Chương 1610 Di Sản Kiếm Tôn
Đồng thời nhớ tới mỗi khi đến ngày đại thọ của mình, đám con trai đã khuất sẽ nở nụ cười, giơ ly rượu nói lời chúc mừng hắn ta trên tiệc mừng thọ…
Người đã chết chung quy không thể sống lại, nhưng lưu giữ đau buồn trong lòng Ngạo Kiếm.
Để ngăn chặn tình cảm này, từ đó về sau, Ngạo Kiếm dồn hết tâm trí vào việc tu luyện kiếm ý, không thèm quan tâm tới mọi thứ bên ngoài.
Thương hội Hoàng Tuyền không nuôi kẻ ăn không ngồi rồi, nhưng Ngạo Kiếm là một ngoại lệ, hắn ta hoàn toàn không cần phân tâm tiếp nhận nhiệm vụ được phân phối từ cao tầng Hoàng Tuyền.
Hơn nữa, Ngạo Kiếm chỉ mới đạt tới cảnh giới Quỷ Hoàng nên chẳng đáng nhắc tới ở hải vực trung tâm này, cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ khó khăn nào cả.
Hắn ta có địa vị đặc thù như thế là vì đám con nuôi đầy tiềm lực của mình. Chính nhờ biểu hiện vĩ đại của họ nên Ngạo Kiếm mới có địa vị đặc biệt như ngày nay.
Theo thời gian trôi qua, kiếm ý của Ngạo Kiếm càng ngày càng mạnh.
Ngạo Kiếm chưa bao giờ thiếu thốn tài nguyên tu luyện kiếm ý. Mỗi khi đám con nuôi đến thăm hắn ta thì đều sẽ mang theo rất nhiều tài nguyên tu luyện kiếm ý, bởi vì họ biết cha già kính yêu của họ chỉ thích thứ này thôi.
Cuộc sống như thế dần trôi qua, Ngạo Kiếm dồn hết tinh lực vào tu luyện, không thèm hỏi han đến sự đời.
Ngoại trừ thỉnh thoảng sẽ có con nuôi đến thăm, Ngạo Kiếm thậm chí đã đạt tới cảnh giới đóng cửa không bước chân ra ngoài.
Trong những ngày bế quan tu luyện, cuối cùng Ngạo Kiếm cũng đột phá cảnh giới Bán Thần.
Song chờ đến khi hắn ta bế quan đi ra, lại nghe thấy rất nhiều tin dữ.
Gần hai trăm đứa con nuôi mà hắn ta dẫn theo lúc mới vào hải vực trung tâm, bây giờ chỉ còn lại chưa đầy một phần ba.
Cho dù thiên phú của họ xuất chúng, tiềm lực vô hạn, song tất cả sinh vật trong hải vực trung tâm này cũng không thua kém họ là bao. Song hành với sự cạnh tranh tàn khốc chính là cái chết, họ cũng không ngoại lệ.
Trong đối kháng và cạnh tranh, khó tránh khỏi gặp phải đối thủ khó có thể địch lại, cũng khó tránh khỏi nguy cơ không thể né tránh.
Giờ khắc này, nội tâm Ngạo Kiếm phong sương hơn nhiều. Cho dù hắn ta đã quen với sinh tử, song vẫn không thể kìm nén nổi rung động trong lòng.
Cuối cùng, hắn ta lại bước vào bế quan, bắt đầu trùng kích Thần Cảnh, không muốn nghe thấy tin tức như vậy, thậm chí mong mỏi ảo cảnh khiêu chiến mau chóng kết thúc để có thể thoát khỏi thế giới này.
Có điều Ngạo Kiếm còn chưa kịp đột phá Thần Cảnh thì một tin tức mới xuất hiện, Ngạo Kiếm vẫn phải rời khỏi bế quan.
Ngạo Kiếm cũng biết nguyên nhân, chẳng qua quên mất chuyện này xảy ra vào ngày nào mà thôi.
Hoàng Tuyền Kiếm Tôn đã vẫn lạc!
Sau khi tin tức này lan truyền ra ngoài, cả thương hội Hoàng Tuyền đều chấn động.
Cốt truyện cũng bắt đầu tua nhanh. Với tư cách là một trong tám vị kiếm sứ, Ngạo Kiếm sắp sửa nghênh đón khiêu chiến.
Trong mấy lần ảo cảnh khiêu chiến trước đó, Ngạo Kiếm vẫn luôn kẹt ở ải này không thể đột phá.
Bởi vì bảy kiếm sứ khác có thực lực và thiên phú cao hơn hắn ta, thậm chí năm người đã đột phá Thần Cảnh.
Đối mặt với họ, khi đó Ngạo Kiếm căn bản là không có khả năng chiến thắng.
Giờ đây, thực lực của Ngạo Kiếm đã gần chạm đến Thần Cảnh, có thể nói là thực lực cao nhất trong mấy lần khiêu chiến ảo cảnh. Thế nhưng đối mặt với trận chiến này, hắn ta vẫn không dám chắc.
Mặc dù có không ít thiên tài trong hải vực trung tâm có khả năng chiến đấu vượt giai, nhưng Ngạo Kiếm biết đó không phải là mình!
Cũng may hắn ta vẫn còn thời gian.
Bởi vì cạnh tranh Kiếm Tôn không thể kết thúc trong thời gian ngắn, phải trải qua mấy trận khiêu chiến chéo, hơn nữa thời gian của mỗi trận khiêu chiến đều cách nhau rất xa.
Sau khi ý thức được cửa ải đã đến, Ngạo Kiếm không hề nương tay, lấy "linh thạch kiếm ý" quý giá nhất trong đống tài nguyên tu luyện mà đám con nuôi đưa tới.
Linh thạch kiếm ý không được hình thành từ thiên địa.
Chúng được hình thành từ kiếm ý của những kiếm khách mạnh mẽ đã chết, hơn nữa không phải cứ muốn là hình thành, mà còn cần điều kiện thiên thời địa lợi nhất định, rất có ích đối với tu luyện kiếm ý.
Lần này Ngạo Kiếm lấy hết ra để đột phá Thần Cảnh.
Ngạo Kiếm đã sớm chuẩn bị cho việc này từ trước, ngay hôm đó hắn ta bày "Kiếm Linh Trận" ở hòn đảo gần đó, chuẩn bị bắt đầu đột phá.
Bởi vì hòn đảo nơi Ngạo Kiếm bế quan nằm ngay trong tổng bộ Hoàng Tuyền nên không cần lo sẽ có kẻ tới quấy nhiễu, cho nên hắn ta không báo cho đám con nuôi biết chuyện này.
⚝ ✽ ⚝
Ngạo Kiếm lại không biết rằng lúc này, đám con nuôi của hắn ta đều lần lượt chạy về tổng bộ Hoàng Tuyền từ các nơi trong hải vực trung tâm.
Sự kiện quan trọng như Kiếm Tôn vẫn lạc, sao họ lại không biết được chứ.
Hơn nữa, họ còn biết rất rõ, ước mơ của cha chính là trở thành Kiếm Tôn.