Chương 1642 Gián Điệp Ảnh Tộc
Vừa dứt lời, đám cán bộ xung quanh đều xôn xao, rõ ràng không tin Hải Vương trước đó còn liều mạng bảo vệ họ lại là gián điệp.
Suy cho cùng, họ đã tận mắt chứng kiến tộc nhân của Hải Vương thương vong nặng nề khi chống lại tộc Thiên Tai, đồng thời tận mắt nhìn thấy thi thể của binh lính Mutter.
Thế nhưng thấy vẻ mặt đầy tự tin của Tô thần sứ, họ bỗng nhiên hơi tin tưởng.
⚝ ✽ ⚝
Thấy tư thái nắm chắc phần thắng của Tô Ngân, Hải Vương biết bất kể mình nói kiểu gì cũng vô ích.
Bởi vì đúng là gã ta đã sử dụng trận pháp truyền thừa từ Ảnh tộc.
Càng trùng hợp là khi Ảnh tộc ngang nhiên chống lại thương hội Hoàng Tuyền, Tô thần sứ này cũng tham dự vào hành động tiêu diệt Ảnh tộc.
Có thể nói, hắn ta vô cùng am hiểu về Ảnh tộc. Từ mấy câu nói ít ỏi, Hải Vương đã phát hiện ra điều này.
Cho nên bây giờ dù gã ta nói lý do gì thì vị thần sứ trước mắt cũng sẽ không tin vào lời gã ta!
Đi đêm lắm có ngày gặp ma, Hải Vương biết lần này mình gặp nạn rồi.
"Nói đi, khai hết tất cả những gì ngươi biết, ta có thể cho ngươi và tộc nhân của ngươi không cần chết trong đau khổ!" Tô Ngân lại nói.
Nghe vậy, trái tim Hải Vương không khỏi chùng xuống: "Ta có thể nói cho ngươi biết mọi chuyện. Nhưng ta có một yêu cầu, thả tộc nhân của ta!"
"Ngươi cho rằng điều đó có khả năng sao? Nếu đã dũng cảm làm thì ta nghĩ ngươi đã chuẩn bị tinh thần gánh vác thất bại mới đúng. Cho nên đừng có nói những câu ấu trĩ như thế nữa, tộc nhân của ngươi nhất định phải chết!"
Sắc mặt Hải Vương tái mét, gã ta hít sâu một hơi: "Ta có thể nói cho ngươi một bí mật. Bí mật này chắc chắn có thể đổi được tính mạng tộc nhân của ta!"
Tô Ngân mỉm cười: "Có phải ngươi còn muốn nói phải thả tộc nhân của ngươi trước, sau đó ngươi mới nói cho ta biết bí mật đó không?"
Hải Vương đã biết rõ mình không còn đường lui, thế là gã ta lắc đầu: "Ta có thể nói cho ngươi biết bí mật đó ngay bây giờ, sau đó ngươi sẽ quyết định bí mật này có đáng giá để thả tộc nhân của ta ra hay không!"
Nghe gã ta nói vậy, Tô Ngân cũng bị khơi dậy lòng hiếu kỳ, không nhịn được nói: "Nói đi. Ta rất tò mò bí mật của ngươi đáng giá cỡ nào."
Hải Vương gật đầu, im lặng một lát rồi lên tiếng: "Ngươi muốn biết thân phận của ta rốt cuộc là gì đúng không? Bây giờ ta nói cho ngươi biết, trên thực tế ta là người được Ảnh tộc bồi dưỡng, mục đích chính là để lật đổ thương hội Hoàng Tuyền các ngươi.
Hơn nữa ngươi cho rằng Ảnh tộc thật sự đã bị các ngươi tiêu diệt rồi sao?"
Nghe vậy, Tô Ngân không khỏi kinh ngạc: "Ý ngươi là Ảnh tộc vẫn còn tồn tại ư? Điều đó là không thể nào!"
Trong chiến dịch tiêu diệt Ảnh tộc ngày xưa, hắn ta cũng đích thân tham dự, tận mắt chứng kiến Ảnh Quốc hủy diệt. Bây giờ nghe Hải Vương nói vậy, suy nghĩ đầu tiên trong lòng hắn ta chính là Hải Vương đã nói dối.
Thế nhưng nghĩ tới chuyện Hải Vương nắm giữ "Thiên Địa Phong Sát Trận", Tô Ngân bỗng nhiên tin tưởng mấy phần.
"Không có chuyện gì là không thể xảy ra. Mặc dù ngày xưa Ảnh tộc đã bị các ngươi tiêu diệt, thế nhưng vẫn có một số tộc nhân lén lút trốn thoát, đồng thời xây dựng thế lực mới ở bên ngoài. Tuy mặc hiện giờ thế lực vẫn chưa đủ khổng lồ, song họ vẫn chưa từng quên mối thù năm xưa. Mà ta chính là một trong những lực lượng được họ bồi dưỡng ở bên ngoài để lật đổ thương hội Hoàng Tuyền các ngươi!"
"Cho ta lý do tin ngươi!" Nụ cười trên mặt Tô Ngân biến mất, hắn ta lạnh lùng nhìn Hải Vương.
Tô Ngân vẫn luôn coi Ảnh tộc – kẻ đã chém đứt cánh tay phải của mình là kẻ thù. Nề hà Ảnh tộc đã sớm bị hủy diệt, cho nên mối thù cụt tay không có nơi giải tỏa.
Bây giờ nghe tin hậu duệ Ảnh tộc vẫn còn sống, Tô Ngân nhất thời không thể bình tĩnh được nữa.
"Ta có thể nói cho ngươi biết hậu duệ của Ảnh tộc đang ở đâu, thậm chí ta còn có thể đích thân dẫn ngươi đi tìm họ. Nhưng ta chỉ có một điều kiện, đó là thả tộc nhân của ta!"
"Ngươi không có điều kiện để cò kè mặc cả! Cho dù ngươi không nói, ta cũng có thể thu hoạch được tin tức mình muốn từ linh hồn của ngươi!" Tô Ngân lạnh lùng nói.
Hải Vương lại nhếch miệng cười: "Ngươi có thể thử xem!"
Lần này Tô Ngân không thèm nhiều lời, vươn tay chộp về phía trước, hút Hải Vương đến trước mặt mình, đồng thời đặt tay lên đỉnh đầu Hải Vương. Một luồng thần lực lập tức trào ra từ người hắn ta, xâm nhập vào đầu óc Hải Vương, bắt đầu tra xét linh hồn của Hải Vương.
Giờ khắc này, Hải Vương chỉ cảm thấy thần hồn chấn động, toàn thân đau nhức, cứ như thể lực lượng vừa xâm nhập vào trong người mình đang muốn chém mình thành hai nửa.
Tô Ngân mau chóng tìm thấy linh hồn của Hải Vương, bắt đầu sưu hồn một cách thô bạo, hoàn toàn không bận tâm hồn vía của Hải Vương có thể bị vỡ tan vì thủ đoạn thô bạo như thế không.