← Quay lại trang sách

Chương 1408 Mở Cửa Mộ

Thấy vậy, Mạc Tiểu Tân vô cùng vui sướng, biết mình đã dùng đúng cách rồi.

Nhưng quá trình này chỉ kéo dài một lát rồi kết thúc, ánh sáng đen phát ra từ cột đầu rồng lại biến mất không còn bóng dáng.

Thấy vậy, Mạc Tiểu Tân lập tức rắc thêm một chút rượu lên cột đầu rồng.

Quả nhiên, hiệu ứng lại xuất hiện. Vết gỉ sắt tróc ra, hoa văn trên cột đầu rồng dần dần rõ ràng.

Dường như những hoa văn này là một phần của một vài bức tranh.

Tuy nhiên hình vẽ quá trừu tượng, cho nên Mạc Tiểu Tân không tài nào hiểu nổi, cũng chẳng muốn hiểu.

Anh ta đến để đào kho báu chứ không phải đến khảo cổ, hoàn toàn không có tâm trạng để tìm hiểu về sự tích cuộc đời của chủ nhân ngôi mộ.

Điều duy nhất anh ta biết được chính là chủ nhân của ngôi mộ được chôn cất bằng phương thức này thì chắc chắn lúc còn sống vô cùng giàu có.

Trong lúc chờ đợi, cây cột đầu rồng này bị đánh thức triệt để, phát ra ánh sáng tối om, hơn nữa không hề biến mất.

Thấy cảnh này, Mạc Tiểu Tân mỉm cười, lập tức dội chỗ rượu còn dư trong bình về phía một cây cột đầu rồng khác.

Tuy rằng hiệu quả rõ rệt, nhưng thực tế lúc dội rượu, Mạc Tiểu Tân vô cùng đau lòng.

Đây không phải là dội rượu, mà là dội hồn tệ. Dội hồn tệ kiểu này chẳng khác nào đốt tiền cả, đúng là xa xỉ!

Không lâu sau, bình rượu Cầu Hồn đầu tiên đã bị dùng hết. May mà lần này anh ta mang theo hai bình rượu Cầu Hồn, nếu chỉ có một bình thì rõ ràng là không đủ xài.

Khi đó Mạc Tiểu Tân cũng suy xét tới tình huống này nên mới quyết định mang hai bình đến.

Khi hai cây cột đầu rồng bị đánh thức triệt để, không gian này bắt đầu rung chuyển.

Có tiếng rồng ngâm thấp thoáng truyền đến từ dưới lòng đất, ngay sau đó, hai cây cột đầu rồng thụt xuống mặt đất, một trận pháp hiện lên dưới chân Mạc Tiểu Tân, từng tiết điểm năng lượng phát sáng, cuối cùng hội tụ ở chính giữa, hình thành một cánh cửa truyền tống.

Trên cửa truyền tống này, hai đầu rồng màu đen canh giữ ở hai bên, há miệng phun năng lượng hội tụ ở trung tâm, hình thành đường hầm không gian.

"Thật hoành tráng!" Mạc Tiểu Tân không nhịn được khen ngợi.

Giờ khắc này, anh ta cũng phát hiện điểm khéo léo của thiết kế ngôi mộ này.

Rất rõ ràng, nếu lúc trước anh ta nhất thời động kinh, lựa chọn cách đào đất để mở ngôi mộ này thì chắc có đào tới ngày Chinh Chiến đóng cửa thì cũng không tìm thấy vị trí cụ thể của ngôi mộ.

Khi thấy cửa truyền tống, Mạc Tiểu Tân đã hiểu vị trí của ngôi mộ vốn dĩ không nằm dưới chân anh ta, mà là ở một khu vực khác. Nếu không thông qua hai cây cột đầu rồng thì hoàn toàn không thể mở ngôi mộ bằng thủ đoạn bạo lực được.

Tuy rằng tốn thời gian hơn một tháng, nhưng lúc này Mạc Tiểu Tân biết cuối cùng sự cố gắng của mình cũng đã nghênh đón kết quả.

Kho báu, ta tới đây, đều là của ta!

Mạc Tiểu Tân chỉ có thể hình dung cảm giác độc chiếm kho báu một mình này bằng một chữ duy nhất, đó là sướng!

Tuy nhiên anh ta vẫn chưa trực tiếp bước vào trong mà cầm bình rượu Cầu Hồn còn dư uống hết, đề phòng bất ngờ có khả năng gặp được trong mộ. Bởi vì nếu chết thì sẽ trở về Bắc Kỳ, đến lúc đó muốn lại đây thì phải mất mấy ngày, thật sự là rất lãng phí thời gian.

Rượu chảy vào cổ họng, không có bất cứ mùi vị gì, nhưng lỗ chân lông toàn thân đều được giãn nở khiến Mạc Tiểu Tân thư thái cả người.

Thông báo cũng vang lên đúng lúc này:

[Trò chơi nhắc nhở: Uống rượu Cầu Hồn, nhận được 2 lần hồi sinh tại chỗ sau khi chết (38 ngày)]

Có hai lần hồi sinh, Mạc Tiểu Tân càng thêm chắc chắn hơn. Anh ta nở nụ cười, sải bước nhanh chóng đi độc chiếm kho báu.

Đúng lúc này, Mạc Tiểu Tân bỗng phát hiện có mấy bóng người đột nhiên xuất hiện ở góc phải.

"Trời má, thực sự có kho báu kìa! Đồng Quải không lừa chúng ta!

"Ghê ghê ghê, bổn Tuyết Lê đến đào kho báu đây!"

"Dà hú! Vui quá! Mấy anh em bị lốc xoáy thắt cổ trên đường đến đây không chết vô ích rồi. Nhưng cũng phải công nhận là tiếc thật, họ không thể tận mắt chứng kiến kho báu!"

⚝ ✽ ⚝

Thấy những bóng dáng quen thuộc là Cổ Ngữ, con cún, Trần Tử Vũ… đột nhiên xuất hiện, Mạc Tiểu Tân trợn mắt há hốc mồm.

Anh ta quay đầu nhìn cửa truyền tống, lại nhìn về phía nhóm Cổ Ngữ, trên mặt toàn là dấu chấm hỏi.

Sao bảo là độc chiếm kho báu… Có vẻ như vào giờ phút này, sự việc đã xảy ra thay đổi không thể lường trước được.

Còn nữa, sao họ lại biết có mộ ở đây???

Giờ khắc này, nụ cười trên mặt Mạc Tiểu Tân dần dần tan biến.

⚝ ✽ ⚝

Vào bảy ngày trước.

Nhóm hai người Đồng Quải và Yến Mạch lừa ăn lừa uống cả ngày cuối cùng cũng bị tộc trưởng Mộc Linh tộc là Mộc Hề không thể nhịn được nữa, đuổi ra khỏi lãnh địa bộ tộc.

Sau đó, hai người không còn nơi nương náu.

Mấy ngày nay sống sung sướng quen rồi, đột nhiên bị đuổi đi, hai người không thể tiếp thu được kết quả này.