← Quay lại trang sách

Chương 1494 Kết Cục Chiến Tranh

Mị Bạt nhếch miệng cười, chậm rãi ngưng tụ một cây giáo năng lượng màu tím trên tay, bỗng chốc ném về phía Doãn Hiểu Kỳ.

Song cây giáo này mới bay đến nửa chừng thì đột nhiên, một mũi tên bốc cháy bay vọt lên từ phía dưới.

Theo tiếng chim hót, một con hùng ưng rực lửa hiện lên bên ngoài mũi tên, đâm thẳng vào cây giáo màu tím.

Khi vừa va chạm, mũi tên lập tức gãy làm đôi, tuy nhiên cây giáo cũng bị lệch hướng, tiếp tục bay về phía trước, lướt qua sát bên cạnh Doãn Hiểu Kỳ.

Thấy công kích của mình có hiệu quả, Mặc Lăng Thiên ở bên dưới nở nụ cười, lập tức kéo cung nhắm ngay Mị Bạt, dồn hết sức lực bắn một mũi tên lửa.

Thấy công kích của mình bị thất bại, Mị Bạt hơi bất ngờ, bèn vươn tay bóp nát mũi tên lửa bay đến trước mặt, sau đó lại vươn tay về phía Doãn Hiểu Kỳ. Một luồng sương mù màu tím hiện lên, nàng cảm nhận được sự dao động của linh hồn Doãn Hiểu Kỳ.

Đây chính là thiên phú của nàng, khả năng thao túng linh hồn.

Mặc dù nàng và Hạn Bạt là huynh muội, song hai người lại có lực lượng hoàn toàn khác biệt, đây cũng là lý do tại sao lúc trước nàng lại có thể cướp được mảnh linh hồn của Hạn Bạt từ trong tay Ác Thần.

Tay phải của nàng bỗng siết chặt, hồn lực chấn động, chỉ thoáng chốc đã truyền đến chỗ Doãn Hiểu Kỳ.

Doãn Hiểu Kỳ chỉ cảm thấy tức ngực, nhưng cảm giác đó đến rồi biến mất ngay lập tức.

Dưới sự bảo vệ của thần khí, linh hồn của cô là bất diệt, đương nhiên sẽ không bị lực lượng thao túng linh hồn này chèn ép.

Giờ khắc này, vẻ mặt Mị Bạt tràn ngập khó tin.

Thực lực của đám Lưu Sách không hề khiến nàng khiếp sợ, thế nhưng chỉ riêng giờ phút này, nàng không thể tiếp thu được thiên phú của mình lại thất bại.

Bởi vì nàng chưa bao giờ mắc sai lầm khi dùng chiêu thức này, kể cả ngày xưa khi tàn sát U Minh tộc, đối chiến với tộc trưởng – người mạnh nhất U Minh tộc cũng thế.

Nhưng bây giờ, chiêu thức thiên phú ấy lại mất hiệu lực.

Cảm xúc trong mắt nàng thay đổi liên hồi, ý thức được tình thế có vẻ đã nằm ngoài dự đoán của mình.

Nhưng các ngươi sẽ không dễ dàng phá hủy trận pháp được đâu!

Nghĩ đến đây, Mị Bạt lập tức quay đầu nhìn núi xác bên dưới, phất tay biến cả ngọn núi xác thành sương mù đỏ thẫm bay về phía chiến sĩ Thi tộc bên dưới.

"Hú!" Vô số chiến sĩ Thi tộc ngửa mặt lên trời gào thét, làn da biến thành màu đỏ rực. Nét mặt của cả đám đều trở nên dữ tợn như thể mất hết lý trí, thực lực được tăng buff đến mức bất thường.

Trong tình huống này, nhóm Lưu Sách đành phải chuyển từ phá vòng vây sang phòng ngự, đừng nói là tiến lên, chỉ có thể bị đẩy lùi liên tục.

"Móa, Thi tộc điên mất rồi, bơm máu hết nổi, Lưu Sách lão đại cố gắng đừng bị thương nhé!" Trán con cún mướt mồ hôi, vội kêu trong kênh chat.

"Chú tưởng anh thích bị thương lắm chắc? Anh sắp chịu hết nổi rồi đây nè!" Lưu Sách không nhịn được hét lên.

"Tấm chắn đến đây, nhận lấy!" Lúc này, một người vội vã chạy tới.

Thấy vậy, mắt Lưu Sách sáng lên, tiếp nhận Viên Phương vừa chạy tới một cách thành thạo, sau đó cầm chân Viên Phương bắt đầu vung vẩy: "Tiên sư chúng mày, tới đây, tấn công tiếp đi!"

Viên Phương – kẻ bị trở thành vũ khí – chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cái đầu bóng loáng va chạm phát ra từng tiếng "leng keng".

"Lưu Sách lão đại, chậm một chút, tiểu tăng buồn nôn…"

"Nhịn đi, thời khắc sống còn thế này thì đừng phàn nàn mấy chuyện cỏn con đó với tôi!" Nói rồi, Lưu Sách càng ra sức vung tay.

Viên Phương: "Ọe…"

Giờ khắc này, Viên Phương thống khổ tột độ, nhưng khi thấy độ tinh thông của thần thông dần dần tăng lên thì anh ta nhất thời lại có động lực, âm thầm hò hét: "Hãy để bão táp càng ập đến dữ dội hơn nữa đi!"

Song chỉ dựa vào một mình Lưu Sách thì căn bản là không thể ngăn chặn đám chiến sĩ Thi tộc xông tới từ bốn phương tám hướng.

Những người ở đây hầu hết đều có chiến lực từ Quỷ Vương sơ kỳ trở lên, nhưng đối mặt với càng nhiều cường giả Quỷ Vương cảnh trong trạng thái cuồng bạo thì vẫn khó có thể ngăn cản.

Người đầu tiên tử vong là Cổ Ngữ, lúc chờ kỹ năng cooldown bị một tên Thi Vương đẩy ngã xuống đất. Chờ đến khi nhóm Lưu Sách phản ứng lại thì đã không kịp cứu, Cổ Ngữ bị đám Thi Vương giết chết ngay lập tức.

May mà anh ta có mang theo rượu Cầu Hồn để chuẩn bị bất cứ lúc nào.

Trong ánh mắt khó tin của đám chiến sĩ Thi tộc, Cổ Ngữ hồi sinh full máu full mana ngay tại chỗ, nhân tiện trừng mắt nhìn tên Thi Vương vừa đẩy ngã anh ta, khiến tên đó bị cảm xúc tiêu cực cực hạn quấn lấy…

"Lưu lão đại, các anh rút lui trước đi. Hiện giờ chủ lực của Thi tộc trên chiến trường đều đang tụ tập đến chỗ các anh, đổi hướng khác tấn công thôi!" Giọng nói của Doãn Hiểu Kỳ vang lên trong kênh chat của tiểu đội Lưu Sách.

"OK!" Lưu Sách lập tức trả lời, quay lại hét lớn: "Ngạo Kiếm, tôi cản đằng sau, đổi sang hướng khác phá vòng vây nhé!"