← Quay lại trang sách

Chương 1488 Kết Cục Kẻ Thù

Trong lúc các công hội lớn đang tổ chức, những người chơi đã sớm chuẩn bị sẵn sàng vội vã trở về Bắc Kỳ bằng các phương thức như thông qua truyền tống trận vân vân…

Quân đội người chơi khổng lồ tập kết ở ngoài thành Minh Phủ…

Trong kênh chat, Doãn Hiểu Kỳ - tổng chỉ huy của chiến dịch lần này – hô to hai chữ "xuất phát".

Quân đoàn người chơi bắt đầu hành quân đi đến đại vực Sâm La…

⚝ ✽ ⚝

Trong đại vực Sâm La, Hạn Bạt vừa thức tỉnh cũng đồng thời cảm ứng được hơi thở của đối phương giống như Ác Thần.

Dường như vận mệnh đã được sắp đặt, hai kẻ thù sống còn đều thức tỉnh trong cùng một khoảng thời gian.

Hạn Bạt cũng lập tức bay lên không trung, nhanh chóng xông đến chỗ Ác Thần đang đi tới.

Thấy Hạn Bạt đột nhiên rời đi, Mị Bạt luôn chú ý đến hắn ta bỗng cảm thấy căng thẳng, vội liên kết linh hồn với Hạn Bạt để hỏi lý do.

Hạn Bạt chỉ trả lời bốn chữ: "Ác Thần, chiến đấu".

Câu trả lời của Hạn Bạt khiến Mị Bạt ý thức được chuyện gì đã xảy ra. Nàng lập tức triệu tập chiến sĩ Thi tộc bắt đầu đuổi theo Hạn Bạt.

Thời gian trôi qua, mấy canh giờ sau, trên bầu trời phương Bắc của đại vực Sâm La, hai thân ảnh khổng lồ như ngọn núi đâm thẳng vào nhau.

Lực lượng pháp tắc Đẫm Máu trong cơ thể hai người đồng thời bị thôi thúc, lực lượng khí huyết dày đặc văng tung tóe từ chỗ va chạm, nhuộm đỏ nửa bầu trời.

"GRUHHH!"

Đôi mắt của Ác Thần biến thành màu đen sâu thẳm, một vầng trăng khuyết hiện lên trong mắt, bỗng quay sang nhìn Hạn Bạt.

Vừa đối diện, cảm xúc tiêu cực tức khắc bùng nổ, không ngừng xâm nhập vào linh hồn của Hạn Bạt.

Hạn Bạt đối diện với đôi mắt của Ác Thần nhất thời hoảng hốt, sau đó nghênh đón hắn ta là một cú đấm của Ác Thần. Lực lượng khí huyết dày đặc theo cú đấm này hình thành một lốc xoáy đẫm máu cuốn lấy Hạn Bạt, không ngừng thít chặt cơ thể hắn ta.

Khi Ác Thần sắp sửa ra tay lần nữa thì Hạn Bạt há mồm thở ra một luồng sương mù đặc sệt nóng bỏng, vẻ mờ mịt trong mắt tức khắc tan biến, giơ tay đón lấy cú đấm thứ hai của Ác Thần.

Linh hồn vỡ vụn khiến hắn ta không có nhiều cảm xúc tiêu cực để bị ảnh hưởng, điều này cũng trở thành một lý do giúp Hạn Bạt có thể thoát khỏi pháp tắc Cảm Xúc của Ác Thần một cách dễ dàng.

"Đại Ác Minh Thần!" Ác Thần khẽ gầm lên, sáu cánh tay đỏ rực bỗng mọc ra từ sau lưng, lại bắt đầu tấn công Hạn Bạt.

Tám cánh tay vung lên tạo ra vô số quyền ấn đỏ như máu tràn ngập nửa bầu trời. Hạn Bạt không kịp ngăn cản, bị đấm trúng rơi xuống mặt đất, song Ác Thần vẫn không hề dừng lại, nhanh chóng đáp xuống dưới.

Quyền ấn đỏ rực đầy trời cùng với thân thể Ác Thần đáp xuống khiến mặt đất chấn động dữ dội, những ngọn núi cao ở gần đó đều bị vỡ nát, sụp đổ, sóng xung kích cuồng bạo không ngừng phóng xạ ra xung quanh.

Cảm nhận được đau đớn trên cơ thể, đôi mắt Hạn Bạt càng đỏ ngầu, hiện lên một đóa hoa sen đỏ như máu, ngọn lửa hung ác dưới đáy lòng hoàn toàn bị thắp lên.

"GRUHHH!" Dưới sự thôi thúc của bản năng, hắn ta há mồm cất tiếng gầm thét, ngọn lửa đỏ rực bốc cháy quanh thân, một con rắn lớn màu đỏ xuất hiện trước mặt hắn ta, há mồm cắn trúng vai phải của Ác Thần, bắt đầu hấp thụ lực lượng trong cơ thể Ác Thần.

Ác Thần đã quá quen thuộc với chiêu thức này, tức khắc lùi về sau một bước, sau đó giơ chân đạp trúng ngực Hạn Bạt.

Một tiếng "ẦM" vang lên, mặt đất bị đạp rạn nứt.

Một cái hố lớn lõm xuống, khói bụi cuồn cuộn khắp nơi, Hạn Bạt cũng bị đạp lún xuống dưới lòng đất.

Đúng lúc này, thân thể Ác Thần bắt đầu phồng to như bong bóng, biến thành người khổng lồ cao chọc trời cao mấy nghìn mét chỉ trong tích tắc.

"Trước kia ngươi không phải là đối thủ của ta, sau khi phong thần cũng vẫn như thế!"

Nói rồi, Ác Thần cắm tay phải vào lòng đất, kéo Hạn Bạt bị chôn sâu ra.

"Ta ban cho ngươi cái chết!" Hai tay Ác Thần cầm hai bên thân thể của Hạn Bạt, lực lượng trong người sục sôi, định xé Hạn Bạt ra làm đôi.

Đúng lúc này, một cây giáo đỏ rực bỗng bay đến từ nơi xa, đâm trúng ấn đường của Ác Thần.

Ác Thần bỗng hoảng hốt trong chớp mắt, linh hồn như bị cây giáo này đóng đinh tại chỗ, không nhịn được run rẩy cả người.

"Huyết Giảo – Huyết Long Vũ!"

Giọng nói của phụ nữ truyền đến từ nơi xa, Hạn Bạt trong tay Ác Thần bỗng nhiên bùng nổ lực lượng hùng mạnh thoát khỏi sự trói buộc của Ác Thần. Vô số sợi dây đỏ rực bay ra từ trên người Hạn Bạt quấn lấy Ác Thần, trói chặt hai tay của hắn ta.

"Huyết Sát – Thi Thần Khiếu!"

Giọng nói lại vang lên, Hạn Bạt bỗng há miệng phun ra vô số sương mù màu đỏ sẫm dày đặc nhanh chóng bao phủ Ác Thần. Khi Hạn Bạt cất tiếng thét dài, sương mù màu đỏ sẫm bao phủ Ác Thần bỗng nổ tung.

Trong khói bụi cuồn cuộn, Ác Thần bị đẩy lùi mấy bước.