Chương 1537 Vực Thẳm Của Cõi Thứ Hai
Đối với các thương hội chiến tranh mà nói, phân phối nhiệm vụ trong lúc tác chiến cũng không phải là chuyện nhỏ.
Nếu bị phân phối nhiệm vụ tác chiến chính diện thì sẽ phải gánh chịu tổn thất lớn nhất, họ đương nhiên hy vọng thế lực của mình được phân phối nhiệm vụ nhẹ nhàng nhất.
"Đầu tiên là hạm đội Huyết Nhiễm, hạm đội Biển Đen, hạm đội Kiếm Quan, hạm đội Tử Bí… Các ngươi phụ trách tấn công Bắc Kỳ chính diện, hạm đội Yên Long phụ trách phong tỏa hải vực bên trái với lên đất liền tấn công, thương hội Sừng Giao phụ trách phong tỏa hải vực bên phải với lên đất liền tấn công!"
Sau khi phân phối cho chín thương hội xong, lúc này Ảnh trưởng lão quay sang nhìn Hải Vương:
"Hải Vương, các ngươi vừa gia nhập thương hội chiến tranh, thực lực còn yếu, vậy thì phụ trách phong tỏa hải vực đằng sau là được, đừng để bộ tộc người chơi trốn thoát theo hướng hải vực Vọng Hư!"
Nghe vậy, Hải Vương vốn còn đang khẩn trương không khỏi ngây người.
Phụ trách phong tỏa hải vực ư? Vậy là không cần đánh nhau chứ gì?
Còn có kèo thơm thế cơ à? Lão già họm hẹm nhà ông thiên vị thế, nhưng mà ta thích!
"Nếu có thành viên của bộ tộc người chơi trốn thoát thì ngươi sẽ bị phạt nặng, Hải Vương ngươi đã rõ chưa?" Hải Vương lập tức nghiêm mặt, trầm giọng nói.
"Đã rõ! Cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ!" Hải Vương lập tức nghiêm túc trả lời, thực tế trong lòng đã cười toe toét.
Tức là nói ta chỉ cần nhìn lũ ngớ ngẩn này xông pha chiến đấu, liều mạng với bộ tộc người chơi là được chứ gì?
Còn chuyện bộ tộc người chơi có khả năng chạy trốn hay không, Hải Vương hoàn toàn không thèm suy nghĩ.
Bộ tộc người chơi chạy trốn ư? Quả thực là trò cười! Họ đánh nhau mà không diệt tộc thì sẽ không bao giờ từ bỏ, cho nên đối với bộ tộc người chơi, trong từ điển của họ chưa bao giờ có khái niệm "chạy trốn".
Chắc mình sẽ được ngồi xem ăn dưa suốt trận chiến, phê vãi chưởng!
Nghe thấy phân phối nhiệm vụ như vậy, người phụ trách của các thương hội chiến tranh khác đều nhìn Hải Vương bằng ánh mắt đầy phẫn nộ.
Đối với phân phối của Ảnh trưởng lão, họ giận mà không dám nói gì.
Bởi vì Ảnh trưởng lão nắm giữ ghế của mười thương hội chiến tranh, chỉ cần ông ta không hài lòng thì có khả năng loại bỏ họ, đổi sang thế lực khác bất cứ lúc nào. Cho nên họ chỉ có thể làm theo nhiệm vụ đã được phân phối.
Nhưng nghĩ đến chuyện đều là thương hội chiến tranh, họ phải chém giết chính diện, còn Hải Vương lại có thể đứng đằng sau xem cuộc chiến với danh nghĩa phong tỏa hải vực, họ lại cảm thấy hết sức bất mãn, chỉ có thể nhìn Hải Vương bằng ánh mắt đầy phẫn nộ.
Hải Vương làm bộ như không nhìn thấy những ánh mắt xung quanh, bày ra vẻ mặt trịnh trọng như thể ông đây sắp phải gánh vác trách nhiệm nặng nề, làm cho người phụ trách thương hội xung quanh tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.
"Nhiệm vụ đã được phân phối xong, các ngươi đi thông báo cho cấp dưới đi, hai canh giờ sau lại tập kết ở đây, tiến đến Bắc Kỳ!" Lúc này, Ảnh trưởng lão lại nói.
Mọi người lập tức đáp lời, sau đó đều tự giải tán.
Lúc này, Ảnh trưởng lão bỗng gọi Hải Vương lại. Hải Vương dừng bước, khó hiểu quay sang nhìn Ảnh trưởng lão.
Ảnh trưởng lão không nói gì, mãi đến khi người phụ trách của các thương hội chiến tranh đều rời đi thì mới lên tiếng: "Hải Vương, ngươi biết tại sao ta lại cho ngươi nhiệm vụ này không?"
Hải Vương thoáng rùng mình: "Chẳng lẽ là vì ta quá yếu?"
"Vớ vẩn, là vì ta biết ngươi có cấu kết với bộ tộc người chơi!"
Nghe vậy, Hải Vương sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
Gã ta không thể phán đoán được Ảnh trưởng lão đang lừa gã ta hay là thật sự biết được sự thật nào đó. Nhưng lúc này, gã ta không dám đặt cược, vội nói ngay: "Ảnh trưởng lão, ngài đừng hiểu lầm, ta với bộ tộc người chơi chỉ có thù hận chứ làm sao cấu kết được!"
"Đừng giải thích, ta chỉ muốn ngươi biết rõ trong tình huống này, nhất định phải biết lấy bên nào bỏ bên nào. Nếu không thể quyết tâm đưa ra quyết định thì ngươi cũng sẽ bị kéo vào vũng lầy không thể xoay người. Ngươi là người thông minh, chắc cũng biết rõ lúc này nên từ bỏ ích lợi nào đó. Có một số mối quan hệ phải cắt đứt thì nên cắt đứt đi!"
Nghe vậy, Hải Vương không trả lời, nhưng trong lòng lại tràn ngập nghi hoặc.
Ý của Ảnh trưởng lão là bảo mình từ bỏ bộ tộc người chơi ư? Nhưng tại sao ông ta lại cho mình cơ hội này, chứ không phải trực tiếp hủy diệt đế quốc Mutter của mình?
"Đừng suy nghĩ quá nhiều, ngươi chỉ cần hiểu rõ ý ta là được. Hãy thể hiện cho tốt vào, sẽ không ai biết bí mật của ngươi đâu. Sau khi bộ tộc người chơi biến mất, những vụ cấu kết của ngươi và bộ tộc người chơi lúc trước cũng sẽ biến mất. Sau này hãy cố gắng phát triển trong thương hội Hoàng Tuyền đi, ta rất coi trọng ngươi đấy." Thấy sắc mặt nghiêm túc của Hải Vương, Ảnh trưởng lão vỗ vai gã ta, sau đó biến mất ngay tại chỗ.