Chương 1400 Những Chiến Binh Cổ Đại
Sau đó, hai người bắt đầu thu mua linh tài trong trung tâm đấu giá, mua mua mua một trận thỏa thích!
Cảm giác quét hàng trong trung tâm đấu giá khiến hai người phấn khởi tột độ.
Có tiền sẽ cho người ta cảm giác cường đại đến mức không gì là không thể làm được.
⚝ ✽ ⚝
Lúc này, khu vực giáp giới giữa hải vực Vọng Hư và hải vực Khuê Long.
Một bóng người nhanh chóng bay đến từ nơi xa, thân ảnh như quỷ mị hòa tan vào trong bóng đêm, bỗng chốc nhào xuống mặt biển.
Bóng người này không gợi ra bất cứ một cơn sóng nhỏ nào, nhanh chóng lặn xuống đáy biển sâu.
Lặn xuống một mạch, áp suất của nước không ngừng dâng lên, nhưng tốc độ của người đó vẫn không hề giảm bớt.
Dần dà, lốc xoáy ngầm cuồng bạo dưới đáy biển xuất hiện xung quanh người đó.
Nhưng bóng người này lại có thể xuyên qua giữa những lốc xoáy một cách dễ dàng, không bị cản trở chút nào.
Tiếp tục lặn xuống dưới, người đó bơi đến trước một đống tảo biển không hề bắt mắt.
Lúc này, người đó dừng lại, đi về phía đống hải tảo.
Chỉ trong phút chốc, cảnh tượng xung quanh thay đổi hoàn toàn. Tầm mắt tối tăm bỗng trở nên sáng sủa, nước biển bao bọc xung quanh cũng bị ngăn cản đằng sau.
Bóng đen che lấp bên ngoài cơ thể người kia cũng tan biến, để lộ hình dạng thật của người đó.
Người đó mặc áo choàng màu đen che lấp toàn thân, đeo mặt nạ quỷ trên mặt, sau lưng còn có dấu ấn "Dòng nước xiết" tượng trưng cho thương hội Hoàng Tuyền.
Nếu Hải Vương ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra người này.
Đó chính là Ảnh trưởng lão của thương hội Hoàng Tuyền!
Lúc này, Ảnh trưởng lão đưa mắt nhìn xung quanh, im lặng thật lâu rồi cất bước đi đến chỗ hai cây cột đầu rồng ở chính giữa khu vực này.
Đứng trước cột đầu rồng, Ảnh trưởng lão gỡ mặt nạ xuống, để lộ khuôn mặt đầu lâu khiến người ta sợ hãi, không có một chút máu thịt nào, ngọn lửa u hồn bùng cháy trong đầu.
Lúc này, ông chậm rãi quỳ xuống trước cột đầu rồng, cúi đầu thì thào những lời nói mơ hồ, từng giọt nước mắt được ngưng tụ bằng hồn hỏa rơi xuống.
Mỗi một năm, ông đều sẽ đến đây một lần để truy điệu các vong linh đã khuất.
"Vù, vù." Lúc này, cột đầu rồng rung động, phát ra tiếng rên rỉ như khóc như kể.
Nghe tiếng rên rỉ của cột đầu rầu, Ảnh trưởng lão chậm rãi ngẩng đầu, vuốt ve cây cột điêu khắc đầy dấu ấn phù văn, xương tay lướt qua đường vân, đọc lại câu chuyện xa xưa được ghi trên thân cột đầu rồng.
Đó là câu chuyện về người khiêu chiến.
Ông đã sớm quên mất đó là chuyện bao nhiêu năm về trước, tóm lại là rất lâu rồi.
Ngày xưa, trên vùng biển này có một người khiêu chiến, hắn ta là một trong những người ít ỏi dám gan dạ đối kháng trực diện với thương hội Hoàng Tuyền.
Có người thành lập vương triều hùng mạnh là để giành được những thứ như địa vị, ích lợi vân vân…
Nhưng có người thành lập vương triều chỉ để lật đổ trật tự cũ.
Người đang nằm dưới lòng đất kia chính là người sau.
Người kia đã từng sở hữu một thế lực khổng lồ trải dài qua nhiều hải vực. Nhưng hắn ta không dẫn dắt các thuộc hạ tiến vào hải vực trung tâm Hoàng Tuyền, mà lựa chọn chiến đấu với điều không công bằng lớn nhất.
Điều không công bằng lớn nhất đó chính là thương hội Hoàng Tuyền.
Tên hắn ta là Ảnh Tử, sinh ra trong một gia tộc hải thương.
Thân là hải thương thì đương nhiên không thể tránh khỏi phải tiếp xúc với thương hội Hoàng Tuyền, hơn nữa hằng năm đều phải nộp thuế mậu dịch chiếm 60% lợi nhuận.
Đến tận bây giờ, Ảnh trưởng lão vẫn còn nhớ rõ lúc nhắc tới thương hội Hoàng Tuyền trong khi đang giảng bài về kiến thức mậu dịch hải thương thì bóng dáng gầy yếu đó đã hỏi mình rằng: "Tại sao lại phải dâng cống cho họ? Chúng ta có thể liên hợp tất cả thương hội chống lại ách thống trị của thương hội Hoàng Tuyền cơ mà!"
Đến tận bây giờ, mỗi khi nhớ lại câu hỏi đó thì Ảnh trưởng lão lại nghĩ, có lẽ đó chính là lúc Ảnh Tử bước lên con đường không lối về ấy.
Khi đó, Ảnh trưởng lão cười trả lời rằng: "Đóa hoa đầu tiên bị hái trong vườn hoa luôn là bông hoa đẹp nhất, tươi tắn nhất. Tuy rằng suy nghĩ của con không sai, nhưng lại giống như đóa hoa tươi thắm, sẽ trở thành mục tiêu chú ý đầu tiên của kẻ hái hoa, là điều không thể thực hiện được!"
Nghe thấy câu trả lời của ông, Ảnh Tử nhỏ tuổi không nói thêm gì nữa mà chỉ im lặng gật đầu.
Đó là lần đầu tiên Ảnh trưởng lão chú ý tới đứa trẻ tên là Ảnh Tử mới tiến vào học đường của gia tộc ấy.
Từ đó về sau, đứa trẻ ấy đã thể hiện tư chất cực cao, khiến ông phải nhìn chăm chú vào nó.
Bất kể là tu luyện hay tài trí thì Ảnh Tử đều vượt xa những người bạn cùng trang lứa.
Có thể nói rằng Ảnh trưởng lão đã tận mắt chứng kiến vị vương giả ấy quật khởi.
Từ một thế lực hải thương tầm thường ban đầu đến thế lực lũng đoạn nhiều phương diện phát triển của cả hải vực, cuối cùng là một vương triều Ảnh Tử trải dài qua nhiều hải vực.