Chương 1466 Quân Đoàn Chiến Đấu
Bây giờ đừng nói là chống cự, Hakkar thậm chí chỉ muốn chết quách đi cho xong. Nó biết mình đã gây ra họa lớn rồi.
Trong truyền thừa có nói rất rõ rằng tuyệt đối không thể đắc tội vị thần sở hữu thần ấn này, bất kể người sở hữu thần ấn có là ai đi chăng nữa.
Nếu xúc phạm cấm kỵ này thì sẽ mang lại tai họa diệt tộc cho chủng tộc, đó là điều không thể tránh khỏi.
Bởi vì đây là điều cấm kỵ ngay cả cổ thần cũng không dám đụng vào.
Thậm chí nếu đối phương chỉ là một vị cổ thần thì giờ đây, Hakkar cũng sẽ không hoảng sợ đến mức này.
Chung quy vua rồng U Minh thượng cổ trong bộ tộc của chúng cũng sắp đặt chân vào cảnh giới cổ thần, cho dù không địch lại thì cũng có khả năng chiến đấu.
⚝ ✽ ⚝
Bây giờ, thấy mình xúc phạm vào điều cấm kỵ lớn nhất của bộ tộc, đắc tội vị thần linh có thần ấn "Con mắt máu rực lửa", Hakkar cảm thấy mình sợ hãi đến mức sắp bị bệnh tim luôn rồi.
"Tiêu rồi, tiêu rồi!" Hakkar không ngừng kêu rên trong lòng.
Trong đầu nó hiện lên cảnh tượng cả chủng tộc đều bị tàn sát vì lỗi lầm của mình…
Hakkar càng nghĩ càng sợ hãi, thân thể căng cứng dần dần thả lỏng, hoàn toàn từ bỏ chống cự, mặt xám ngoét như tro tàn.
Mẹ không cần chuẩn bị bữa tối cho con nữa đâu, chắc con sắp tiêu đời rồi…
Có lẽ… Có lẽ chờ đến khi con chết, mọi người cũng sẽ nối gót theo con…
Nghĩ đến đây, trong lòng Hakkar tràn ngập tuyệt vọng.
Sao bảo những đại vực khác đều là kẻ yếu, căn bản không xứng cạnh tranh với đại vực Địa Ngục? Tại sao ta chưa từng thấy điều cấm kỵ lớn nhất của đại vực Địa Ngục trong đại vực mà lần đầu tiên rời khỏi đại vực lại đụng phải?
Hu hu, lừa rồng, đều là mấy đứa lừa rồng, thế giới bên ngoài thật đáng sợ!
⚝ ✽ ⚝
Thấy Ác Thần xuất hiện, vẻ mặt của người chơi server Trung Hoa dần dần từ sụp đổ chuyển sang kiêu ngạo.
Thậm chí kênh chat bị spam liên tục.
"Server châu Âu có viện trợ bên ngoài, chúng ta cũng có viện trợ bên ngoài! Thử xem viện trợ của ai mạnh hơn, hú!"
"Bán Thần giỏi lắm hả? Thấy Ác Thần chưa? Của bọn này đấy nhé!"
"Vốn còn muốn kín tiếng một chút, không ngờ server châu Âu tụi bay lại được nước lấn tới. Bây giờ bọn này ngả bài, không giả vờ giả vịt nữa! Đúng! Bọn này có cường giả thần linh đấy nhé!"
"Bố mày vĩnh viễn là bố mày, tìm viện trợ bên ngoài cũng là bố của server châu Âu tụi bay!"
⚝ ✽ ⚝
Giờ phút này, người chơi server Trung Hoa bắt đầu kêu gào trong kênh chat, không còn chút vẻ uể oải lúc trước.
Thấy Ác Thần đè Hakkar xuống đất, người chơi server Trung Hoa không nhịn được hoan hô.
Lúc trước để cứu Ác Thần, người chơi server Trung Hoa chết như ngả rạ, kéo Ác Thần từng bước một về Bắc Kỳ bằng phương thức cực kỳ gian khổ, có thể nói là tốn rất nhiều tinh lực.
Khi đó, các công hội lớn chủ yếu là ngại với mặt mũi của Cổ Ngữ nên mới góp sức.
Nhưng thời khắc này, không còn người chơi nào cảm thấy không đáng giá!
Thấy Hakkar – kẻ vừa khiến họ bó tay – bị Ác Thần áp chế chỉ bằng một bàn tay, cảm giác trong lòng những người chơi chỉ có thể miêu tả bằng ba chữ: Phê lòi họng!
Nếu Ác Thần đã thức tỉnh, hơn nữa quyết định ra tay giúp đỡ thì người chơi server Trung Hoa cho rằng Hakkar không thể gây sóng gió được nữa!
Dù sao Ác Thần cũng là cường giả Thần Cảnh, chiến lực cao hơn Hakkar cảnh giới Bán Thần một tầng lớp!
⚝ ✽ ⚝
Lúc này, Ác Thần vừa đè đầu Hakkar xuống vừa quay lại nhìn nhóm Cổ Ngữ ở nơi xa, nói: "Các ngươi muốn xử lý con giun này kiểu gì?"
"Ác Thần lão đại, đừng vội giết nó, cứ đánh cho nó một trận nhớ đòn cái đã, đánh cho nó quỳ xuống đất xin tha, không thể tha cho nó một cách đơn giản được!" Đám Cổ Ngữ lớn tiếng trả lời, chỉ sợ Ác Thần không nghe thấy.
Nghe vậy, Ác Thần cười dữ tợn gật đầu, sau đó giơ Hakkar lên như giơ một con gà con.
"Ta xin tha mạng, ta xin tha mạng, hỡi thần linh cường đại, xin ngài hãy tha thứ cho sự mạo phạm của ta!"
Nghe thấy đám Cổ Ngữ nói muốn đánh cho mình quỳ xuống xin tha, Hakkar quyết đoán lên tiếng van xin trước, không muốn từ bỏ một hy vọng sống sót nào.
Nếu không phải bị nhấc bổng lên nên không thể quỳ xuống thì nó đã quyết đoán quỳ xuống trước rồi tính sau.
Sống ở đại vực Địa Ngục, trong cách sinh tồn của Hakkar thì cái gọi là tôn nghiêm là thứ có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào khi tính mạng bị đe dọa, hoàn toàn không đáng nhắc đến.
Trong mắt Hakkar, vị thần trước mặt nó còn đáng sợ hơn cả cổ thần. Nếu van xin tha thứ có thể được người này tha thứ thì dù nó có quỳ xuống hay dập đầu cũng được.
Nhưng nghe Hakkar xin tha, Ác Thần không hề phản ứng, đồng thời ngọn lửa bốc cháy trong mắt Ác Thần, giơ nắm đấm đấm mạnh vào mặt Hakkar.
Thế là Hakkar nhanh chóng bay lùi về sau, rơi ầm ầm xuống mặt đất!
Lần này, lớp phòng ngự bên ngoài khiến Hakkar vô cùng kiêu ngạo đã không có tác dụng. Đối mặt với cú đấm của Ác Thần, Hakkar chỉ cảm thấy gương mặt bị đấm trúng đau rát, đồng thời một luồng lực lượng quái dị đang thấm vào cơ thể nó từ chỗ bị đánh trúng, cảm xúc tiêu cực nhất thời nảy sinh trong đầu.