← Quay lại trang sách

Chương 1515 Dẫn Dụ Vượn Ma

Bây giờ biết an toàn đã được bảo đảm, mọi người đều rất vui vẻ.

"Đây chỉ là suy đoán thôi, mọi người vẫn nên chú ý thì hơn. Chúng ta đi tiếp thôi, mau giúp Jason tìm một con Thú Nuốt Hồn Quỷ Hoàng trung kỳ!" Lúc này, Cổ Ngữ nói.

Nghe vậy, mọi người cười gật đầu, thế là đội ngũ lại tiếp tục tiến lên.

Không lâu sau, các thành viên của đoàn đội lại không cười nổi nữa.

Bởi vì suốt chặng đường, họ luôn gặp được Thú Nuốt Hồn mới, mà những con Thú Nuốt Hồn này cũng đều tò mò đến gần họ, sau đó biến thành hình thái khác tiếp xúc với họ, nhưng mục đích cuối cùng đều là nuốt chửng họ, nếm thử hương vị của họ.

Nhưng sau khi không thể thôn phệ linh hồn, những con Thú Nuốt Hồn này sẽ ói họ ra với vẻ đầy ghét bỏ, sau đó bỏ chạy nhanh như chớp.

Cho nên hành trình kế tiếp chính là sự tuần hoàn vô hạn: Bị nuốt… Ói ra… Bị nuốt… Ói ra…

Cứ thế đi thêm một đoạn đường nữa, nhóm Cổ Ngữ sắp bị suy nhược tinh thần.

Nếu chém giết một trận đường đường chính chính thì cũng được, cho dù là thảm bại!

Nhưng loại đả kích tinh thần như vậy thì rất quá đáng.

Điều càng khiến nhóm Cổ Ngữ sụp đổ là mỗi con Thú Nuốt Hồn đều tràn đầy lòng hiếu kỳ, suốt chặng đường, mỗi khi gặp được một con Thú Nuốt Hồn thì nó sẽ luôn sáp lại gần nuốt người chơi thử hương vị, quả thực là mãi không dứt!

Không phải là họ chưa từng nghĩ đến chuyện chiến đấu.

Nhưng mà lực phòng ngự của Thú Nuốt Hồn rất mạnh, hơn nữa chúng hoàn toàn không có ý định chiến đấu với họ mà chỉ lo tìm mục tiêu nuốt chửng thôi.

Gặp được một hai con thì họ còn có thể ngăn cản, gặp phải năm con trở lên, nhóm Cổ Ngữ đều không có ý chí chống cự nữa mà ngoan ngoãn cho nó nuốt, chờ nó ói ra là được, trốn không thoát.

Nhưng dù sao cũng đã nhận việc rồi, bỏ mặc không làm thì sẽ rất vô trách nhiệm, mọi người đành phải cắn răng đi tiếp.

Có thể nói chặng đường này chẳng khác nào luyện ngục đối với họ, cuối cùng cả đám chẳng thèm rửa chất nhầy trên người nữa, trông chật vật hết sức.

Lại đi đường khoảng một ngày, mọi người đến trước một thảo nguyên.

Điều làm các thành viên của đoàn đội vui sướng là cuối cùng họ cũng gặp một con Thú Nuốt Hồn Quỷ Hoàng trung kỳ.

Đây là một con Thú Nuốt Hồn lớn gấp đôi những con Thú Nuốt Hồn bình thường. Lúc mọi người phát hiện nó thì con Thú Nuốt Hồn cũng nhìn thấy mọi người.

Thấy con Thú Nuốt Hồn Quỷ Hoàng trung kỳ này bắt đầu chớp đôi mắt to xinh đẹp, mọi người đã bị ám ảnh tâm lý đều lùi lại theo phản xạ.

Thế nhưng con Thú Nuốt Hồn này lại không tấn công mọi người mà chỉ ngửi một lát, sau đó lập tức lộ vẻ ghét bỏ.

Cứ như thể nó đã đọc được tin "Thức ăn quá hạn sử dụng" từ lớp chất nhầy dính trên người họ do đồng bạn để lại.

Kết quả là con Thú Nuốt Hồn không thèm chú ý tới mọi người nữa, mà quay sang nhìn về phía bên kia thảo nguyên.

Có điều lần này mọi người lại không có ý định bỏ qua cho nó.

Cả đám đều lộ vẻ mặt dữ tợn, thầm nghĩ cuối cùng cũng sắp kết thúc rồi, chỉ cần thu phục được con này thì có thể về nhà rồi.

Thế là mọi người quyết đoán bao vây con Thú Nuốt Hồn này dưới sự dẫn dắt của Cổ Ngữ.

Song đúng lúc Cổ Ngữ ra lệnh tấn công thì mặt đất bỗng rung chuyển, một đám sinh vật trông như linh dương xuất hiện từ nơi xa. Chúng tụ tập thành bầy đàn, hoảng sợ nhảy về phía họ.

Đằng sau bầy linh dương chạy trốn này còn có một đám sinh vật vô cùng quen thuộc với nhóm Cổ Ngữ.

Đó là Vượn Ma!

Khoảng ba mươi mấy con Vượn Ma bám sát theo sau bầy linh dương. Mỗi khi bắt được một con linh dương, chúng đều sẽ nuốt sống nó một cách tàn nhẫn, cảnh săn bắt rất hùng vĩ.

Lúc thấy Vượn Ma, đám Cổ Ngữ cũng ngây ra như phỗng.

Bởi vì theo suy nghĩ của họ, Vượn Ma chẳng phải sống ở đầu bên kia của khu vực này sao?

Nhưng Vượn Ma lại xuất hiện ở nơi này, có vẻ không hề khớp với suy đoán lúc trước của họ.

Giờ khắc này, trong lòng đám Cổ Ngữ đã có suy đoán khác.

"Tôi nghi lối vào của chúng ta chắc là nằm gần khu vực của Thú Nuốt Hồn hơn, chứ không phải nằm ở cuối lãnh địa của chúng. Phân tích của chúng ta đã sai rồi!" Cổ Ngữ lập tức đưa ra ý kiến của mình.

Nghe vậy, mọi người đều gật đầu, đồng thời trở nên khẩn trương hơn.

Họ biết rõ sự tàn bạo của Vượn Ma. Bây giờ gặp lại chúng, bên cạnh họ vẫn còn một con Thú Nuốt Hồn đối đầu với tộc Vượn Ma, xem ra không thể tránh né trận chiến này.

Song đúng lúc này, cảnh tượng làm đám Cổ Ngữ há hốc mồm đã xảy ra.

Chỉ thấy con Thú Nuốt Hồn bên cạnh họ bỗng cất tiếng kêu đầy hào hứng, sau đó nhảy tưng tưng trên mặt đất, nhào tới chỗ bầy Vượn Ma.

Khi thấy Thú Nuốt Hồn, bầy Vượn Ma lại vội vã dừng bước, sau đó hoảng sợ chạy như điên theo hướng ngược lại.

Thấy vậy, Thú Nuốt Hồn nhảy một phát thật mạnh, thân thể bỗng biến thành hình thái của Vượn Ma trong không trung, tức giận vỗ ngực bùm bụp, sải chân đuổi theo mấy con Vượn Ma kia.