Chương 1597 Sự Trỗi Dậy Của Lực Lượng Bóng Tối
Giữa chừng, hắn ta từng trở về đảo Thiết Xà một lần.
Giờ đây đảo Thiết Xà đã sớm đổi thủ lĩnh, không phải là ba vị phó thuyền trưởng hắn ta quen biết, mà là một lão già tóc bạc phơ tuổi già sức yếu.
Thiết Xà cũng không phồn thịnh như ngày xưa, cứ như thể đã bước vào giai đoạn mục nát cuối cùng, đã sắp bước vào thời kỳ xế chiều.
Ngạo Kiếm không có bất cứ ấn tượng nào về người này.
Theo lời ông ta, Ngạo Kiếm mới biết thời gian đã trôi qua 1800 năm.
Lão già kia nói ông ta vẫn còn nhớ rõ Ngạo Kiếm (A Mộc), bởi vì hắn ta là con trai thứ ba của Thiết Xà, còn ông ta từng là một thành viên bình thường thuộc thế lực dưới trướng Thiết Xà.
Lão già nói với Ngạo Kiếm rằng đã từng có vô số người chết trong những vụ cướp bóc bao nhiêu năm qua, ông ta cũng dần dần trở thành thủ lĩnh trong hoàn cảnh đó.
Cuối cùng lão già không nhịn được hỏi Ngạo Kiếm, tại sao hắn ta còn chưa già nua?
Sinh mệnh của mỗi sinh linh đều có hạn cuối. Ngoại trừ những sinh vật có hình thái đặc thù ít ỏi, những sinh linh khác phải không ngừng đột phá cảnh giới thì mới có sinh mệnh dài hơn.
Không thì cuối cùng, chúng đều sẽ bước vào Lục Đạo Luân Hồi, tái sinh kiếp khác.
Thực lực của Ngạo Kiếm lúc đó chỉ là Quỷ Đốc mà thôi, mặc dù còn chưa tới điểm cuối của sinh mệnh, nhưng hắn ta cũng chưa từng già đi.
Ngạo Kiếm không thể trả lời câu hỏi này. Thực tế hắn ta cũng rất khó hiểu vì điều đó.
Tại sao mình chỉ mới có cảnh giới Quỷ Đốc thôi mà lại chưa từng già chút nào? Thậm chí hắn ta có thể cảm nhận được dao động sinh mệnh mãnh liệt trong người chẳng những không yếu ớt theo tuổi tác mà ngược lại càng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Ngạo Kiếm không thể trả lời câu hỏi này, cuối cùng vẫn tạm biệt lão già, lại tiếp tục bước lên hành trình tu luyện.
Những ngày kế tiếp, Ngạo Kiếm đi cầu kiếm khắp nơi, mỗi lần thời gian tua nhanh, Ngạo Kiếm đều phát hiện mình đang bắt đầu một quá trình tu luyện mới.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, song chưa từng để lại dấu vết năm tháng trên người Ngạo Kiếm.
Thế lực hải vực lân cận thay đổi liên tục, các cuộc tranh đấu diễn ra mỗi ngày, thế nhưng Ngạo Kiếm chưa bao giờ quan tâm tới chúng.
Thế giới màu lam trong kiếm tâm cũng dần dần hội tụ thành sông ngòi trong quá trình tu luyện của Ngạo Kiếm, đồng thời hình thành ao hồ.
Chờ đến khi hắn ta đạt tới cảnh giới Quỷ Vương, không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.
Bởi vì hắn ta tu luyện chậm hơn người khác rất nhiều, chỉ tu hành kiếm ý mà theo người khác là nhàm chán vô vị nhờ vào lòng yêu thương nhiệt tình mà thôi.
Xuyên qua thời gian, giờ đây Ngạo Kiếm thậm chí đã quên mất rốt cuộc mình là Ngạo Kiếm hay là A Mộc.
Tựa hồ ngoại trừ tu luyện kiếm ý, mọi thứ đều dần phai mờ trong mắt hắn ta.
Ngã rẽ vận mệnh kế tiếp cũng lặng lẽ tiếp cận hắn ta vào thời điểm này.
Khi đó Ngạo Kiếm đã đạt tới cảnh giới Quỷ Hoàng. Mặc dù hắn ta làm việc kín tiếng, nhưng cũng là một kiếm khách rất nổi tiếng và mạnh mẽ trong vùng biển này.
Bởi vì trên phương diện kiếm thuật, hắn ta đã trở thành người mở đường, không ai trong vùng biển này có thể địch lại hắn ta.
Trên đường cầu kiếm, tất cả kiếm khách trong hải vực đều đã bị hắn ta vượt qua.
Quá trình này giống như cuộc thi chạy giữa rùa và thỏ.
Mặc dù tiến độ tu luyện của Ngạo Kiếm chậm nhất trong số mọi người, nhưng hắn ta chắc chắn là người tu luyện nghiêm túc nhất, cuối cùng vượt qua những người thầy hoặc đối thủ trước kia của hắn ta nhờ vào việc tích lũy thực lực từng chút một.
Không phải vì Ngạo Kiếm có tư chất vượt trội, mọi thứ đều có thể khái quát bằng cụm từ "Cần cù bù thông minh".
Mặc dù các kiếm khách khác có thiên phú, thậm chí còn có kiếm tâm tương xứng với thuộc tính, nhưng suy cho cùng đều bị thế tục ràng buộc.
Có kiếm khách khát vọng quyền lực, có kiếm khách khát vọng nhận được vô số tài nguyên để giúp mình tu luyện nhanh hơn… Họ là những chiến sĩ sống trong thế giới có pháp tắc cạnh tranh tàn khốc, cuối cùng sẽ có thời khắc dừng bước.
Nhưng Ngạo Kiếm thì không. Hắn ta một lòng tu luyện kiếm ý, mặc dù tiến độ thong thả, nhưng chưa từng dừng bước dù chỉ một lần.
Trong quá trình này, thân thể sở hữu sinh mệnh dài lâu, hơn nữa còn khao khát sinh tồn đã giúp Ngạo Kiếm rất nhiều, cho hắn ta có vốn liếng để chậm rãi bước đi mà không cần phải lo âu quá nhiều.
Thế nhưng cuối cùng, bình cảnh vẫn ập đến.
Sau khi đạt tới cảnh giới Quỷ Hoàng, thực lực của hắn ta không thể tăng lên, thậm chí thân thể cũng xuất hiện tình trạng bài xích kiếm tâm.
Đây là vấn đề mà Ngạo Kiếm không thể giải quyết chỉ bằng sự cố gắng.
Tuy nhiên hắn ta vẫn không bỏ cuộc mà bắt đầu tìm kiếm biện pháp giải quyết.
Hắn ta đã thử rất nhiều phương pháp, song đều không có bất cứ hiệu quả nào. Dường như cảnh giới của hắn ta đã bị kẹt cứng lại ở Quỷ Hoàng.