← Quay lại trang sách

Chương 1403 Hải Vương

Ít nhất trong mắt Ảnh trưởng lão, bộ tộc người chơi có lẽ chính là một thế lực đóng vai trò như thế.

Bởi vì nếu bộ tộc người chơi đã dám cấu kết với Hải Vương cùng đi cướp bóc thuyền buôn của thương hội Hoàng Tuyền thì ít nhất chứng tỏ rằng bộ tộc người chơi cũng có dã tâm giống như vậy.

Đây cũng là lý do khiến Ảnh trưởng lão lựa chọn giúp đỡ bộ tộc người chơi.

Tới tận bây giờ, vẫn không một ai biết được bí mật của ông. Ông vẫn là Ảnh trưởng lão tận tâm tận lực vì sự phát triển của thương hội Hoàng Tuyền, chưa bao giờ có người nghi ngờ điều đó.

Ông cũng sẽ vẫn tiếp tục giấu trong bóng tối, im lặng chú ý, im lặng mong chờ…

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, nhưng ý tưởng lật đổ thương hội Hoàng Tuyền của ông chưa bao giờ thay đổi!

⚝ ✽ ⚝

Sau khi tưởng nhớ trong chốc lát, Ảnh trưởng lão đứng dậy, lại đội mặt nạ và khoác áo choàng đen.

Trước khi rời đi, ông cất bước đi vòng ra đằng sau cột đầu rồng.

Ông vô thức nhìn lướt qua bảo rương mà lần trước mới để ở đây, thân thể không khỏi chấn động.

Bởi vì bảo rương đã biến mất rồi!

Giờ khắc này, Ảnh trưởng lão chấn động mãnh liệt, thân hình không nhịn được run rẩy, hồn hỏa trong đầu lập lòe liên tục, có thể thấy cảm xúc của ông lúc này đang dao động mãnh liệt.

Ông vung tay lên, thế giới trước mắt biến thành màu xám trắng trong tích tắc. Mà trong thế giới xám trắng này lại có một đường quỹ tích sinh mệnh màu lục nhạt.

Vào lúc này, quỹ tích của sinh vật đến từ bên ngoài tiến vào, đồng thời hoạt động ở bên trong không gian này đều hiện lên trước mắt ông một cách rõ rệt.

Đưa mắt nhìn trong chốc lát, Ảnh trưởng lão lâm vào trầm mặc.

Bản vẽ rượu Cầu Hồn vốn là thứ mà ông để lại cho Hải Vương.

Sau khi sự kiện cướp bóc trên biển xảy ra, ông đã tán thành Hải Vương, cho rằng có lẽ gã ta sẽ đạt tới trình độ mà trước kia Ảnh Tử đã từng đạt được.

Lý do ông để bản vẽ rượu Cầu Hồn có thể mở cửa ngôi mộ ở đây vốn là vì giúp Hải Vương có thể tìm thấy bản vẽ rượu Cầu Hồn dưới sự sắp đặt của ông, sau đó khiến gã ta vô tình phát hiện bí mật che giấu đằng sau bản vẽ, tiếp thụ truyền thừa của Ảnh Tử.

Mà mọi sắp đặt đều chỉ là để giúp Hải Vương nhận được truyền thừa càng thuận lợi hơn mà thôi.

Ông chưa bao giờ nghĩ tới việc đích thân ra mặt.

Bởi vì nếu Hải Vương thất bại thì ông còn có thể nấp trong bóng tối tìm người thừa kế khác, tiếp tục kế hoạch lật đổ thương hội Hoàng Tuyền của ông!

⚝ ✽ ⚝

Tất cả mọi thứ đều là kế hoạch của Ảnh trưởng lão, mục đích chính là lật đổ thương hội Hoàng Tuyền.

Nhưng đúng lúc ông chuẩn bị tặng truyền thừa cho Hải Vương thì lại xảy ra sai sót.

Ảnh trưởng lão không thể ngờ được điều này.

Bản vẽ rượu Cầu Hồn biến mất….

Ông đặt bản vẽ rượu Cầu Hồn ở đây chứ không phải là rượu Cầu Hồn thành phẩm là vì sợ Hải Vương phát hiện vấn đề về thời hạn của rượu, do đó nghi ngờ chuyện này.

Nhưng nếu đặt trong bảo rương thì lại có thể khiến Hải Vương cho rằng bản vẽ rượu Cầu Hồn vẫn nằm ở chỗ này, chưa bao giờ bị người khác phát hiện.

Mục đích chính là để che giấu bản thân mình.

Sau này ông cũng sẽ làm cho Hải Vương biết được bí mất của bản vẽ rượu Cầu Hồn nhờ "trùng hợp", đồng thời gặp được người bí ẩn biết ủ rượu.

Nhưng bước đầu tiên trong kế hoạch lại xảy ra sai sót.

Ảnh trưởng lão không khỏi lâm vào trầm tư.

Ông biết, mình phải thay đổi kế hoạch thôi.

⚝ ✽ ⚝

Bờ biển Lưu Ly, Bắc Kỳ.

Lúc này, Mạc Tiểu Tân và Khúc Túy đang nghiêm túc nhìn chằm chằm "Vò Ủ Rượu", mong chờ khoảnh khắc thành phẩm xuất hiện.

Thời gian trôi qua, thời gian nửa ngày vụt qua nhanh như chớp. Lúc này, Khúc Túy vốn luôn trong trạng thái tập trung tinh thần bỗng thò tay ra cầm lấy nắp Vò Ủ Rượu, hít sâu một hơi rồi chậm rãi nhấc nó lên.

Mùi thối rữa tanh tưởi bỗng chốc phả vào mặt hai người.

"Ọe!"

Mạc Tiểu Tân và Khúc Túy không nhịn được nôn khan.

Lúc này trong Vò Ủ Rượu, chất lỏng màu đen đặc sệt đang sôi trào, tỏa ra từng luồng khí hôi thối khó ngửi đến mức chấn động tinh thần.

"Thế này… Thất bại rồi hả?" Mạc Tiểu Tân bịt mũi, nhìn Khúc Túy dò hỏi.

"Ừ." Khúc Túy gật đầu bất đắc dĩ.

Lần này đã là lần thử nghiệm thứ hai của họ.

Trong mắt Khúc Túy, lúc ủ hỗn hợp các loại linh tài nguyên tố tử, diệt này quả thực là cơn ác mộng.

Hai lần thất bại đều như thế. Đừng nói là uống thứ vừa ủ ra, chỉ ngửi mùi thôi đã muốn nôn mửa rồi.

Thứ này có cho không thì người ta cũng chẳng cần, huống chi là bán lấy tiền.

Nhìn chất lỏng màu đen còn đang sôi sục, Mạc Tiểu Tân không khỏi đau lòng.

Dường như cảnh tượng hồn tệ bốc cháy hừng hực trong lửa đang xuất hiện trước mắt anh ta.

Hai lần thất bại, hơn bảy trăm nghìn hồn tệ cứ thể đổ xuống sông xuống biển.

Bây giờ Mạc Tiểu Tân đã hiểu tại sao Mộc Linh tộc giàu có lắm tiền lại quyết đoán từ bỏ ủ loại rượu này.