← Quay lại trang sách

Chương 1647 Bộ Tộc Người Chơi

Nghe vậy, Hải Vương âm thầm thở dài.

"Nếu chết trận, bọn ta sẽ vào Lục Đạo Luân Hồi đi theo chủ nhân cũ. Nếu vẫn còn sống, bọn ta sẽ tùy tùng ngươi. Cứ hẹn ước như thế nhé!" Dứt lời, Ảnh Sát bèn chỉ linh khí chiến nhận về phía chúng thần của thương hội Hoàng Tuyền ngay trước mắt.

Trong lòng Hải Vương vô cùng áy náy, nhưng gã ta biết mình ở lại đây thì cũng chỉ là trói buộc, cho nên lập tức xoay người bay ngược về sau.

⚝ ✽ ⚝

Cùng lúc đó, sau khi nhận được tin tức do đám Hắc Thúy truyền tới.

Biết Hải Vương đang gặp phải nguy cơ sống còn, quân đoàn người chơi đang trên đường đuổi tới…

⚝ ✽ ⚝

Phát hiện có một người bên phía đối diện rời đi, cô gái bên cạnh Thụ Tôn Giả không khỏi nghi hoặc.

Sau đó, cô ta mau chóng di chuyển ra đằng sau các chiến sĩ Ảnh tộc, muốn ngăn cản Hải Vương rời đi.

Thấy vậy, Ảnh Sát lập tức vung chiến nhận lên, nhất thời vô số ảnh nhận giao nhau ngăn cản trước mặt người phụ nữ đó.

Chiến đấu bùng nổ vào ngay thời khắc này.

Tất cả chiến sĩ Ảnh tộc rống giận tiến lên một bước, thân hình biến thành ảo ảnh xông về phía chúng thần của thương hội Hoàng Tuyền ở đằng trước.

Ảnh Sát mau chóng ngăn cản nữ thần sứ của thương hội Hoàng Tuyền. Hắn ta lắc mình phân thân thành mấy trăm bóng đen trói cô ta tại chỗ, muốn giúp Hải Vương có cơ hội thoát thân.

Lúc này nữ thần sứ vẫn còn nhìn chằm chằm Hải Vương rời đi, mặc dù bị nhốt nhưng lại không hề sợ hãi chút nào. Tay trái cô ta khẽ vuốt trán, nhất thời một ảo ảnh màu tím bay ra từ thần ấn, xông thẳng đến chỗ Hải Vương.

Thấy cảnh này, Ảnh Sát thoáng cả kinh, muốn ra tay ngăn cản ảo ảnh màu tím ngay lập tức.

Nhưng ảo ảnh màu tím vừa đụng vào chiến nhận trong tay Ảnh Sát thì đã trực tiếp xuyên qua, cứ như không có thân thể thật sự.

Nữ thần sứ cũng không cho Ảnh Sát cơ hội tiếp tục ngăn cản, phất tay tung ra mấy trăm sợi dây màu tím thật nhỏ trói lại tất cả phân thân của Ảnh Sát.

Ảnh Sát nhất thời không thể tránh thoát khống chế của dây thừng, đành phải trơ mắt nhìn ảo ảnh màu tím bay về phía Hải Vương, tức giận đến mức khóe mắt muốn nứt.

"Đừng giãy giụa nữa. Thương hội Hoàng Tuyền đã sớm không phải là thương hội Hoàng Tuyền thời đại các ngươi, bây giờ nó mạnh hơn ngày xưa nhiều. Cho dù Ảnh tộc các ngươi mạnh gấp mười, gấp trăm lần cũng không có bất cứ cơ hội gì đâu. Từ bỏ chống cự đi!"

Nhìn Ảnh Sát giãy giụa, nữ thần sứ không khỏi mỉm cười.

Ảnh Sát không đáp lời, chỉ thôi thúc toàn bộ lực lượng trong cơ thể chém đứt dây thừng, chiến nhận chỉ thẳng vào nữ thần sứ, muốn giết chết cô ta.

Nếu hắn ta không đoán sai thì ảo ảnh không có thực thể kia có lẽ là năng lực hệ nguyền rủa!

Cho nên chỉ cần giết chết người nguyền rủa sẽ có cơ hội vãn hồi.

Nữ thần sứ rõ ràng là không có ý định giao chiến với Ảnh Sát. Thân hình cô ta đong đưa biến ra mấy bóng mờ, không ngừng tránh né công kích của Ảnh Sát.

⚝ ✽ ⚝

Bên kia, các chiến sĩ của quân đoàn Ảnh Tử cũng đang chém giết với chúng thần của thương hội Hoàng Tuyền.

Mặc dù thực lực cá nhân của các thần linh thương hội Hoàng Tuyền hơn xa các chiến sĩ Ảnh Tử trong trạng thái vong hồn, nhưng lúc này chỉ có 70 người đến đây, trên số lượng không thể so sánh với Ảnh tộc.

Dựa vào phối hợp, quân đoàn Ảnh Tử tiến thối phù hợp tình thế, chiến đấu như bầy cá trong biển chống lại cá mập tấn công, trong lúc nhất thời khiến chúng thần thương hội Hoàng Tuyền không thể làm gì được họ.

Mà bây giờ, người duy nhất chưa ra tay chỉ có Thụ Tôn Giả.

Ánh mắt lão cũng nhìn chằm chằm vào Hải Vương đang rời đi, nhưng không hề hành động.

Lúc này, nguyền rủa của nữ thần sứ cũng đã đuổi theo Hải Vương, phút chốc xâm nhập vào cơ thể gã ta.

Giây phút ấy, Hải Vương chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, sức lực trên người cứ như bị hút khô hết.

Gã ta cố gắng tiếp tục bay về phía hải vực Vọng Hư, nhưng lực lượng tử vong trong cơ thể gã ta cứ như bị đông lại, không thể vận chuyển một cách trơn tru. Cũng vì thế nên thân hình gã ta càng ngày càng hạ xuống, cuối cùng rơi vào trong nước, không ngừng chìm xuống dưới biển.

Thấy cảnh tượng này, sắc mặt Thụ Tôn Giả không hề thay đổi, quay sang nhìn quân đoàn Ảnh Tử đang giao chiến với các thần sứ, chậm rãi lên tiếng: "Lui!"

Nghe thấy Thụ Tôn Giả lên tiếng, bảy mươi mấy tên thần sứ đều cả kinh, lập tức quyết đoán lùi lại theo mệnh lệnh.

Lúc này, quân đoàn Ảnh Tử bắt lấy cơ hội đám thần sứ lùi lại, mau chóng tụ tập rồi tấn công đám thần sứ như bầy ong vỡ tổ.

Đôi mắt đục ngầu của Thụ Tôn Giả chợt lóe lên một tia sáng, mạch máu nổi lên trên cánh tay phải nhăn nheo, bỗng nhiên vung nắm đấm về phía quân đoàn Ảnh Tử đang lao tới.

"Ầm!"

Sinh cơ dâng trào lại xuất hiện, đốm sáng sinh mệnh màu xanh lá vương vãi khắp nơi, rơi trên người các chiến sĩ Ảnh tộc như những hạt mưa.