Chương 1622 Linh Thú Hải Vực
Đây là cũng là lý do mà sau khi Hoàng Tuyền Kiếm Tôn vẫn lạc, tổng bộ Hoàng Tuyền không phát động chiến tranh toàn diện đối với người chơi.
Đối với sự im lặng của tổng bộ, Hải Vương rất hoan nghênh.
Chung quy hiện giờ gã ta còn có thể ăn chực tài nguyên giúp đỡ của thương hội Hoàng Tuyền, còn có thể giữ mối quan hệ tốt với bộ tộc người chơi, đối với gã ta mà nói đây là chuyện quá tốt.
Điều khiến gã ta cảm thấy vui mừng hơn nữa là cao tầng của phân đà Hoàng Tuyền tại hải vực Thôn Phệ đều bị áp giải đến hải vực trung tâm, bị trừng phạt trở thành lao dịch tài nguyên.
Nói cách khác, cao tầng của phân đà Hoàng Tuyền tại hải vực Thôn Phệ chắc chắn sẽ có một đợt thay máu mới.
Theo Hải Vương thấy, đây chính là cơ hội hiếm có khó tin.
Sau khi tổng bộ Hoàng Tuyền truyền đạt mệnh lệnh, Ảnh trưởng lão trở thành hội trưởng của phân đà Hoàng Tuyền nơi này.
Nhưng vấn đề chính là Ảnh trưởng lão đã sớm mất tung tích, hoàn toàn không ai biết ông ta còn sống hay đã chết.
Nói cách khác, vị trí cao tầng của phân đà Hoàng Tuyền tại hải vực Thôn Phệ hiện nay bị bỏ trống.
Ngoại trừ sứ giả của tổng bộ đóng quân ở đây, không một ai có thể ra lệnh cho thân là thương hội chiến tranh Hải Vương.
Cho dù sứ giả tổng bộ đóng quân ở đây muốn ra lệnh cho Hải Vương thì cũng phải được hội trưởng của phân đà Thôn Phệ đồng ý, chứ bản thân gã không có quyền lực đó.
Tuy nhiên vấn đề chính là hiện nay, phân đà căn bản là không có hội trưởng.
Dựa theo chế độ này mà nói, đã không còn ai có thể trói buộc Hải Vương.
Hơn nữa theo quy định, Hải Vương là một trong số các thương hội chiến tranh nên gã ta nắm giữ quyền lực còn cao hơn cả các cán bộ trung tầng trong phân đà Thôn Phệ.
Nói cách khác, hiện tại Hải Vương đã trở thành kẻ nắm quyền lực tối cao của phân đà nơi này.
Mặc dù các cán bộ trung tầng của phân đà ở hải vực Thôn Phệ không muốn thừa nhận điều này, cho rằng thương hội chiến tranh và phân đà Thôn Phệ là hai hệ thống khác nhau, hiện giờ cao tầng vắng mặt, hai bên không nên can thiệp vào nhau mới đúng.
Nhưng Hải Vương cũng có lý do để can thiệp.
Lý do chính là vấn đề an ninh.
Lúc mười thương hội chiến tranh và các cao tầng của phân đà Thôn Phệ vẫn còn tồn tại, xác thực chiến lực rất cường hãn, nhưng bây giờ không còn nữa, phân đà Thôn Phệ thậm chí còn không mạnh bằng một vài thế lực hải vực trong khu vực này.
Hải Vương đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội ấy.
Gã ta không thèm quan tâm tới sự kháng nghị của các cán bộ trung tầng trong phân đà Thôn Phệ, cường thế tiến quân vào khu vực phân đà.
Hải Vương đã học được thói mặt dày của người chơi, cho nên gã ta cũng đưa ra lý do khiến người ta không thể phản bác.
Ta đang bảo vệ các ngươi đấy biết không hả?
Ngay cả chính Hải Vương cũng không tin nổi lý do này, huống chi là các cán bộ trung tầng của phân đà Thôn Phệ.
Trong mắt các cán độ trung tầng, cho dù cánh cổng phân đà mở toang hoang thì cũng không một thế lực nào trong hải vực Thôn Phệ có dũng khí làm hại họ.
Đối với điều này, Hải Vương cũng đưa ra lời giải thích của mình.
Mặc dù tỷ lệ rất nhỏ, nhưng vẫn có khả năng xảy ra, ích lợi xúc động lòng người, bên trong phân đà Thôn Phệ chứa đựng tài nguyên hải vực khổng lồ cỡ này, lỡ thế lực nào đó thèm thuồng, liều mạng đắc tội tổng bộ cũng muốn cướp bóc thì sao?
Cho nên vì sự an nguy của các ngươi, với tư cách là thành viên của thương hội chiến tranh, ta cần thiết bảo vệ tốt các ngươi!
Đối mặt với lý do chính đáng của Hải Vương, các cán bộ trung tầng của phân đà Thôn Phệ hoàn toàn không phản bác được.
Cái gì nói được cũng bị Hải Vương nói hết rồi, họ còn có thể làm gì được đây? Chỉ có thể nhịn thôi!
Sau khi tiến quân vào phân đà Thôn Phệ, Hải Vương cũng không lãng phí quyền lực của mình.
Bước đầu tiên chính là huy động một lượng lớn tài nguyên để chế tạo chiến hạm cấp cao.
Đối với quyết định này, các các bộ trung tầng của phân đà Thôn Phệ phản đối gay gắt, cho rằng Hải Vương đang lãng phí vật tư dự trữ quan trọng.
Thế nhưng Hải Vương vẫn đưa ra lý do cũ.
Chế tạo chiến hạm cấp cao cỡ này vừa tốn thời gian vừa tốn công sức, vì bảo vệ các ngươi nên ta mới làm thế đấy!
Hải Vương lợi dụng quyền lực kiếm lợi riêng khiến các cán bộ trung tầng của phân đà Hoàng Tuyền hận nghiến răng nghiến lợi, trong lòng thầm mắng gã ta vô liêm sỉ, lại không có cách nào hạn chế gã ta.
Bởi vì với quyền lực của họ thì không thể ra lệnh cho Hải Vương, huống chi là bãi miễn chức vụ của gã ta.
Mặc dù lúc này Hải Vương không thể huy động các cán bộ trung hạ tầng của phân đà Thôn Phệ, nhưng quyền lực lại có thể đè bẹp họ.
Trong khoảng thời gian phát triển ở phân đà, Hải Vương hoàn toàn kinh hãi vì lượng tài nguyên khổng lồ dự trữ trong phân đà.