Chương 1380 Hậu Duệ Nhân Tộc
Nói cách khác, khi đó lớp ngụy trang của hắn ta trước mặt người chơi quả thực là một trò đùa, chẳng có tác dụng gì cả!
Nhưng bây giờ ngẫm lại, hắn ta trái lại còn cảm thấy may mắn vì mình bị lừa.
Nếu không phải bị lừa thì Huyễn Ngư tộc bọn họ cũng sẽ không có cơ hội gia nhập vào phe người chơi, trở thành một phần tử của thế lực này.
Bây giờ Yến Mạch cảm thấy quyết định này chuẩn khỏi phải chỉnh!
Bất giác, Yến Mạch đã đi đến bên bờ biển Lưu Ly.
Gió biển se lạnh phả vào mặt, trong lòng Yến Mạch bỗng dâng lên hào hùng vô hạn.
Từ nay trở đi, ta chính là tộc trưởng Huyễn Ngư tộc, ta sẽ dẫn dắt Huyễn Ngư tộc đi về phía tương lai tươi sáng hơn!
Nghĩ đến đây, hắn ta bỗng nhớ tới rất nhiều phương pháp phụ trợ bộ tộc người chơi phát triển, đồng thời kiếm được hồn tệ mà lão tộc trưởng Huyễn Sát đề nghị.
Hắn ta bắt đầu suy tư nên lựa chọn cái nào, chuẩn bị cho bước tiếp theo của Huyễn Ngư tộc.
"Overkill! Ha ha ha, đồ ngốc! Danh hiệu thần bài của ông nội Đồng Quải nhà mi không phải là nói suông đâu nhé!"
Lúc này, một tiếng hét kiêu ngạo cắt ngang mạch suy nghĩ của Yến Mạch. Hắn ta bèn quay đầu lại xem thử chuyện gì đang xảy ra.
Yến Mạch phát hiện một nhóm người mà hắn ta từng gặp trong nghi thức lên ngôi lúc nãy bây giờ đang quây quần một chỗ, dường như đang làm gì đó. Bên cạnh họ còn đặt đầy thức ăn và rượu, vô cùng sung sướng.
Lòng tò mò thúc đẩy, Yến Mạch đi về phía đám người Đồng Quải.
Những người đang đánh bài bên bờ biển lúc này chính là Đồng Quải, Bàn Thạch, Hao Thiên, một chị gái Mộc Linh tộc cùng với hai người chơi.
Sau khi đã ăn uống xong xuôi trong nghi thức lên ngôi của Yến Mạch, bây giờ họ lại tụ tập một chỗ, bắt đầu trò giải trí hằng ngày.
Sau khi hét lớn overkill, Đồng Quải tràn ngập kiêu ngạo, khí thế như thể ông đây giỏi nhất thiên hạ, thò tay ra trước mặt chị gái Mộc Linh tộc nói: "Con nhóc Mộc Linh tộc kia, mau trả tiền đây, ai bảo mi kiếm bao nhiêu là tiền thưởng của ông, đây chính là báo ứng!"
"Sắp cháy túi rồi!" Cô gái Mộc Linh tộc mặc váy xanh, khuôn mặt cực kỳ đáng yêu gật đầu với vẻ ủ rũ, ngoan ngoãn mở chức năng giao dịch, chuyển hồn tệ thua cuộc cho Đồng Quải.
"Còn ngươi nữa! Rõ ràng giàu chảy mỡ, đừng có cằn nhằn lúc đưa tiền kiểu đó được không hả?" Lúc này, Đồng Quải lại chỉ về phía Bàn Thạch.
Bàn Thạch trợn mắt khinh thường, song vẫn mở list giao dịch ra, nhức đầu gõ mấy con số vào rồi ấn nút giao dịch.
Sau khi thu tiền hết một lượt, Đồng Quải lại kiêu ngạo ngồi xuống: "Đây chính là thần bài đấy nhé. Mấy ván trước ta nhường các ngươi thôi. Bây giờ ta chuẩn bị đại sát tứ phương đây này!"
Nghe thấy câu này, đám người Bàn Thạch đều nở nụ cười, là nụ cười phát ra từ tận đáy lòng.
Tuy rằng Đồng Quải tự nhận là "Thần bài Bắc Kỳ", song bất kể là NPC hay người chơi đều gọi nó là "Máy ATM". Thắng là ngẫu nhiên, thua mới là chuyện bình thường của Đồng Quải. Nó cũng thường xuyên vì thế mà sống vô cùng túng quẫn.
Thế nhưng Đồng Quải lại chưa bao giờ hối cải, hơn nữa còn thích thú với điều đó.
Thậm chí, những người chơi còn phát hiện một hiện tượng.
Chỉ cần "Phòng Rèn Đồng Quải" mở cửa đúng giờ thì không cần phải nghĩ, chắc chắn là Đồng Quải lại thua sạch tiền mất rồi.
Thân là người có cá tính nhất trong đám NPC, Đồng Quải chẳng học được thứ gì tốt lành từ chỗ người chơi, ngược lại toàn học hết thói xấu.
Chửi tục, say rượu vân vân... Sống hệt như là thế lực ác ôn, còn hơn cả người chơi.
Bây giờ hiếm lắm mới thắng một lần, khí thế kiêu ngạo trong lòng Đồng Quải dâng lên mãnh liệt. Vì thế nó cầm một bầu rượu lên, uống "ực ực" mấy ngụm.
"Các ngươi đang làm gì vậy?" Lúc này, Yến Mạch đến gần tò mò hỏi họ.
Nghe thấy câu hỏi, Đồng Quải xoay người lại, phát hiện là Yến Mạch thì nở nụ cười: "Chà, đây không phải là tộc trưởng mới của Huyễn Ngư tộc sao? Có muốn làm mấy ván không?"
Yến Mạch tò mò hỏi: "Trò này chơi thế nào? Chơi cái này có thể kiếm được hồn tệ không?"
Đồng Quải gật đầu với vẻ đương nhiên: "Dĩ nhiên là kiếm được rồi. Vừa nãy ta mới kiếm được hơn 3000 hồn tệ đấy nhé. Nào, ngươi ngồi xuống đây, ta sẽ dạy cho ngươi. Đã gia nhập vào Bắc Kỳ rồi thì sao có thể không trải nghiệm một chút trò giải trí đặc sắc nhất, đồng thời cũng thú vị nhất Bắc Kỳ này được chứ!"
Nghe vậy, Yến Mạch lập tức gật đầu. Dưới sự thôi thúc của lòng hiếu kỳ, hắn ta ngồi xuống bên cạnh Đồng Quải.
Đồng Quải cũng không ngại hắn ta là người mới quen, khoác tay lên vai Yến Mạch, bắt đầu kể cho hắn ta nghe trò này nên chơi thế nào theo hiểu biết của mình.
Nghe một lúc, Yến Mạch bỗng nhiên cũng hơi manh động.
Hắn ta đang lo không biết nên kiếm nhiều hồn tệ cho tộc nhân dùng như thế nào, nghe Đồng Quải nói thứ này có thể kiếm tiền rất nhanh, hắn ta lập tức manh động muốn gia nhập.