Chương 1398 Những Bước Chân Bất Tử
Bây giờ nghe Mạc Tiểu Tân nói là phối phương ủ rượu có thể kiếm được rất nhiều tiền, sao hắn ta lại không xúc động cho được.
Tuy nhiên, trong lòng Khúc Túy vẫn có rất nhiều nghi ngờ.
Hắn ta không rõ tại sao người này lại không đi tìm người chơi ủ rượu khác mà ngược lại tìm đến người thuộc tầng lớp newbie như mình.
Sau đó, lời nói tiếp theo của Mạc Tiểu Tân khiến nghi ngờ trong lòng hắn ta biến mất: "Đầu tiên, tôi cần thiết phải thừa nhận rằng phối phương ủ rượu do tôi cung cấp cực kỳ khó khăn. Giai đoạn hiện giờ hoàn toàn không có người chơi nào có thể thành công ủ được nó. Thực tế thì tôi cũng không cho rằng anh có thể thành công đâu, nhưng anh rất có tiềm lực. Theo lời của những người chơi trên diễn đàn thì loại rượu mà anh ủ tiến bộ theo từng ngày, đây cũng là lý do mà tôi tìm đến anh!"
Nghe vậy, Khúc Túy gật đầu, nhìn Mạc Tiểu Tân nói: "Có thể cho ta xem phối phương trước được không? Để ta ước lượng thử xem, sau đó lại nói cho cậu biết ta có đồng ý hay không!"
"Được!"
Mạc Tiểu Tân không hề chần chờ mà quyết đoán lấy phối phương rượu Cầu Hồn từ trong không gian ra đưa cho Khúc Túy.
Khúc Túy mang theo tâm trạng tò mò, bắt đầu xem kĩ bản vẽ phối phương ủ rượu Cầu Hồn.
Tuy nhiên xem được một lát, Khúc Túy không khỏi trợn tròn mắt.
Linh tài được ghi trong này khiến hắn ta hoa cả mắt. Tùy tiện mở Thương Thành ra tìm tòi thì mỗi loại linh tài đều được bán với giá không hề thấp chút nào.
Phối phương cao cấp cỡ này thật sự khiến Khúc Túy trợn tròn mắt.
"Thế nào rồi?" Mạc Tiểu Tân hỏi bằng giọng đầy mong đợi.
"Quá khó… Ta cảm thấy mình khó mà làm nổi." Khúc Túy xấu hổ nói.
"Chẳng lẽ anh không muốn thử sao?"
"Cậu chi tiền hả?" Khúc Túy hỏi ngược lại.
Giờ thì đến lượt Mạc Tiểu Tân xấu hổ.
Bà mẹ, nói cho cùng vẫn là nghèo khổ hạn chế hết thảy!
"Thợ ủ rượu các anh không phải đều rất giàu có hay sao? Chẳng lẽ anh không muốn lấy một chút ra để đặt cược? Lỡ phát tài thì sao?" Mạc Tiểu Tân không cam lòng dò hỏi.
"Giàu là người khác. Ta mới khởi bước, ngay cả quần thể khách hàng cố định còn chưa có, hơn nữa bán cũng là loại rượu rẻ tiền nhất, không có lợi nhuận gì cả, cho nên không có tiền!" Khúc Túy trả lời cặn kẽ.
"Thực ra ta vẫn có ý định thử một lần." Cuối cùng, Khúc Túy nói thêm một câu.
Thực tế, khi thấy phối phương khó khăn cỡ này thì trong lòng Khúc Túy vô cùng rung động, rất muốn thử một lần.
Nhưng nói cho cùng thì vẫn là không có tiền. Hao tổn linh tài kếch xù cỡ này thì hắn ta hoàn toàn không đủ sức gánh vác.
"Hiện tại anh đang có bao nhiêu hồn tệ?" Mạc Tiểu Tân hỏi.
"2300."
Nghe vậy, Mạc Tiểu Tân mở ba lô xem số hồn tệ bốn đơn vị trong túi tiền của mình.
Nhất thời cảm thấy kế hoạch phất nhanh của mình lâm vào cản trở.
Không có tiền, không có tiền thì cái gì cũng không làm được.
Chỉ dựa vào hồn tệ trong tay hai người họ cộng lại thì chẳng mua được bao nhiêu tài liệu, huống chi vẫn còn khả năng thí nghiệm thất bại.
Hơn nữa, nếu đã thử thì nói kiểu gì cũng phải chuẩn bị hai phần tài liệu để đề phòng ngoài ý muốn.
Giờ khắc này, Mạc Tiểu Tân lâm vào trầm tư.
Mộc Linh tộc mua hai phần linh tài ủ rượu Cầu Hồn mất bảy trăm năm mươi nghìn hồn tệ, vậy thì một phần chính là ba trăm bảy mươi lăm nghìn, nếu một ngày mình câu cá kiếm được một trăm hồn tệ…
Vậy thì phải bưng gạch mười năm mới có thể thử một lần???
Sau đó luyện chế ra rượu Cầu Hồn sinh thời?
Nghĩ đến đây, Mạc Tiểu Tân lại đau răng, cảm thấy kế hoạch phất nhanh với chuộc thân của mình chắc là không thành công rồi.
Giờ đi đâu kiếm tiền đây?
Thấy Mạc Tiểu Tân thất thần, Khúc Túy hỏi: "Làm sao bây giờ?"
Mạc Tiểu Tân trợn trắng mắt: "Anh có quen người chơi nào mà cực kỳ giàu có không? Bảo người đó đầu tư đi."
Nghe vậy, Khúc Túy lưỡng lự: "Thế thì không ổn lắm đâu…"
"Người muốn kiếm nhiều tiền thì đừng câu nệ tiểu tiết. Anh có hại anh ta đâu mà, chẳng qua là kéo anh ta cùng làm giàu thôi!"
"Thế lỡ thất bại thì sao?"
"Lỡ gì mà lỡ. Phải tự tin lên hiểu không? Anh có thể!"
⚝ ✽ ⚝
Đối thoại một lát, Khúc Túy cảm thấy mình bị tẩy não.
Nhưng không hiểu sao, biết rõ là tẩy não mà hắn ta vẫn muốn thử một phen.
Bản vẽ cao cấp cỡ này, không chừng "rượu" ủ thành công thật sự có thể bán được rất nhiều tiền.
Khi đó có tiền rồi thì hắn ta muốn ủ loại rượu nào thì ủ loại đó, muốn uống rượu nào thì uống cái đó…
Nghĩ đến đây, ý tưởng muốn ủ rượu Cầu Hồn của Khúc Túy càng sâu sắc hơn.
Quan trọng nhất là, thân là người mê rượu, hắn ta cũng muốn nếm thử loại rượu tiên có phẩm chất Thiên Nhưỡng này có hương vị như thế nào. Đây mới là cám dỗ lớn nhất đối với hắn ta!
Kết quả là hai người ăn nhịp với nhau, chuẩn bị kéo một nhóm người nhập cổ, tiếp tục kế hoạch phất nhanh của họ.