← Quay lại trang sách

Chương 1425 Đội Quân Của Thiên Giới

Biện pháp của cô nhóc rất đơn giản, đó chính là giảm thời gian truyền tống từ thiên giới tới sao Ngọc Nát để Lục Vô có đủ thời gian chuẩn bị cướp bóc!

Đây cũng là lý do tại sao đội ngũ vận chuyển vật tư của thiên giới lại đứng trong đường hầm không gian mãi mà không thể tới sao Ngọc Nát.

⚝ ✽ ⚝

Lúc này, thời gian truyền tống trong đường hầm trở nên dài dòng quá mức.

Tuy nhiên, cường giả cảnh giới Bán Thần lại không lo lắng, còn đang suy nghĩ chờ đến khi trở về thiên giới thì phải báo cáo chuyện này với cấp trên để họ giải quyết vấn đề về đường hầm không gian mới được.

Đúng lúc đó, đường hầm không gian bỗng rung chuyển, sức hút từ đằng trước bỗng tăng mạnh.

Nhận thấy biến hóa của đường hầm không gian, sắc mặt của cường giả cảnh giới Bán Thần chợt khựng lại, đặt tay lên vách tường không gian.

Ngay sau đó, trên mặt hắn ta lộ ra vẻ vui sướng, bởi vì hình như tốc độ truyền tống của đường hầm không gian đã khôi phục như cũ.

Nói cách khác, họ đã sắp đến đích rồi, không cần phải chờ đợi nữa.

Nghĩ đến đây, hắn ta quay lại nhìn các thuộc hạ nói: "Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, đường hầm không gian đã khôi phục rồi!"

Hắn ta vừa dứt lời thì người trong thông đạo phát hiện một tia sáng xuất hiện ở đằng trước.

Đúng thế, đã đến đích rồi.

Nhưng khi họ được đưa ra đường hầm không gian thì lại nhìn thấy những bóng dáng dày đặc.

Trên bầu trời, trên mặt đất, đưa mắt nhìn không thấy điểm cuối.

Chào đón họ không phải là Huyền Mạc đóng quân ở đây, mà là một loại sinh vật chưa bao giờ nhìn thấy. (Hình thái Thiên Ma)

"Kinh hỉ chưa nào? Bất ngờ chưa nào?" Lúc này, một bóng dáng lơ lửng trên trời xao nhìn hắn ta cười dữ tợn nói.

⚝ ✽ ⚝

Khi đường hầm không gian xuất hiện khác thường, hơn trăm người tu tiên áp giải vật tư của thiên giới đều rất sợ hãi.

Nhưng lúc đường hầm không gian khôi phục bình thường, trong lòng họ lại tràn ngập vui sướng.

Có điều không lâu sau, niềm vui ấy đã nhanh chóng tan biến.

Buồn quá chuyển sang vui quá còn chưa được bao lâu thì đã kết thúc.

Bước ra đường hầm không gian, đưa mắt nhìn ra xa, chào đón họ không phải là Huyền Mạc đóng quân ở nơi này, mà là những sinh vật dày đặc chưa từng thấy bao giờ.

Giờ khắc này, trong lòng người cầm đầu - Khắc Phong đã chùng xuống.

Hắn ta ý thức được đã xảy ra vấn đề.

Bởi vì ngoài Huyền Mạc và các con cháu tiên nhân ra thì đáng lẽ không có sinh vật nào khác trên hành tinh hoang vắng này mới đúng.

Cho nên sự xuất hiện của những sinh vật trước mắt này đã nói rõ cảnh ngộ hiện tại của Huyền Mạc.

Suy nghĩ đầu tiên của hắn ta lúc này chính là lập tức quay về thiên giới.

Hắn ta biết rõ thực lực của mình.

Thực lực của hắn ta còn không bằng Huyền Mạc đóng quân ở đây. Nếu ngay cả Huyền Mạc cũng không thể ngăn cản được những sinh vật này thì mình lại càng không có hy vọng.

Thế là hắn ta không hề chần chờ xoay người quát lên: "Mau vào đường hầm không gian, rút về thiên giới!

Nhưng khi hắn ta vừa dứt lời thì một bóng người bỗng xuất hiện trước đường hầm truyền tống, chặn đường bọn họ.

Đó chính Lục Vô trong hình thái hóa thân.

Lúc này, ánh sáng màu vàng phát sáng quanh người hắn, cơ bắp cân đối căng cứng, dang rộng hai tay, ngước hình hơn trăm người tu tiên trước mặt, rất có phong thái một người giữ quan ải, vạn người không thể vượt qua.

Thấy vậy, Khắc Phong không khỏi khẩn trương.

Hắn ta có thể thấp thoáng cảm nhận được sinh cơ là lực lượng sục sôi trong cơ thể người này. Cho nên hắn ta không dám chắc sẽ thắng lợi khi đối mặt với người này.

Nhưng bây giờ đường hầm trở về đã bị chặn lại. Nếu không phá vỡ vòng vây thì không còn kịp nữa rồi.

Nghĩ đến đây, hắn ta cắn răng, dứt khoát xông về phía Lục Vô.

Linh lực trong cơ thể hắn ta điên cuồng sôi trào, tụ tập trên tay phải, một quả cầu năng lượng màu xanh hình thành trong lòng bàn tay phải, đập mạnh vào mặt Lục Vô.

Thấy vậy, sắc mặt Lục Vô trở nên cực kỳ nặng nề, khẽ quát lên một tiếng, kim quang quanh thân tản ra biến thành một đóa hoa sen màu vàng chậm rãi xoay tròn sau lưng.

Thực tế lúc này Lục Vô càng không tin tưởng mình có thể chiến thắng cường giả cảnh giới Bán Thần này. Nhưng hắn biết, ít ra mình không thua về mặt khí thế.

Nghĩ đến đây, hắn hét lên một tiếng rồi xông lên.

Một chiêu này, Lục Vô cũng dồn hết toàn lực.

Nhân Hoàng khí trong cơ thể hắn cũng tụ tập trên cánh tay phải, cả cánh tay phải đều được kim quang bao trùm.

"Ầm!"

Vừa va chạm, thân hình của hai người đồng thời chấn động.

Khắc Phong lập tức lộ vẻ khiếp sợ.

Hắn ta có thể cảm nhận được sinh cơ sục sôi cùng với một luồng linh khí chưa từng thấy trong người đối phương.

Hơn nữa "lượng" của luồng linh lực này thậm chí còn không bằng một phần ba linh lực do hắn ta phóng thích, nhưng lại có khí thế ngang ngửa với hắn ta, thậm chí còn hơi áp chế, hơn nữa còn đang không ngừng dâng lên.