Chương 1378 Kết Thúc Cuộc Chiến
Nghe vậy, Huyễn Sát thật sự bị khiếp sợ.
Không phải chúng ta vừa thề nguyện trung thành với bộ tộc người chơi trước Lục Đạo Luân Hồi ư? Sao bây giờ lại biến thành nguyện trung thành với người nào đó rồi?
Mà người đứng sau lưng bộ tộc người chơi không phải chính là người mà Nữ Đế nguyện trung thành hay sao?
Lại nghĩ đến năng lực có thể truyền tống toàn thể tộc nhân bọn họ đến một không gian khác trong chớp mắt của người này, Huyễn Sát cảm thấy có lẽ mình đã gặp được nhân vật "trùm chân chính" mất rồi!
"Thả lỏng chút, đừng sợ hãi. Kế tiếp ta cần giúp các ngươi cải tạo thân thể một chút, đưa một số tri thức vào đầu các ngươi để các ngươi có thể hiểu biết về người chơi, mới dễ hòa nhập vào đó hơn!"
Nghe nói tới cải tạo thân thể, Huyễn Sát rất khẩn trương, nhưng không dám phản bác lại. Ông há miệng, cuối cùng vẫn không kìm nén được hỏi thẳng.
"Đừng lo lắng, lần cải tạo này chẳng qua chỉ là số liệu hóa thân thể của các ngươi mà thôi. Các ngươi cũng sẽ nhận được một năng lực hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi. Còn những thứ khác thì sẽ không hề có sự thay đổi nào cả!"
Nói xong lời này, Lục Vô cũng chẳng muốn giải thích thêm gì nữa.
Suy cho cùng thì số liệu hóa thân thể mới là điểm mấu chốt của khả năng hồi sinh. Bất cứ NPC nào gia nhập vào trận doanh người chơi đều phải trải qua một bước này.
Hơn nữa, cho dù hắn có giải thích thì Huyễn Sát cũng không hiểu. Không bằng trực tiếp đưa tri thức về lĩnh vực này vào đầu ông ta bằng thần khí, khiến ông ta trực tiếp hiểu được thì càng đơn giản hơn.
"Tiểu Bắc Ly!"
"Có!"
"Làm việc!"
"Vâng, thưa ông chủ tấm chắn hình người!" Tiểu Bắc Ly làm kính lễ với Lục Vô, sau đó xoay người nhìn đám Huyễn Sát, vung tay lên.
Nhất thời, vô số hồn lực tuôn ra từ trong kho hồn tệ, bắt đầu đốt cháy hừng hực.
Cải tạo hai trăm nghìn tộc nhân Huyễn Ngư trong một lần duy nhất, có thể nghĩ ra lượng công việc sẽ nặng nhọc cỡ nào. Muốn cải tạo từ từ mà không hao phí hồn lực là điều không thể, cho nên lúc này Tiểu Bắc Ly quyết đoán lựa chọn hao phí hồn tệ để tăng tốc cho quá trình này.
Tuy rằng làm thế sẽ tiêu hao một lượng lớn hồn tệ, nhưng bây giờ đã không phải là giai đoạn phát triển ban đầu, cần dùng hồn tệ tiết kiệm nữa.
Lục Vô hoàn toàn có thể tiêu hao được.
Dù sao cũng có quân đoàn người chơi rau hẹ đang không ngừng cung cấp chi phí cần dùng cho việc kiến thiết cơ mà!
Nói cho cùng thì cũng chỉ tóm lại bằng một câu thôi, có tiền muốn làm gì thì làm!
⚝ ✽ ⚝
Toàn thể bộ tộc Huyễn Ngư cải tạo trong cùng một lần kéo dài khoảng hai ngày.
Khi việc cải tạo kết thúc, đám người Huyễn Sát đều rung động vì tri thức mới trong đầu.
Khi Lục Vô nói rằng sau khi hoàn thành cải tạo thì họ sẽ không có bất cứ thay đổi nào khác, nhưng sẽ nhận được một năng lực cực kỳ mạnh, lúc đó Huyễn Sát còn đang đoán đó sẽ là năng lực gì.
Bây giờ ông đã biết rồi.
Hồi sinh không giới hạn, cũng tức là thân thể bất tử!
Linh hồn bất diệt thì thân xác có thể tái tạo không giới hạn. Theo Huyễn Sát thấy, năng lực này quả thực là cướp mối làm ăn của Lục Đạo Luân Hồi.
Nhưng loại năng lực nghe có vẻ vô đối này, mình lại thật sự sở hữu nó...
Giờ khắc này, Huyễn Sát kích động đến tột độ.
Có năng lực như vậy thì quả thực là chẳng cần sợ cái đếch gì cả!
Ông không thể tưởng tượng được rằng vị đứng sau màn kia rốt cuộc là ai mà lại có thể giao cho người khác năng lực vô đối này một cách tùy ý như thế.
Nghĩ tới nghĩ lui, ông cho rằng người đứng sau màn có khi lại là vị Đại Đế chấp chưởng âm phủ nào đó cũng nên!
Bây giờ ông đã hiểu tại sao khi đó Lưu Sách lại nói rằng bộ tộc người chơi bọn họ hoàn toàn không coi thương hội Hoàng Tuyền là mục tiêu, bởi vì mục tiêu đó quá nhỏ. Bây giờ ngẫm lại, Huyễn Sát cực kỳ tán đồng với suy nghĩ này!
Thương hội Hoàng Tuyền cái búa, rác rưởi!
Tư liệu khổng lồ trong đầu khiến Huyễn Sát lập tức bành trướng, cảm thấy từ nay về sau Huyễn Ngư tộc cũng coi như là quật khởi, không cần phải lo lắng cho tương lai nữa.
Chẳng qua sau khi xem xét nội dung phần sau một cách cẩn thận, ông cũng biết sau khi gia nhập Bắc Kỳ, họ có nghĩa vụ như thế nào.
Không phải là chiến đấu, mà là giúp đỡ bộ tộc người chơi phát triển!
Đối với chuyện này, Huyễn Sát lại cảm thấy rất vui vẻ mà không nảy sinh tâm lý kháng cự.
Thực tế ông đã sớm chán ghét việc giết chóc. Nhưng nếu không giết chóc, không đi cướp đoạt để phát triển thì sớm muộn gì cũng sẽ có thế lực lật đổ Huyễn Ngư tộc bọn họ, thay thế vị trí của họ. Cho nên ông và tộc nhân không thể không làm thế.
Khi tàn sát trở thành điều tất yếu thì dù thế nào đi chăng nữa họ cũng phải làm. Đó không phải là điều mà sở thích cá nhân có thể quyết định được. Suy cho cùng thì hết thảy đều là để "sinh tồn" mà thôi.