← Quay lại trang sách

Chương 1655 Huyết Thống Hải Thần

Một câu đê ma ma nghẹn trong lòng, khó chịu!

⚝ ✽ ⚝

Đối mặt với Hải Vương chủ động đầu quân cho phe mình, đám Cổ Ngữ quyết đoán từ chối.

Chuyện này không cần thương lượng.

Rau hẹ thành thục thì phải tự ra bên ngoài xông xáo gây dựng sự nghiệp, đứng trong thành Minh Phủ sẽ chỉ càng ngày càng suy sút, cả ngày không chịu tiến tới.

Có thể thấy rõ điều này từ trên người đám Đồng Quải.

Kể từ khi gia nhập vào trận doanh Bắc Kỳ, từ nay trở đi không còn nguy cơ sống còn, quy tắc sinh tồn nghiệt ngã của thế giới âm phủ không còn liên quan gì tới họ.

Cuộc sống như vậy mặc dù thoải mái, nhưng lại khiến người ta đánh mất ý chí chiến đấu.

Đám Cổ Ngữ không thể tưởng tượng được Hải Vương vốn luôn tràn đầy ý chí chiến đấu, muốn chế bá hải vực Hoàng Tuyền cuối cùng lại biến thành dáng vẻ cả ngày đánh bài uống rượu với đám Đồng Quải.

Tới khi đó, Hải Vương e rằng sẽ bị phế bỏ mất.

Cho nên để bảo vệ ý chí chiến đấu trong lòng Hải Vương, đám Cổ Ngữ không hề chần chờ ném gã ta vào trong biển, cho gã ta môi trường sinh tồn tự do, tuyệt đối không cho gã ta bất cứ tấc đất trong nhà ấm nào hết.

Giờ khắc này, Hải Vương không khỏi đực mặt ra.

Thực tế gã ta vẫn luôn suy nghĩ tại sao người của bộ tộc người chơi lại đối xử tốt với gã ta đến thế, mỗi lần gã ta gặp phải nguy cơ họ đều sẽ ra tay tương trợ.

Đằng sau mọi suy đoán của Hải Vương đều chỉ vào một mục đích, đó chính là người của bộ tộc người chơi muốn thu phục gã ta, muốn gã ta làm việc cho bộ tộc người chơi.

Nhưng trong mắt Hải Vương, điều này quả thực là trò cười.

Ông đây dù có chết trong biển cũng sẽ không bao giờ làm việc cho bộ tộc người chơi các ngươi đâu!

Nhưng sau khi trải qua bao nhiêu chuyện cùng nhau, có những thứ cuối cùng sẽ thay đổi. Hải Vương phát hiện bộ tộc người chơi thật sự đối xử tốt với gã ta, cho nên ý tưởng "Không bao giờ gia nhập bộ tộc người chơi" càng về sau lại càng dao động.

Thế nhưng khi đó Hải Vương vẫn còn thế lực của mình.

Đầu tiên là quốc gia biển Mutter, sau đó là danh hiệu thương hội chiến tranh, đó cũng là nguyên nhân khiến gã ta vẫn không bước ra một bước đó.

Nhưng giờ khắc này, hy vọng dựa vào thương hội Hoàng Tuyền quật khởi của gã ta đã biến mất kể từ khi gã ta trở mặt với thương hội Hoàng Tuyền.

Cho nên bây giờ, trong đầu Hải Vương chỉ còn lại suy nghĩ có nên gia nhập vào bộ tộc người chơi hay không.

Lần này những người của bộ tộc người chơi như con cún đã cứu mạng gã ta, cho nên Hải Vương mới hoàn toàn khẳng định ý nghĩ gia nhập bộ tộc người chơi.

Sau khi giằng xé nội tâm một lát, cuối cùng Hải Vương vẫn nói ra câu nói đó: "Ta quyết định gia nhập bộ tộc người chơi!"

Theo Hải Vương thấy, câu nói này nhất định sẽ khiến đám Cổ Ngữ vui vẻ ra mặt. Chung quy chiếm được gã ta chính là chiếm được cả thế lực quốc gia biển Mutter + thế lực của Ảnh tộc.

Nhưng khi nghe thấy câu này, nụ cười trên mặt đám Cổ Ngữ nhất thời cứng đờ, lộ ra vẻ ghét bỏ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Sau đó không nói hai lời ném gã ta xuống biển.

Giờ khắc này, Hải Vương nhìn chiến hạm Thần Thoại dần dần lái đi xa, vẻ mặt tràn ngập dấu chấm hỏi, thầm nghĩ bọn ngốc kia lại động kinh rồi à?

Nhìn con cún đứng trên chiến hạm Thần Thoại giơ ngón giữa lên với gã ta, giờ khắc này, Hải Vương không nhịn được âm thầm mắng đinh công mạnh.

Không gia nhập thì không gia nhập, chúng bay chờ đó cho ta, chờ ta quật khởi, chúng bay có van xin ta thì ta cũng sẽ không cho các ngươi cơ hội đó đâu!

Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh bố mày nghèo! Đối xử với ta kiểu đó, nhất định sẽ có ngày chúng bay tới van xin ta!

Tức chết bổn vương!

⚝ ✽ ⚝

Bên phía người chơi, sau khi biết Hải Vương đã an toàn.

Những người chơi không hề do dự đuổi quân đội của quốc gia biển Mutter đóng quân bên bờ biển Lưu Ly đi chỗ khác.

Giờ khắc này, Hắc Thúy không khỏi ngu người, không hiểu sao lúc trước bộ tộc người chơi còn cho họ đóng quân ở đây, thế mà bây giờ lại đột nhiên trở mặt.

Vì thế hắn ta hỏi người của bộ tộc người chơi ở gần đó, muốn biết rõ lý do.

Lý do mà những người chơi đưa ra cũng rất đơn giản: "Lão đại của mấy người đã an toàn rồi, mau chóng cút đi tìm ổng đi, đã đến lúc bắt đầu cuộc hành trình mới rồi đấy!"

Sau khi biết Hải Vương đã an toàn, đám Hắc Thúy đều vô cùng vui mừng. Nhưng họ lại cảm thấy không hiểu là tại sao bộ tộc người chơi lại hối thúc họ tăng cường thực lực.

Cứ cảm thấy có gì đó sai sai.

Nhất là ánh mắt mong chờ của bộ tộc người chơi, giống hệt họ lúc nuôi nhốt linh thú, mong chờ linh thú mau mập lên.

Mặc không thể hiểu được, thế nhưng đám Hắc Thúy vẫn phải ủ rũ rút lui khỏi bờ biển Lưu Ly.

Chẳng qua trước khi rời đi, những người chơi đã giao một nửa số vật tư kiếm được lúc "cấu kết với nhau làm việc xấu" ở hải vực Thôn Phệ lần trước cho đám Hắc Thúy.