng nghiêm trọng. Nếu để server khác thu hoạch được một lượng lớn tài nguyên thì sẽ là điều cực kỳ bất lợi cho server của mình.
Nhất là người chơi server Trung Hoa. Lúc này họ chỉ có một suy nghĩ.
Làm cha thì phải làm cả đời, sao có thể bị đá ra giữa đường. Cho nên lô tài nguyên này bọn tao chiếm chắc rồi!
Vì thế, những người chơi vừa rồi còn đồng tâm hiệp lực cùng chống lại kẻ địch bây giờ trở mặt ngay lập tức.
"Chú ý! Có thằng cha sát thủ khốn nạn nào đó của server Trung Hoa mở tiềm hành chuồn vào. Đập chết nó cho tao!" (Người chơi server Địa Ngục nào đó)
"Đậu, server Địa Ngục ra tay trước! Hành chết chúng nó!" (Người chơi server Trung Hoa nào đó)
"Mọi người cùng tôi đánh server Trung Hoa trước đã. Xử lý server Trung Hoa thì lợi ích mà chúng ta có thể giành được sẽ là lớn nhất!" (Người chơi server châu Âu nào đó)
"Các anh em server châu Á đi theo tôi đánh server châu Âu. Hạ gục hai server mạnh nhất thì chúng ta sẽ chiếm được nhiều lợi ích hơn!"
"Server châu Phi… Các anh em server châu Phi thích đánh ai thì đánh, thấy đứa nào đánh đứa đó. Đậu xanh rau má, dù sao phe nào thắng chúng ta cũng được chia ít tài nguyên nhất!" (Quan chỉ huy của server yếu nhất)
⚝ ✽ ⚝
Lúc mới bước vào hố trời, người chơi của các server chung sống với nhau rất hòa bình, bắt chuyện với nhau, mỉm cười tươi tắn.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, nội chiến đã bùng nổ.
Giờ khắc này, suy nghĩ trong lòng những người chơi rất đơn giản, ngoài người chơi của server nhà mình ra thì những đứa khác đều phải chết! Đều phải chết!
Trong trận hỗn chiến này, cho dù có người chơi may mắn chui vào trong hố thì cũng không thể tránh khỏi một trận ác chiến.
Đánh nhau trong đường đi, bên ngoài lại càng hỗn loạn hơn. Đến nửa sau trận chiến, những người chơi bực tức bắt đầu uống thuốc mua từ Thương Thành, tiếp tục gank nhau.
Cuối cùng, rất nhiều người chơi thậm chí hoàn toàn không có ý định vận chuyển vật tư nữa mà chỉ muốn đánh chết mấy kẻ đối địch kia một cách tàn nhẫn, hoặc là đè đầu đối thủ xuống đất mài, nói cho nó biết ai mới là cha ruột của nó!
Trong trận hỗn chiến, kẻ kiêu ngạo nhất chính là người chơi server châu Phi.
Người chơi bốn server khác kiềm chế lẫn nhau, còn người chơi server châu Phi thì không có gì mà sợ hãi.
Dù sao ông cũng yếu nhất, ai thắng ông cũng chỉ được chia ít tài nguyên nhất, cho nên thằng nào ông cũng đánh, ai thèm quan tâm mày là ai. Mấy đứa trước mắt đều phải bị đánh chết!
Họ vừa kêu gào trong kênh chat, đồng thời bắt đầu chọc trời, chọc đất, chọc không khí…
⚝ ✽ ⚝
Mỗi trận hỗn chiến, phe lấy nhiều lợi ích nhất lúc nào cũng là nhà phát hành chết tiệt luôn lặng lẽ chú ý bọn họ.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây. Thấy những người chơi còn đang điên cuồng đánh nhau, Lục Vô thở dài, lập tức nở nụ cười.
Truyền tống trận dưới lòng đất của tòa thành thị này tích trữ một lượng lớn linh tài được vật chuyển từ thiên giới, cung cấp cho Huyền Mạc chế tạo ra "thi quỷ". Lục Vô vốn định phát một đợt phúc lợi, những người chơi có thể lấy được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Nhưng không ngờ rằng những người chơi lại trực tiếp đánh nhau.
Đánh đến bây giờ, vật tư chẳng khuân vác được bao nhiêu mà người chơi đã chết mất một đống…
"Tiếc quá. Xem ra đều phải nạp vào công quỹ hết. Rõ ràng đã cho chúng bay một giờ rồi mà. Tiếc quá đi à!" Lục Vô không nhịn được lắc đầu thổn thức.
⚝ ✽ ⚝
Đến mười phút cuối cùng, tình thế chiến đấu giữa các server bỗng thay đổi.
Người chơi của các server đều không chiếm được bao nhiêu tài nguyên bỗng nhiên đổi hướng, bắt đầu đánh người chơi server châu Phi yếu nhất.
Này thì kiêu ngạo này!
Này thì làm màu này!
Này thì chửi bố mày này!
Này thì chọc trời, chọc đất, chọc không khí này…
Đồ ngu si, lại đây chịu đòn cho bố!
Vì thế, người chơi server châu Phi lúc trước còn rất ngang ngược bắt đầu chạy trối chết.
Lúc này, họ đều đần mặt ra.
Kịch bản vốn là tụi bay đánh nhau, bọn tao mặc kệ, sao lại biến thành bốn server đều đánh server châu Phi yếu nhất bọn tao?
Vô nhân đạo! Chờ bọn này mạnh lên rồi thì chúng bay đều phải chết. Hãy đợi đấy… Nupakachi…
⚝ ✽ ⚝
Cuối cùng, thông báo xuất hiện trong dáng vẻ hùng hổ của người chơi năm server. Họ bị đưa về đại vực của mình.
Lục Vô cũng thông qua truyền tống trở về nhân gian, đồng thời mang theo tất cả vật tư ở dưới lòng đất hành tinh đó, tâm trạng tồi tệ lập tức trở nên cực kỳ sung sướng.
Tuy rằng lần thể hiện này cực kỳ thất bại, song trước khi đến thì Tiểu Bắc Ly đã nói rồi, ai mà chẳng có lần đầu tiên, luyện tập thêm mấy lần là thành thạo thôi. Lục Vô tự an ủi mình như thế.