Chương 1522 Lời Nguyền Của Ma Viên
Đây là một loại cảm giác, chứ không phải ghi chép hoàn chỉnh của một cuốn công pháp.
Cũng chính vì loại cảm giác này mà Ma Viên Tôn Giả không cam lòng khuất phục dưới chân kẻ khác, lại càng không cam lòng sa đọa, muốn trở thành người mạnh nhất!
Khởi đầu của mọi câu chuyện chỉ bắt đầu từ việc quỳ lạy chân thành từ tận đáy lòng của hắn ta.
Điều đó đã giúp hắn ta nhận được sự tán thành của gậy sắt màu đen, nhận được một đoạn truyền thừa tối cao!
Nhưng quan niệm cố hữu ăn sâu trong lòng khiến hắn ta phải cố gắng áp chế ý tưởng muốn "bễ nghễ thiên hạ", thậm chí còn bàng hoàng vì cho rằng ý tưởng của mình hết sức buồn cười, là chuyện không bao giờ có thể thực hiện được.
Thế nhưng thời gian trôi qua, theo lực lượng nhận được càng ngày càng mạnh, hơn nữa tri thức trong đầu cũng càng ngày càng phong phú, hắn ta phát hiện mình dần dần tiếp thụ quan niệm này.
Cho nên khi Thi tộc lại đến lãnh địa của họ để lĩnh tộc nhân, mặc dù Ma Viên Tôn Giả vẫn không từ chối, song trong lòng đã nảy sinh bất mãn.
Bởi vì hắn ta cho rằng nếu mình là "kẻ mạnh nhất" thì tại sao còn phải dâng cống tộc nhân của mình cho Thi tộc?
Thi tộc lại dựa vào đâu mà cai trị chính mình?!
Hạt giống căm thù Thi tộc được chôn dưới đáy lòng Ma Viên Tôn Giả, đồng thời phát triển khỏe mạnh.
Sau lần đó, Ma Viên Tôn Giả vô cùng khát vọng thực lực, mỗi ngày đều cúng bái gậy sắt màu đen, đồng thời còn cầu nguyện xin nhận được lực lượng mạnh hơn Thi tộc.
Bởi vì hắn ta muốn phản kháng Thi tộc, hắn ta cho rằng mình mới là sinh vật mạnh nhất thế gian này.
Khi đó, bí điển như một hạt giống cắm rễ dưới đáy lòng Ma Viên Tôn Giả, khiến hắn ta thay đổi từ trong ra ngoài, đồng thời đúc nên đạo tâm trên con đường tu luyện của hắn ta.
Dù không có thực lực tương xứng với ý chí, nhưng khi đó Ma Viên Tôn Giả đã có trái tim của cường giả.
Giai đoạn bắt đầu con đường tu luyện, Ma Viên Tôn Giả đã nhận được thứ mà người khác khao khát ước ao, đồng thời xây dựng trụ cột vững chắc cho con đường tu luyện về sau của hắn ta.
Năm tháng như thoi đưa, con đường tu luyện trăm năm, Ma Viên Tôn Giả vẫn bước đi vững vàng.
Mỗi khi trăm năm trôi qua thì cũng là lúc tộc Vượn Ma đổi thủ lĩnh mới.
Thân là thủ lĩnh, họ vẫn không thể thoát khỏi vận mệnh trở thành huyết thực.
Mặc dù so với tộc nhân, họ đã sống lâu trăm năm, nhưng đến lúc này vẫn phải chấp nhận vận mệnh trở thành huyết thực.
Đây cũng là quy tắc khắc nghiệt do Thi tộc lập ra khi nuôi dưỡng vô số chủng tộc huyết thực!
Mặc dù Thi tộc cho rằng dưới sự thống trị của chúng, các chủng tộc huyết thực bên dưới sẽ không bao giờ có khả năng phản bội, song chúng cũng không thể không đề phòng.
Bởi vì thế giới âm phủ này đã có quá nhiều ví dụ tương tự như thế rồi. Không ai biết chủng tộc của mình sẽ bị thế lực nào lật đổ.
Thế lực đến từ bên ngoài hay thế lực trong khu vực đều có khả năng.
Thi tộc cũng biết đạo lý vương quyền không bao giờ vĩnh hằng, cho nên họ phải ngăn chặn tất cả mọi mối đe dọa.
Vì thế, họ đặt ra quy tắc cứ trăm năm lại đổi một thủ lĩnh cho các chủng tộc huyết thực để bảo đảm chủng tộc này không thể đoàn kết một lòng, càng không thể nảy sinh ý đồ phản kháng.
Trên thực tế, quy tắc này cũng thực sự có tác dụng, tất cả các chủng tộc huyết thực đều bị chúng khống chế chặt chẽ, muốn phản bội là không có khả năng, do đó vương triều Thi tộc của họ cực kỳ bền vững.
Mà trăm năm trôi qua, lần này đến lượt thủ lĩnh tộc Vượn Ma trở thành huyết thực.
Cũng như mọi lần, thành viên Thi tộc đến lãnh địa của tộc Vượn Ma, bắt đầu lựa chọn tộc nhân, đồng thời cũng chuẩn bị mang Ma Viên Tôn Giả đi.
Khoảnh khắc ấy, Ma Viên Tôn Giả đã kìm nén trăm năm bỗng bùng nổ.
Hắn ta thể hiện chiến lực khủng khiếp khiến đám thành viên Thi tộc sợ ngây người. Đối mặt với Ma Viên Tôn Giả, chúng phát hiện mình lại không thể phản kháng, đều bị giết chết trong khoảng thời gian ngắn.
Cảnh tượng này cũng làm cho tộc nhân của Ma Viên Tôn Giả sợ ngây người.
Nhưng sau khi chém giết tất cả thành viên Thi tộc, Ma Viên Tôn Giả sung sướng nhìn tộc nhân nói rằng sẽ dẫn họ rời khỏi nơi này, phản ứng của tộc nhân lại nằm ngoài dự đoán của hắn ta.
Các tộc nhân nhìn hắn ta bằng ánh mắt tràn ngập kinh hoàng, chán ghét, sợ hãi và lạ lẫm.
Họ không biết tại sao thủ lĩnh lại có thực lực mạnh đến mức này, nhưng suy nghĩ nhiều nhất trong đầu họ là cho rằng tại sao thủ lĩnh lại ngu xuẩn cỡ đó? Sao lại dám làm trái lời Thi tộc?
Trên thực tế, chỉ có một mình Ma Viên Tôn Giả có ý tưởng thoát ly khỏi Thi tộc mà thôi. Không có tộc nhân nào chịu cùng hắn ta vùng dậy, lại càng không có tộc nhân nào chịu bước lên con đường trở thành kẻ mạnh nhất này của hắn ta.