← Quay lại trang sách

Chương 1474 Trận Chiến Server Địa Ngục

Ở bên dưới, Đào Ngột và Hải Mông cũng đều nở nụ cười sung sướng.

Giờ khắc này, họ chúc mừng Khuê Long Vương phong thần từ tận đáy lòng, đồng thời cảm thấy may mắn vì con của mình – Tiểu Côn đã tránh được một kiếp.

Theo từng cột nước dâng lên, Khuê Long – nay đã biến thành rồng vàng – cuối cùng quay đầu đưa mắt nhìn vùng biển đã làm bạn với mình nhiều năm, trong mắt chợt hiện lên chút lưu luyến và tiếc nuối.

Nhưng cuối cùng, mọi cảm xúc trong mắt nó đều biến thành kiên định, sau đó nó quay đầu bay về phía chân trời, nơi ráng chiều tràn ngập khắp bầu trời.

Bóng dáng của nó càng ngày càng xa, càng ngày càng mơ hồ, cho đến khi màu vàng trên người nó dần dần hòa làm một với ráng chiều.

"Grào!"

Giờ khắc này, tiếng hô của nó lại vang lên.

Dường như đang chào tạm biệt lần cuối với vùng biển đã làm bạn với mình nhiều năm, cũng có lẽ là gửi lời chào tạm biệt với mình trong quá khứ…

Kể từ khi nó rời đi, hải vực Khuê Long đã bước sang một trang sử mới, mở ra một chương mới, sắp sửa nghênh đón người chủ mới của nó…

⚝ ✽ ⚝

Sau khi Khuê Long Vương rời đi, hải vực Khuê Long sục sôi mới khôi phục sự yên bình như ngày thường.

Nhưng đó chỉ là mặt ngoài, trên thực tế dòng nước ngầm đã bắt đầu sôi trào.

Bởi vì Khuê Long Vương rời đi đại biểu vị trí bá chủ của hải vực Khuê Long bị bỏ ngỏ.

Giờ khắc này, vô số hải thú dẫn các thuộc hạ bắt đầu xuất phát đến hải vực Khuê Long.

Đám hải thú có huyết thống và đẳng cấp đã đạt tới cấp Thiên Linh đều rất thèm khát vị trí bá chủ hải vực Khuê Long, bởi vì đây là một con đường phong thần.

Chỉ có bá chủ hải vực mới có tư cách được phong thần. Những sinh vật hải vực còn lại dù có mạnh đến mấy thì cũng không có khả năng thành thần.

Đây cũng là lý do tại sao hậu duệ của mỗi một bá chủ hải vực đều sẽ lựa chọn đi sang hải vực khác, cạnh tranh vị trí bá chủ hải vực với vị bá chủ cũ của vùng biển đó.

Đây là ngưỡng cửa mà chúng cần thiết phải trải qua trên con đường trưởng thành.

Nếu không thể trở thành bá chủ hải vực thì cảnh giới Bán Thần chính là ngưỡng cuối cùng của chúng.

Thế nhưng vị trí bá chủ hải vực lại có hạn, song số lượng hải ngư, hải thú lại cực kỳ khổng lồ. Trong tình huống này, chỉ còn lại một con đường duy nhất là cạnh tranh.

Đương nhiên, ngoài con đường cạnh tranh ra thì vẫn còn một con đường tắt khác.

Đó chính là chờ bá chủ cũ của một vùng biển nào đó phong thần, hoặc tử vong, vậy thì vùng biển của nó sẽ trở thành nơi vô chủ. Lúc này cũng là thời cơ dễ giành được vị trí bá chủ hải vực nhất.

Nhưng cơ hội như vậy quá ít ỏi.

Bởi vì tuổi thọ của mỗi một vị bá chủ hải vực đều cực kỳ lâu dài, muốn chờ cho nó chết già là điều cực kỳ không thực tế.

Mà cơ hội chờ đến bá chủ cũ được phong thần cũng cực kỳ hiếm hoi, bởi vì không phải vị bá chủ hải vực nào cũng có thể phong thần thành công!

Nhưng lúc này, cơ hội đó lại xuất hiện ở hải vực Khuê Long.

Rất nhiều mãnh thú đã chờ đợi mấy vạn năm, thậm chí là mấy chục vạn năm đều ngửi được mùi cơ hội.

Sau khi Khuê Long Vương rời đi, vô số mãnh thú hải vực bắt đầu xuất phát đến hải vực Khuê Long, muốn tranh đoạt vị trí bá chủ hải vực Khuê Long.

Nhưng lúc này, Đào Ngột và Hải Mông lại lựa chọn trở về hải vực của mình.

Bởi vì nơi này rõ ràng sắp trở thành vùng đất đầy thị phi.

Mặc dù chúng rất hy vọng đứa con Tiểu Côn của mình có thể chiếm được vùng biển này, nhưng bây giờ Tiểu Côn vẫn còn là vị thành viên, nếu trở thành bá chủ hải vực dưới sự trợ giúp của chúng thì nó sẽ cách cái chết không xa.

Bởi vì sau khi trở thành bá chủ hải vực, nó sẽ không thể từ chối lời khiêu chiến của những mãnh thú hải vực khác.

Cũng chính là ký "khế ước tranh bá hải vực".

Sau khi khế ước có hiệu lực, Tiểu Côn cần phải tiến hành chiến đấu một chọi một với người khiêu chiến, mà chúng lại không thể nhúng tay vào trận chiến đấu này.

Lúc trước, họ muốn giết chết Khuê Long Vương cũng là vì Tiểu Côn vẫn còn là vị thành niên, khế ước tranh bá hải vực chưa có hiệu lực triệt để. Bằng không với thân phận bá chủ hải vực, chúng tuyệt đối không thể nhúng tay vào nghi thức tranh bá hải vực.

Bây giờ "khế ước tranh bá hải vực" biến mất sau khi Khuê Long Vương phong thần đã là điều may mắn nhất đối với chúng, chẳng những không cần chiến đấu với cường giả như Khuê Long Vương mà còn bảo vệ được tính mạng của Tiểu Côn.

Cho nên chúng hoàn toàn không muốn nhúng tay vào trận tranh bá hải vực lần này chút nào, do đó chúng quyết đoán rời đi ngay lập tức.

⚝ ✽ ⚝

Lúc này, phía Tây hải vực Khuê Long, hải vực Vọng Hư.

Một con cá voi màu lam khổng lồ tỉnh lại từ giấc ngủ say. Lúc này nó cảm nhận được hơi thở của Khuê Long Vương – bá chủ cũ của hải vực Khuê Long ở phía Đông đã biến mất.